Teya Salat
Someday My Prince Will Come

Someday My Prince Will Come

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324265

Bình chọn: 9.5.00/10/426 lượt.

n quái vật đáng sợ như thế này ư ?

Tay hắn nắm chặt lấy tay nó, như thể muốn xé tan cái ánh nhìn lạnh lùng mà nó dành cho hắn.

– Anh bỏ tay tôi ra mau, đau quá !

Hắn cười khẩy và nắm lấy tay nó, lôi ra khỏi cái quán bar ồn ào này ….

Công chúa àh, hoàng tử … có thể chàng sẽ ko đến, chàng sẽ ko giải cứu nàng khỏi quái vật đâu, số phận của nàng ….

– Bỏ tôi ra !!!

Nó nói mà gần như hét lên.

Hắn đang ôm chặt lấy nó, đặt lên môi nó một nụ hôn tham lam, còn bàn tay thì ……

Nó sợ hãi, sợ hãi thật sự. Nó biết hắn yêu nó – yêu nó từ rất lâu rồi, hắn luôn ở bên cạnh nó, với tư cách là vị hôn phu, dù rằng hắn biết, tình cảm của nó đã-đang và sẽ ko bao giờ thuộc về hắn …. Hắn vẫn yêu nó, vẫn trân trọng nó, nhưng tại sao, bây giờ mọi chuyện lại thay đổi như thế này ???

– Anh…

Nó cố gắng hết sức để đẩy hắn ra, nước mắt bắt đầu rơi không ngừng …

Công chúa àh, hoàng tử sẽ ko đến đâu, nàng phải tự cứu bản thân mình thôy … có khi nào, quái vật sẽ buông tha cho nàng ko ?

Bỗng dưng, hắn dừng lại, buông nó ra …

Hắn lặng yên đứng nhìn nó lúc này … nụ cười của nó đã ko còn. nước mắt ko ngừng tuôn rơi … như một buổi chiều mưa 1 năm trước …

Hắn chợt nhân ra, nụ cười thật sự của nó đã ko còn …

Hắn chợt nhận ra, rằng nó, đã thay đổi nhìu thế nào, ko còn là cô tiểu thư ngây thơ bướng bỉnh luôn tươi cười mà hắn đã yêu nữa …

Nó đã thay đổi quá nhìu, vì hắn, vì tình yêu mà nó buộc phải từ bỏ, vì anh …..

Hắn đau, đau lắm. Chính tay hắn đã làm người mình yêu tổn thương, hắn là một con quái vật.

– Anh … anh xin lỗi …

Hắn nói và quay lưng bước đi, đi thật nhanh, hắn sẽ buông tha cho nó, hắn sẽ từ bỏ tình cảm này …

Công chúa àh, quái vật chúc nàng đc hạnh phúc, bởi vì, con quái vật ấy yêu nàng, yêu thật lòng … Quái vật với trái tim chỉ dành riêng cho công chúa … quái vật ngu ngốc quá, phải ko ?

Nó chạy, chạy thật nhanh trên con đường quen thuộc …

Nó khóc, nước mắt làm nhòe cả đường đi …

Nó chỉ muốn tìm một nơi, để có thể khóc, để đc an ủi, để đc chia sẻ … mẹ ơy … ko, mẹ nó … đã rời bỏ nó, để đi theo một người đàn ông khác ….

Chỉ còn một người, một nơi duy nhất khiến nó cảm thấy bình yên …

“Dì Nadeshiko ….”

Nó trèo qua cái lổ nhỏ bé trên tường … nơi bí mật mà dì – người mẹ thứ hai đã chỉ cho nó.

Nó ngồi cạnh những khóm hoa Nadeshiko màu hồng xinh xắn, những bong hoa như đang mỉm cười cùng nó ….

Gió nhẹ nhàng thổi, mái tóc dài bay nhẹ trong gió …

– Ha..Hana ?

– Yamada.

Hắn quay mặt ra phía sau, là Hiro – bạn thân của hắn.

