
Tam Sinh Tam Thế – Chẩm Thượng Thư
Tác giả: Đường Thất Công Tử
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 325514
Bình chọn: 7.5.00/10/551 lượt.
ỉ cần điện hạ bình an, tiểu tiên bèn yên lòng rồi”.
Phượng Cửu điện hạ, người mặc dù còn trẻ tuổi nhưng cũng là một nhân vật tầm cỡ trong lời đồn đại của bát hoang lúc này đang ngồi xổm trên ngọn núi nhỏ dưới phàm giới cầm dao gọt sơn dược.
Con trai của nàng Bạch Cổn Cổn mấy ngày gần đây ăn nhiều thịt quá nên có phần đầy bụng, lão tú tài mở y quán ở dưới núi mới kê một phương thuốc thực bổ[1'> cho nàng, trên có viết lấy sơn dược nấu cháo gạo hoặc sơn tra xào đường đỏ cũng có thể chữa được bệnh đầy bụng cho trẻ nhỏ. Bạch Cổn Cổn không thích ăn đồ ngọt, Phượng Cửu xét rằng không cần làm món sơn tra xào đường đỏ, lát nữa lại xuống núi mua một ít muối, nấu thành món cháo mặn, Bạch Cổn Cổn thích ăn vị mặn.
[1'> Bồi bổ bằng món ăn.
Về việc Phượng Cửu mất tích, thượng thần Bạch Thiển lại nói là đi rèn luyện, thực ra cũng không phải là lừa dối Ti Mệnh.
Còn nhớ thời đại hồng hoang, trong Học cung Thủy Chiều Trạch do Phụ thần mở cho các tộc Thần Ma Tiên Yêu cùng theo học, có một môn học đặc biệt quan trọng là tới phàm thể rèn luyện. Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới tổng cộng có vài tỷ phàm thế, nếu ở mỗi phàm thế một năm cũng phải mất một tỷ năm. Nhưng may mà năm xưa Phụ thần còn có chút thần tính, chỉ chọn bừa mười vạn phàm thế để các cao đồ của ngài tới rèn luyện.
Tương truyền cao đồ có cơ duyên đi rèn luyện đó bao gồm: Đông Hoa Đế Quân – người sau này trở thành bá chủ của trời đất, thượng thần Mặc Uyên – chiến thần của Thiên tộc, nữ quân Thiển Quán – nữ thần thủy tổ của Ma tộc, thượng thần Chiết Nhan – con phượng hoàng đầu tiên của hồng hoang, còn có cả gia gia và nãi nãi của Phượng Cửu.
Có thể thấy những cao đồ đó sau khi tới phàm thế rèn luyện đều thành tài, hơn nữa còn thành đại tài.
Năm xưa khi Phượng Cửu kế thừa ngôi vị nữ vương Đông Hoang, phụ thân nàng Bạch Dịch thực ra đã có phần thiển cận làm liều, một lòng muốn tìm kiếm một chàng rể hiền để trợ giúp cho nàng, điểm này còn xa mới bắt kịp được tầm nhìn của gia gia nàng. Bạch Chỉ Đế Quân ban đầu thực ra đã sớm có dự định, đợi qua lễ Tàng binh sẽ đưa Phượng Cửu tới phàm thế rèn luyện, là nữ vương, dựa vào chàng rể có bản lĩnh thì còn ra thể thống gì, tự mình vẫn phải có chút bản lĩnh. Khi ngài nói dự định này của mình với cô cháu gái, không ngờ Phượng Cửu lại rất tán đồng khiến ngài vô cùng vui mừng.
Nhưng lại có một vài chuyện xảy ra sau lễ Tàng binh. Bạch Chỉ Đế Quân nhân đức, vốn dự định để cô cháu gái đang bị tổn thương tinh thần nghỉ ngơi thêm vài ba năm rồi mới gửi nàng tới phàm thế, không ngờ cô cháu gái chỉ nghỉ ngơi chưa đầy vài ba ngày đã tự chuẩn bị sẵn tay nải tới từ biệt. Thấy cháu gái nhỏ có chí tiến thủ như vậy, Bạch Chỉ Đế Quân đương nhiên đã đồng ý. Trước khi lên đường đã tặng cho nàng một chiếc phong bì và một tờ giấy viết thư, nói rằng tờ giấy và phong thư cùng bộ với chúng để ở chỗ cô cô nàng là thượng thần Bạch Thiển, một mình nàng ở bên ngoài, nếu có việc gì gấp cần thương lượng với gia đình, hãy lấy bút viết lên trang giấy này, cô cô của nàng tất sẽ đọc được trên tờ giấy viết thư mình cầm.
Trước khi tới phàm thế, Phượng Cửu còn tới minh giới, gặp Tạ Cô Châu, bạn nàng, lại lưu lại ở minh giới ba ngày, lấy quả tần bà tạo thân xác cho Diệp Thanh Đề, thuận lợi lấy hồn phách của chàng ta đặt vào trong tiên thể đó.
Về lý mà nói, ba tháng sau, Diệp Thanh Đề sẽ có thể sống lại, nàng lại không đợi được tới khi chàng ta sống lại, chỉ nhờ Tạ Cô Châu thay nàng chăm sóc cho chàng ta, đợi khi chàng ta tỉnh lại hãy dạy cho chàng ta một vài pháp môn tu hành để hóa giải yêu khí trong hồn phách, ba trăm năm sau, khi thời gian tu hành của chàng ta đã hết, sắp phi thăng thành tiên, nàng sẽ tới giúp chàng ta tới Dao Trì ở Cửu Thiên để gội rửa bụi trần, gia nhập vào tiên giới. Những người có thể phi thăng thành tiên nhờ kỳ duyên, lại phải tới Dao Trì để gột rửa bụi trần, lễ gột rửa bụi trần bắt buộc phải do người đã tạo tiên thể của người đó thực hiện, đây là quy định ghi trong tiên tịch.
Sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa xong, nàng liền mang theo Bạch Cổn Cổn trong bụng tới phàm giới cắm lều dựng trại.
Trong phàm thế đầu tiên, Phượng Cửu sinh ra Bạch Cổn Cổn. Sau đó ba năm nàng lại thay đổi phàm thế một lần. Mặc dù ở phàm thế có pháp tắc nếu thực hiện pháp thuật sẽ dễ bị phản đòn, hạn chế nàng không thể động một chút là sử dụng pháp thuật được, nhưng may mà nàng vốn nhanh nhẹn, kiếm thuật lại cao siêu nên nàng sống ở phàm thế cũng rất ổn.
Trong hai trăm năm, nàng đã từng mở tửu lầu trong thành, mở hiệu sách trong trấn, mở tạp hóa trong chợ, bày hàng nước chốn hoang dã, lúc thì làm chủ, lúc lại làm người giúp việc, kiếm tiền son phấn của các cô gái lầu xanh bên cạnh Di Hồng Các, thu được tiền coi vận mệnh cho các bà các cô dưới miếu Thành Hoàng, luân chuyển hơn mười chỗ ở, thật sự giống như đang tu hành trong cõi hồng trần, tu mãi tu mãi, bèn tự cảm thấy đã nhìn thấu nhân tình thế thái.
Phượng Cửu sau khi đã nhìn thấu nhân tình thế thái, năm ngoái đã chuyển tới phàm thế này, không muốn tiếp tục lăn lộn trong chốn phù hoa nữa, dự định thay đổi khẩu vị bằng