80s toys - Atari. I still have
Tam Thiên Nha Sát

Tam Thiên Nha Sát

Tác giả: Thập Tứ Lang

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324293

Bình chọn: 8.5.00/10/429 lượt.

m nhũn không thể nhúc nhích. Bóng tối đầy cám dỗ lần thứ hai kéo tới, đây là lần đầu tiên trong ba năm qua Đàm Xuyên cam tâm tình nguyện chìm vào giấc ngủ, ngủ cực kỳ ngon giấc.

Sau khi nàng tỉnh lại có một đoạn thời gian, cho dù nàng có gặng hỏi thế nào, Mi Sơn Quân vẫn cắn chặt răng đánh chết cũng không chịu nói là ai cứu nàng, dường như căm hận người đó ngút trời, hễ nhắc tới là mặt chuyển màu xám xịt.

Đàm Xuyên xưa nay thông minh lanh lợi, nhìn mặt đoán lòng một ít thời gian, liền biết được người nọ rốt cuộc có thân phận ra sao. Một ngày đẹp trời nào đó đặc biệt bê rượu ngon tới tìm Mi Sơn Quân uống rượu tâm sự đêm khuya, chẳng qua toàn nói mấy lời sáo rỗng, đợi y uống say chuếnh choáng, mới giả vờ ngẫu nhiên nhắc tới: “Ta bỗng nhiên lại nghĩ, chẳng lẽ sư thúc lại xuống nước đi nhờ vả tên chiến quỷ kia? Ta còn tưởng sư thúc ghét hắn lắm cơ đấy.”

Mặt Mi Sơn Quân lúc đỏ lúc trắng, đang ôm cái chén rượu to bằng cả thùng nước đột nhiên khóc rống lên, liên tiếp đấm ngực giậm chân: “Phó Cửu Vân chết tiệt! Ngươi mà tỉnh lại món nợ này lão tử phải tính cho rõ ràng! Lão tử vì cứu nữ nhân của ngươi mà đi cầu xin cả tình địch! Cái mặt già này biết để đâu bây giờ!”

Đàm Xuyên nhanh chóng múc từ vò rượu một thùng đầy cho y, liên tục cười làm lành: “Đa tạ ơn cứu mạng của sư thúc, thì ra ngài đi tìm tên chiến quỷ kia. Đã đáp ứng điều kiện gì rồi sao?”

Mi Sơn Quân rơi lệ đầy mặt, thở ngắn than dài, mặc kệ nàng hỏi thế nào, cũng không chịu nói thêm.

Đàm Xuyên hết cách đành phải dỗ dành y: “Sư thúc yên tâm, nếu chú văn đã được giải trừ, ta cũng có thể đi lại loanh quanh. Ngài nói cho ta biết Tiểu Mi ở nơi nào, ta đi tìm nàng, nói tốt cho ngài, bảo đảm dụ cho nàng nở hoa trong lòng, tới Mi Sơn cư thăm ngài.”

Y lập tức ngừng khóc, hai mắt tỏa sáng nhìn nàng: “… Thật không?”

“Thật chứ sao không.”

“Nhưng mà nhưng mà… Tên chiến quỷ kia lúc nào cũng bám lấy nàng…”

“Ta không sợ chiến quỷ, hơn nữa ta là phận nữ, hắn làm gì được ta.”

“Vậy, vậy thì ngại quá…” Mi Sơn Quân nở gan nở ruột, còn bày đặt ra vẻ rụt rè, bước tới bước lui nửa ngày, mới cà lăm nói: “Nàng ở vùng núi Vãn Lan… Chỗ đó có đủ loại rượu ngon, mùi vị rất được.”

Đàm Xuyên dở khóc dở cười: “Ngài cứ yên tâm, ta mua mười tám vò về cho ngài.”

