80s toys - Atari. I still have
Tam Quốc Diễn Nghĩa

Tam Quốc Diễn Nghĩa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210805

Bình chọn: 9.00/10/1080 lượt.

úc đó Cam phu nhân mới nói :

– Thúc thúc vì chị em tôi mà một mình chịu khó , lúc trước Liêu Hóa có xin theo mà không cho, nay lại cho Châu Thương, dù sao mọi việc chúng tôi cũng hoàn toàn xin nghe theo thúc thúc hết ?

Quan Công quay lại bảo Châu Thương :

– Chẳng phải ta vô tình, tuy nhiên mọi việc cần được các tẩu tẩu của ta chấp thuận đã. Vậy ngươi hãy tạm trở lại núi, chờ ta kiếm được anh ta rồi hãy hay.

Châu Thương lại năn nỉ :

– Thì xin cho tôi theo một mình vậy, bao nhiêu lâu la xin để lại cho Nguyên Thiệu hết .

Quan Công trình lại hai chị, hai chị bằng lòng, thế là Châu Thương theo Quan Công mà đi.

Dọc đường , Châu Thương cho biết có một ngôi Cổ Thành; cách đây vài tháng có người xưng là Trương Phi chiếm cứ, hiện có hơn bốn ngàn người ngựa.

Quan Công mừng rỡ mà rằng :

– Từ khi lạc lõng ở Từ Châu, ta chẳng rõ em ta ở đâu, nay có tin này, thiệt là Trời run rủi .

Bèn cho Tôn Càng đi thông báo Trương Phi mau xuống để đón tiếp hai chị.

Nguyên Trương Phi trước đó có đến Tri Huyện Cổ Thành mượn lương, viên này không cho, Trương Phi giết luôn rồi đoạt Cổ Thành.

Ngày kia đang còn ngồi toan tính thì có quân báo Tôn Càng tới.

Trương Phi vội ra đón.

Tôn Càng kể chuyện Quan Công phò nhị tẩu rồi giục Trương Phi ra nghênh đón.

Trương Phi tức thời lên ngựa mà đi tay còn cầm lăm lăm cây thương.

Tôn Càng chẳng hiễu ra sao cả.

Quan Công thấy Trương Phi thì đưa đao cho Châu Thương giữ rồi giục ngựa bước tới, mừng mừng rỡ rỡ :

– Hiền đệ mau mở cửa thành đón hai chị vào.

Chỉ thấy Trương Phi mắt trợn tròn, râu đứng thẳng như râu cọp đằng đằng sát khí nạt rằng :

– Ngươi gạt huynh trưởng, đầu Tào Tháo lãnh ấn công hầu nay lại tới gạt ta nữa chăng ?

Quan Công vội nói :

– Khoan đã em. Việc ấy khá dài, xin hãy đón nhị tẩu vào thành rồi nhị tẩu sẽ kể cho em nghe .

Lúc đó, hai vị phu nhân vừa kịp nghe thấy vội vén rèm xe mà nói :

– Bớ tam thúc, làm gì vậy ?

Trương Phi liền thưa :

– Bây giờ thì hai chị hết ngại rồi, để em giết thằng giặc này xong rồi rước hai chị nhập thành .

Nhị vị phu nhân lại hết lời năn nỉ :

– Trước đây ở bên Tào Tháo là ở đỡ để nghe tin Hoàng Thúc. Nay biết tin thì đi ngay, tạm thúc chớ nghi ngờ gì .

Quan Công cũng nói theo :

– Sao em lại ngờ oan cho anh ?

Chợt đàng sau Quan Công, có một đám binh mã kéo hiệu cờ Tào Tháo đi tới.

Trương Phi hét lên :

– Ðúng là mi tới định bắt ta đây !

Quan Công liền nói :

– Hiền đệ chờ ta đón đánh tướng kia sẽ rõ hư thực .

Trương Phi tức thời lên thành quan sát.

