XtGem Forum catalog
Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211355

Bình chọn: 8.5.00/10/1135 lượt.

ăn thịt hùm, bận da cọp thường lắm. Nên ngó thấy thì hiểu liền .

Vua Bửu Tượng phán rằng:

– Tuy Phò Mã mới như vậy chớ trẫm chắc là người .

Huỳnh Bào tâu rằng:

– Xin cho nửa bát nước lạnh, tôi bắt nó hiện nguyên hình cho mà coi .

Vua Bửu Tượng sai hoạn lấy tô nước, Huỳnh Bào làm phép hắc nhản định thân. Niệm thần chú lâm dâm, hớp nước phun vào mình Tam Tạng hóa ra hùm gấm; quan võ mạnh bạo, lấy trường còn đập cọp một hồi.

Nhờ có chư thần phò trị, nên ông thầy khỏi chết.

Ðến chừng bắt sống, lấy lồng sắt nhốt vào, để tại đền như cầm rọ.

Vua Bửu Tượng phán rằng:

– Nhờ ơn Phò Mã cứu giúp, không thì bị yêu hổ nhai xương .

Truyền dọn tiệc thưởng công Phò Mã.

Khi ấy Huỳnh Bào ngồi ăn yến, có 18 nàng mỹ nữ đờn ca múa ca xang.

Ðến canh khuya Huỳnh Bào say quá, thấy con đờn tì bà trắng trẻo ngộ nghỉnh, da thịt còn tơ. Sẳn rượu ngon thì thèm thịt sốt.

Huỳnh Bào cười một tiếng hiệu nguyên hình nắm cổ nàng kia nhai đầu uống rượu, 17 con thể nữ thất kinh vỡ chạy trốn hết. Không dám la lên sợ đức vua làm tội, kiếm nơi trốn nhủi trốn lui.

Còn Huỳnh Bào ngồi một mình, ăn thịt người uống rượu.

Trừ 17 nàng ấy ra thì chẳng có ai hay.

Thiệt là:

Gió dữ thổi rơi bông thược dược,

Mưa đêm đánh rả nhụy phù dung.

Nói về con ngựa kim đứng trong tàu ăn cỏ tại dịch quán, nguyên nó là Tây hải tiểu long, nghe thiên hạ nói lưu truyền:

– Tam Tạng là yêu hổ, nay hiện cọp rồi bị nhốt trong lồng sắt .

Tiểu Long nghe nói lòng đau như cắt, nghĩ rằng:

– Thầy mình là người lành, bị yêu quái sữa ra hình cọp. Ta biết liệu làm sao, phần đại sư huynh về xứ đã lâu, còn Bát Giới, Sa Tăng biệt tin biệt tức. Nếu ta không cứu sư phụ, thì công quả hết rồi .

Tiểu Long đợi chờ canh hai, không thấy Sa Tăng, Bát Giới.

Tiểu Long chịu không đặng, liền bức dây cương mà hóa hình rồng, bay lên mây xem thử.

Có bài thơ khen rằng:

Tam Tạng làm oai đuổi Ngộ Không

Bị yêu hóa cọp phải cầm lồng

Sa Tăng, Bát Giới đều vô kế,

Mới biết đêm nay cậy có rồng.

Khi ấy Tiểu Long lên mây ngó xuống, thấy trong điện Ngân An, đèn chong sáng giới đếm cho kỷ là tám cây đèn sáp, có một con yêu ngồi uống rượu mặt mũi xanh lè đương ăn thịt một người hết nữa khúc.

Tiểu Long cười rằng:

– Con yêu ăn thịt người, làm sao cho khỏi lâu tiếng. Thiệt là loài dữ mà không mưu. Ðể ta khuấy nó một hồi, rồi sẽ cứu sư phụ cũng không trễ .

Nghĩ rồi hiện ra một nàng cung nga hình dung tươi tốt. Bước vào nói với Huỳnh Bào rằng:

– Xin phò mã đừng ăn thịt tôi, để tôi rót rượu cho mà uống .

Huỳnh Bào nói:

– Rót thì rót cho mau .