– Tối rồi mày đến đây làm ji’ ?

– Hmm, bộ tao đến ko đc sao. Àh mà … mày đang soạn đồ àh ?

Hắn ko nói gì, chỉ gật đầu, tay vẫn đang dọn dẹp hành lí.

Hiro khẽ thở dài, liếc nhìn hắn.

-Chừng nào mày đi ?

-Ngày mai.

-Cái gì ???

Hắn khẽ nhíu mày quay sang nhìn tên bạn thân.

-Làm gì mà hét toáng lên thế ?

-Saxsax, sao mày ko nói cho tao biết ??? Có ai biết ngày mai mày đi ko ? Amy, Chinen, Rika …

Hiro lung túng vô cùng, đôi mắt màu vàng kim mở to hết cỡ và tay thì không ngừng múa loạn xì ngầu cả lên.

-Stop !!!

Hắn đưa tay lên chặn họng thằng bạn thân đang liệt kê ra một hàng dài “những người có thế biết ngày mai Yamada đi Anh”.

-Chưa ai biết cả, ngoài thầy Hiệu trưởng, mày là người đầu tiên. Đc chưa ? Bây giờ thì để tao yên, ngày mai tao đi rồi. Bây giờ mày ko cho tao nghĩ ngơi đc ư ?

Hắn nói và tống cổ thằng bạn thân ra khỏi phòng, nhân tiện khóa cửa luôn thể.

Mặc thằng bạn thân đang đạp cửa ầm ầm bên ngoài, hắn thản nhiên đến gần bên cửa sổ, ngước mặt lên ngắm trăng ….

-Đêm nay trăng sáng quá … pé mèo àh, em có đang ngắm trăng giống anh ko ?

Hana bước theo sau một cô gái – cô chị họ của nó – Amy.

“Amy … chị rất giống dì Nadeshiko …”

Amy mở cửa 1 căn phòng khá cũ kĩ nhưng sạch sẽ và dễ chịu.

Nó bước vào và quay sang nhìn Hana, mỉm cười nhẹ nhàng rồi bước đến gần cửa sổ, kéo cái rèm màu trắng …. Ánh trăng bạc len lỏi qua cửa sổ, soi rọi vào căn phòng….

Bông hoa Nadeshiko cạnh cửa sổ đang mỉm cười …

Nước mắt đã khô nhưng đôi mắt đỏ hoe đã tố cáo tất cả …

-Hana, em có ổn ko ?

“Amy … chị thật sự rất giống dì Nadeshiko ….”

Ánh nắng xuyên qua khe cửa sổ …. Một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo … chỉ mới 6h sáng ….

-Someday my prince will come Someday I’ll find my love ….

Nó ngồi dậy, dụi dụi mắt và với tay lấy cái điện thoại để trên bàn, nói chuyện bằng cái giọng còn đang ngái ngủ ….

-Alo …

-Chị Rika đây

-Dạ có chuyện gì ko ạ ?

-Chị có chuyện muốn nói với em, gấp lắm, em có thể đến địa chỉ này ngay đc ko ?

…………..

Nó vội vàng thay đồ, đánh răng rửa mặt và chạy xuống nhà, ko wen dặn dò bác quản gia …

-Bác àh, lát papa cháu dậy thì nói cháu có việc phải đi gấp. Còn Hana …. Bác cứ để em ấy ngủ, hôm wa đã có quá nhìu chuyện xãy ra …. Cháu đi đây, tạm biệt bác.

-Vâng, thưa tiểu thư.

Chiếc xa màu đen dừng lại trước một tòa chung cư cao cấp.

Nó khẽ nhíu mày, tại sao chị Rika lại hẹn gặp nó ở đây ?

Amy hít một hơi thật sâu, trái tim đang đập liên hồi – điềm báo trước của 1 điều bất ngờ ư ?

Nó nhón chân lên để ấn chuông. Khoảng 5’ sau thì có người ra mở cửa, người đó, ko ai khác, lại