
hiên Long, hắn đợi nó bao nhiêu ngày qua cũng chỉ đợi tới lúc nó bước ra khỏi phòng để nói với nó 1 câu xin lỗi và mong nó tha thứ cho hắn. Đợi mãi mới được lúc thấy nó đi 1 mình, hắn vội vàng chạy towiskeos tay nó lôi ra 1 góc phòng ít người qua lại, còn chẳng để nó kịp hiểu ra cái gì đã lôi tuột nó đi…….
_Đồ điên, làm cái quái gì vậy?_ Mỹ Hương gắt
_ Tui muốn nói chuyện. Mỹ hương đừng tránh mặt tui nữa được k?_ Long nhìn Mỹ Hương, ty nắm chặt lấy tay nó như sợ nó chạy mất vậy
_Truyện gì? Tui nhớ là mọi chuyện đã rõ ràng cả rồi mà, có gì để nói nữa đâu_ Mỹ Hương cười nhạt
_Tui xin lỗi, tui biết tui sai rồi, tui xin lỗi vì đã k tin Mỹ Hương. Làm ơn đừng giận tui nữa được k??_ Long năm nỉ xin lỗi nó rối rít
_Chẳng giống Thiên Long chút nào nhỉ? _MỸ Hương nghiêng đầu nhìn Long
_Mỹ Hương à……_Long nhìn Mỹ Hương bằng ánh mắt đau khổ. Người khiến hắn thay đổi, người làm cho hắn trở thành còn người khác chẳng phải là nó sao, cứ ở bên cạnh nó thì hắn chẳng bao h còn là hắn nữa…..
_Thiên Long, có lẽ cả anh và tôi để đã quyên mất 1 điều rằng tôi chúa ghét những kẻ lăng nhăng bội bạc. Vậy anh đã ngủ với bao nhiêu đứa con gái rồi? Và hơn hết đôi môi này của anh đã hôn biết bao nhiêu cô gái trong tay anh rồi vậy; nó k còn là của tôi nữa rồi…._ Mỹ Hương nhìn Long, giọng nói lạnh như đã, bàn tay khẽ miết nhẹ lên môi Long cười đầy mỉa mai, đau đơn rồi bước đi nhưng trong nụ cười đó còn có gì đó chua sót lắm…
Còn Long, hắn chết sững người, đứng chôn chân tại đó vì những gì Mỹ Hương nói đau quá nhưng cũng đúng mà cũng sai…….Nhưng hắn k biết phải lý giải cho nó như thế nào khi mà đôi mắt long lanh lạnh lùng đó của nó nhìn thằng vào mắt hắn trong 1 giây, bàn tay ấm nóng chạm vào môi hắn, giọng nói lạnh như nước đá đó phát ra thì trái tim hắn như ngưng đập rồi…..
Chap 30:Thiên thần bước ra từ cánh cửa thời gian
Sau buổi tối hôm
đấy thì mấy ngày sau Long cũng mất tích luôn, chẳng thấy bóng dáng đâu cả nhưng
xong rồi chỉ được mấy hôm lại thấy Long bám nhằng nhằng theo Mỹ Hương như trước
đây nhưng dường như Mỹ Hương hoàn toàn chẳng đếm sỉa gì đến Long nếu k muốn nói
là thái độ rất gay gắt với hắn rồi cấm k cho hắn bước chân vào cửa nhà Trương
Gia luôn…..
Chính vì vậy mà
ngày nào Long cũng lởn vởn trước cửa cổng nhà Trương Gia từ sáng cho tới tối
mịt mới lọ mọ đi về chỉ mong cho Mỹ Hương tha thứ cho mình…..
Và ngày hôm nay
cũng vậy, bóng dáng Long thấp thoáng ngoài cổng nhưng khác với mọi hôm là xuốt
từ đêm qua tới h trời k hiểu sao cứ mưa lớn nên hiện trạng h là người của Long
ướt như chuột lột luôn rồi…..