Tiểu Long có phép cầm nước, nên rót rượu đầy chén mà không tràn, Huỳnh Bào hỏi rằng:

– Ngươi có tài rót rượu, ướt như rót nhiều nữa tràn chăng?

Tiểu Long nói:

– Rót thêm cũng đặng .

Liền rót vun có ngọn mà không đổ chút nào!

Huỳnh Bào ăn thịt người, rồi uống rượu nữa.

Lại hỏi nàng ấy rằng:

– Ngươi biết ca chăng .

Tiểu Long nói:

– Tôi biết một hai bài mà thôi .

Nói rồi ca một bài thì dưng chén rượu.

Huỳnh Bào hỏi:

– Nàng biết múa chăng .

Tiểu Long nói:

– Tôi cũng biết chút đỉnh ngặt múa tay không vì vô vị lắm .

Huỳnh Bào nghe nói liền lấy gươm trong lưng trào ra.

Tiểu Long cầm gươm mà múa.

Huỳnh Bào thấy múa gươm hay lắm, khen biết đường nào.

Tiểu Long xuất kỳ bất ý chém Huỳnh Bào một gươm .

Huỳnh Bào tràn khỏi, giựt cây mãng đường hồng mà đỡ.

Tiểu Long cũng hiện hình Thái Tử mà đánh với Huỳnh Bào.

Ban đầu đánh trong đền Ngân An.

Sau đồng lên mây hổn chiến.

Ðánh đặng chín hiệp, Tiểu Long đã đuối tay, bị Huỳnh Bào giựt gươm, chém nhằm bắp vế.

Tiểu Long nhào xuống rạch lặn đi.

Còn Huỳnh Bào kiếm không đặng Tiểu Long, liền trở về dền ngân an mà uống rượu nữa.

Nói về Tiểu Long nhảy xuống nước hóa hình con rồng nhỏ mà ẩn mình.

Nghe văng vẳng tiếng yếu lén về tào, hóa ngựa như củ. Vì bị thương nơ bắp vế, nên khó nổi cứu thầy.

Nói về Bát Giới ngủ cho tới khuya, mới cựa mình thức dậy, coi sao bắc đẩu, ước đã canh ba. Trong bụng nghĩ rằng:

– Sa Tăng đã bị bắt!

Liền đằng vân về quan, ngó chẳng thấy thầy, còn con ngựa đứng trong tào thở dốc. Bát Giới kinh hãi nói rằng:

– Thầy đâu mất, kiếm hoài chẳng lặng. Con ngựa không ai cởi, sao lại đổ mồ hôi? Sau đùi lại thêm bị vít nữa! Chắc là ai đấy ăn trộm ngựa, mới đánh nó như vầy! Bạch mã ứng thinh nói rằng:

– Sư huynh ôi!

Bát Giới nghe kêu lấy làm lạ, giựt mình té nhào rồi ngồi dậy chạy.

Bị con ngựa cắn áo kéo lại, nói rằng:

– Sao anh nhát quá chừng, nhè tôi mà sợ?

Bát Giới run lặp cặp, đáp rằng:

– Sao bữa nay em biết nói, chắc là điềm hệ chẳng lành!

Bạch mã nói:

– Không hay .

Bạch mã thuật chuyện vân vân .

Bát Giới kinh hãi nói rằng:

– Cha chả! Chuyện khốn nạn như vầy, ta chắc cùng phương hết thế. Mà người rán đi nồi hay không?

Bạch mã hỏi:

– Nổi, mà anh sai tôi đi đâu?

Bát Giới nói:

– Thôi ngươi lặn xuống sông mà về biển. Còn ta gánh đồ về xóm cao lào mà ở thì xong hơn .

Bạch mã nghe nói, cắn áo Bát Giới kéo lại khóc mà than rằng:

– Xin sư huynh đừng lanh nặng tìm nhẹ, bỏ bạn phụ thầy. Nỡ nào làm biếng ngặt không biết tính làm sao. Sa Tăng bị yêu bắt trói, ta đánh