Mi Sơn Quân quả nhiên quét sạch vẻ chán chường lúc trước, mặt mày tươi như tỏa nắng, rõ ràng vui sướng quá đỗi không biết làm thế nào cho phải, vậy mà còn bắt tay nàng, làm bộ làm tịch bày ra bộ dáng nói lời thành khẩn: “Ngươi đã ăn tiên đan, thứ đó phàm nhân không thể nào chịu nổi, mười người thì chín người bị nổ tung mà chết, cũng may ngươi đã bị lời nguyền làm tổn thương, không đến mức phát nổ, nhưng chỗ tiên lực đó tích tụ trong cơ thể, nếu không tu hành để làm tan bớt, thì sau này không tốt. Sư thúc thấy ngươi có lòng thành như thế, quyết định truyền cho ngươi một bộ tâm pháp tu hành, ngươi hãy tự mình tu luyện cho tốt! Ngươi quả nhiên là có tiên duyên, ta cứ bảo, mệnh số tốt đến vậy sao có thể bị thay đổi tới mức ấy…”

“Mệnh số tiên duyên gì cơ?” Đàm Xuyên không hiểu ra sao.

“Không, không có gì!” Mi Sơn Quân thầm hối hận lỡ lời, quả nhiên người ta không nên uống quá say, những lời nên nói không nên nói đều phun ra hết cả, “Ta truyền tâm pháp đây, ngươi hãy nghe cho kỹ!”

Lại nói y làm tiên nhân cũng đã được mấy trăm năm, những tiên nhân đồng lứa với y đồ tử đồ tôn có khi đã đếm không xuể, y lại thủy chung lẻ loi sống ở Mi Sơn cư, ngoại trừ linh quỷ cũng không có người nào khác. Trước đây hình như y cũng từng thu nhận mấy người đồ đệ, thế nhưng thực sự không có dáng vẻ gì của một người thầy tốt làm gương cho học trò, dạy dỗ đệ tử cũng là ba ngày đánh cá hai ngày phơi nắng, hoàn toàn làm hỏng cả một thế hệ đệ tử.

Lần này nếu không phải Đàm Xuyên thông minh, lại thêm chó ngáp phải ruồi ăn tiên đan có sẵn tiên lực, chỉ sợ có dạy dỗ đến một hai trăm năm nàng cũng chẳng tu luyện ra cái khỉ gì.

Nghe hắn nói mấy lần tâm pháp, Đàm Xuyên rất nhanh đã có thể ngồi thiền nhập định, vận hóa tiên lực, Mi Sơn Quân càng thêm vui sướng không sao kìm hãm. Nghĩ đến chuyện nàng có thể tu luyện thành công, tới hoàng lăng đưa Tiểu Mi ra, kèm theo Tiểu Mi còn có cả chục vò rượu ngon, viễn cảnh kia cũng quá tươi đẹp rồi, y mừng rỡ tát vào miệng nửa ngày cũng không khép miệng lại được, cảm thấy y hạ mình xin tên chiến quỷ tới cứu Đàm Xuyên, quả thực là việc sáng suốt nhất từ khi chào đời tới nay.

***

Hai năm vội vã trôi qua, từ ngày hồn đăng được thắp sáng, đã năm năm trôi qua.

Sau khi Đàm Xuyên tự luyện tâm pháp thành công, liền cố ý tới hoàng lăng ở núi Vãn Lan một chuyến, nàng thật tâm muốn báo đáp chút gì cho Mi Sơn Quân. Người ta đau khổ ôm mối tình với Tân Mi không có kết quả, suốt ngày lải nhải cằn nhằn, nhìn cũng đáng thương đến lạ.

Ai dè tới hoàng lăng rồi mới biết, Tân Mi và chiến quỷ đúng là vợ chồng đã kết hôn từ lâu, còn là do hoàng đế Quỳnh quốc đích thân hạ chỉ ban hôn. Người ta là vợ chồng là vợ chồng nha! Thế mà y chưa bao giờ hé răng! Tiên nhân mà suốt ngày nhớ nhung vợ kẻ khác là cái loại tiên nhân gì chứ? Thiếu c