_Mỹ Hương, lại
đây_ anh Thắng gọi nó, kéo nó rà ngoài hiên
_Sao vậy hai_ Mỹ
Hương nhìn anh nó k hiểu
_Em nhìn kìa_
anh Thắng chỉ tay về phía cổng nhà
Ở công, Long
đang đứng tựa người vào tường đợi nó cho dù quần áo đã ướt sạch, dù lạnh nhưng
quyết k bỏ cuộc và ánh mắt lúc nào cũng hướng về ngôi nhà trong kia đầy mong
chờ….chờ nó mãi, cho dù tuyệt vọng tới đâu thì trái tim hắn mách bảo hắn k được
bỏ cuộc…….
_Mỹ Hương, anh
hỏi em:em có yêu Long k?_ anh Thắng xoay người Mỹ Hương lại phía mình, để nó
đối diện với anh
_Em….._ Mỹ Hương
lúng túng
_Anh biết, em
đồng ý yêu thằng Long là vì nó chính là người mà em đợi khi xưa nhưng nếu cậu
bé ngày xưa k bao h xuất hiện mà chỉ có 1 thằng Long em gặp bây h thì em sẽ
đồng ý yêu nó chứ?_ anh Thắng nhẹ nhang hỏi
_ Em….em cũng k
biết nữa_ Mỹ Hương ngập ngừng, lắc đầu
_Em cứ thử nghĩ
xem. Những ngày ở Nhật cuộc sống của em, quan hệ củ em và Long như thế nào? Có
thể em k nhận ra những chẳng phải em vẫn luôn hướng tới thằng Long sao? Đúng k?
Dù lúc đầu em k ưa nó đi chăng nữa….Em cứ nghĩ kĩ đi…._ anh Thắng mỉm cười vuốt
tóc Mỹ Hương
_ Dạ _ Mỹ Hương
dạ nhẹ 1 tiếng
Mỹ Hương đi vào
phòng, ánh mắt lướt qua phía cổng_nơi hắn đáng đứng mà đôi mắt trong chẻo, đẹp
đẽ của nó k khỏi chùng xuông nhưng nó k thể lí giải được cảm giá trong nó lúc
này là như thế nào nữa…..
Còn về phía
Long, sau bao nhiêu ngày dẫm mưa dãi nắng chỉ mong thể hiện được thành ý, sự
hối lỗi của mình với Mỹ Hương, mong nó tha thứ thì sau mấy tuần liền như vậy
khi mà trời nắng mưa thất thường thì có tới thần tiên cũng chẳng chịu được chứ
nói gì tới Long nên k tru được nữa ngã gục luôn vì bênh rồi……Hắn lúc chỉ mới
hây hây sốt thì vẫn sang nhưng h bệnh trở nặng hẳn thì nằm luôn rồi….
Mỹ Hương nghe
hai mình nói thì cũng k khỏi đau lòng, sót xa cho hắn. Nó k hiểu sao hắn phải
làm như vậy vì nó chứ?Có đáng k? Quả thực mà nói thì nó đã từ lâu hết giận hắn
rồi nhưng tình cảm của nó dành cho hắn của ngày xưa chưa bao h thay đổi nhưng
còn tình cảm nó dành cho hắn bây h thì sao? …..nosk rõ….. nó chưa bao h dành
tình cảm yêu thương cho ai ngoài thằng bé ngày xưa cả nên nó k biết nó đối với
hắn ra như thế nào…….
Mải suy nghĩ
miên nam thế nào má nó chìm vào giấc ngủ lúc nào k hay… vẫn là vòng tay ấm áp
của anh trai bên cạnh, nó đã mơ….mơ thấy hắn của hiện tại……
Những hình ảnh
nó và hắn khi ở Nhật Bản. Phải rồi, h nó mới nhận ra là nó gặp hắn lần đầu k
phải ở trường K.W mà