Tướng vừa tới là Thái Dương trông thấy Quan Công thì cả giận mắng ngay :

– Mi giết cháu ta là Trần Kỳ nay ta đến đây bắt mi đền mạng .

Nói rồi hươi thương xông vào chém .

Quan Công cũng giục ngựa quất thanh long đao một nhát, đầu Thái Dương đã rụng xuống đất.

Trương Phi khi đó mới tin lòng Quan Công, mở rộng cỗng thành đón hai chị và Quan Công

vào . Chợt có quân báo cáo có người phi ngựa tới rất gấp. Nhìn ra thì là Mê Trước và Mê Phương.

Mê Trước nói :

– Từ ngày thất lạc ở Từ Châu, chẳng nghe tin tức gì . May bửa trước có nhóm thương khách cho biết Tướng Quân ở Cổ Thành nên vội tìm lại .

Nói xong hai người ra mắt nhị vị Phu nhân và Vân Trường.

Lúc đó anh em mới ngõ tâm sự cùng nhau, mọi điều thông cảm, ai nấy đều rơi lụy.

Ngày sau, Vân Trường bảo Trương Phi bảo vệ cho hai chị ở Cổ Thành, còn mình cùng Tôn Càng đi nghe ngóng tin Huyền Ðức ở Nhữ Nam.

Tới Nhữ Nam thì Lưu Tích cho hay vì ở đây binh lương quá ít nên Huyền Ðức lại trở về Hà Bắc rồi.

Quan Công nghe xong, lấy làm buồn rầu, Tôn Càng đề nghị cùng sang Hà Bắc bên Viên Thiệu xem sao.

Hai người lật đật trở lại Cổ Thành báo tin, Trương Phi cũng đòi đi theo sang Hà Bắc.

Vân Trường nói :

– Cái thành này rất quí, nó là chỗ an thân cho ta, em phải kiên thủ mà chờ đợi tin ta. Sau Quan Công ra lệnh cho Châu Thương về chiêu binh mã nơi Bùi Nguyên Thiệu, sau rồi ra đường lớn mà chờ.

Châu Thương y lệnh.

Quan Công liền cùng Tôn Càng qua Hà Bắc, Tôn Càng xin đi trước một mình nghe ngóng.

Quan Công đồng ý.

Tôn Càng đi rồi, Quan Công lững thững bước tới một túp nhà tranh, có ông già bước ra chào hỏi.

Quan Công kể qua công việc của mình.

Ông già nói :

– Tôi là Quan Ðịnh, có hai con đứa lớn học văn, đứa nhỏ học võ, tôi muốn cho đứa nhỏ theo hầu ngài có đặng chăng ?

Quan Công hỏi bao nhiêu tuổi.

Quan Ðịnh thưa lên mười.

Quan Công bảo :

– Tôi chưa có con, vậy tôi nhận cháu làm nghĩa tử được không ?

Quan Ðịnh mừng rỡ kêu Quan Bình ra lạy Quan Công làm cha, sau đó Quan Ðịnh lưu Quan Công ở lại.

Nói về Tôn Càng ra mắt Huyền Ðức.

Huyền Ðức nói :

– Giảng Ung cũng có nơi đây, vậy để kêu va cùng thương nghị.

Giảng Ung tới, Huyền Ðức hỏi mưu chước để thoát thân.

Giảng Ung nói :

– Mai Ngài vô xin Viên Thiệu cho qua Kinh Châu để bàn cùng Lưu Biễu việc đánh Tào, thế nào y cũng cho đi . Huyền Ðức lại mời Giảng Ung cùng đi .

Ung nói :

– Ngài chớ lo, tôi sẽ có cách.

Hôm sau Huyền Ðức cứ y như vậy vào trình Viên Thiệu.

Viên Thiệu nói :

– Trước đây tôi đã cho ông qua đó một lần mà Lưu Biễu đâu có chịu xuất quân .

Huyền