XtGem Forum catalog
Say năm tháng

Say năm tháng

Tác giả: Vân Gia

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326490

Bình chọn: 9.00/10/649 lượt.

muội của ta, Hàn nhụy tiên tử, nàng là đệ tử của Khê phu nhân.”

Hàn nhụy tiên tử —— Thanh Dao buồn bực, nàng đúng là hoa lê hàn nhụy tiên tử, nhưng ba trăm năm qua thật sự không có ai gọi nàng như vậy. Chân Vũ Đại Đế nói như vậy nàng thật không quen, mà nàng cũng hoàn toàn không rõ đây là tình cảnh gì.

Theo lời của sư huynh và Cẩn Dật, tiên nữ áo tím này hẳn là Quảng Hàn tiên tử Thường Nga rồi, dường như Thường Nga và Phù Vân linh chủ có khúc mắc, ánh mắt nàng ta nhìn mình có vẻ là lạ. Chẳng lẽ mình thật sự giống Phù Vân linh chủ? Minh Thiệu Tướng quân, Cẩn Dật Thiên tôn, còn có Thường Nga trước mắt, lần đầu tiên nhìn thấy nàng đều nhận là Phù Vân.

Khóe miệng Thường Nga cong lên, trong lời nói của nàng ta cất chứa ẩn ý: “Thì ra là sư muội của Chân Vũ Đại Đế, thứ cho Thường Nga vụng về. Tiên tử và Phù Vân linh chủ thật giống như từ một khuôn khắc ra, tuyệt sắc khuynh thành, không uổng công Minh Thiệu Tướng quân vì nàng ấy mà tinh thần sa sút ba trăm năm. Đúng rồi, nói đến Minh Thiệu Tướng quân, không biết Thiên tôn đã nghe được chuyện này chưa, ngài ấy có chủ ý với Hoa lê tiên tử trong cung Thanh đế, Thiên đế đã hạ chỉ tứ hôn Như Nhã cho ngài ấy.”

“Minh Thiệu muốn kết hôn với Hoa lê tiên tử Như Nhã?” Cẩn Dật cau mày.

“Đúng vậy, ta cũng mới nghe nói. Minh Thiệu Tướng quân sống vô tri vô giác lâu như vậy, ngài ấy có thể nghĩ thông suốt cũng là một chuyện tốt.”

Lúc nói chuyện Thường Nga thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Thanh Dao, thấy bộ dạng Thanh Dao như chuyện không liên quan đến mình, nghi ngờ nhất thời của nàng giảm đi một nửa.

Cẩn Dật Thiên tôn thích Phù Vân linh chủ, Phù Vân linh chủ mến mộ Minh Thiệu Tướng quân, đây là chuyện mọi người trên Thiên giới đều biết. Mặc dù cô gái trước mắt có diện mạo giống hệt Phù Vân linh, nhưng nghe thấy chuyện Thiên đế tứ hôn cho Minh Thiệu, nét mặt của nàng ta không khỏi quá mức lạnh nhạt.

Chẳng lẽ thật sự chỉ là người giống người?

Hay là, nàng ta ngụy trang quá tốt?

Dây dưa một lúc, Thiên quan bên cạnh Thiên đế ra ngoài thúc giục: “Thiên tôn điện hạ, Chân Vũ Đại Đế thần thượng, bệ hạ tuyên mọi người, xin mời đi theo hạ thần.”

Cẩn Dật suy nghĩ một chút, nói với Thanh Dao: “Sợ rằng sẽ gây ra hiểu lầm, nàng che cái này lên đi.”

Hắn đưa tay mở ra trước mặt Thanh Dao, bạch quang chợt lóe, trước mắt bỗng nhiên có một tấm tơ lụa. Thanh Dao suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng, ngộ nhỡ tất cả mọi người coi nàng là Phù Vân linh chủ, đoán chừng còn tưởng rằng nhìn thấy quỷ. Nàng không nói hai lời nhận lấy, che mặt lại.

Trên khăn lụa có pháp lực của Cẩn Dật, nó tựa như một dạng kết giới có thể che giấu hoàn toàn dung nhan của Thanh Dao.

Cẩn Dật thừa nhận mình làm như vậy là có tư tâm, thật vất vả Thanh Dao mới tránh được một kiếp, hắn muốn nàng trở lại, lại không thể khiến cho nàng bị bất cứ tổn thương gì. Chỉ có như vậy mới có thể lừa gạt được ánh mắt của đám thần tiên trên đại điện kia, còn có. . . . . . hắn ta.

Q.3 – Chương 10: Chẳng Khác Nào Chim Hồng Dẫm Trên Bùn Tuyết ( 3 )

Bước vào đại môn Lăng Tiêu điện, Thanh Dao cũng lo lắng. Có lẽ hình ảnh nàng che mặt quá mức quỷ dị nên vô số ánh mắt quét qua người nàng, mang theo nghi vấn lẫn tìm tòi nghiên cứu.

Nhưng cũng may trước mặt nàng có Chân Vũ Đại Đế che chở, ẩn cư mấy ngàn năm sau, đương nhiên khi trở lại Thiên giới hắn chính là tiêu điểm chú ý của mọi người. Nàng chỉ làm nền thôi, cho dù bị chú ý cũng chỉ là kinh động thoáng nhìn thôi.

“Tiểu thần Chân Vũ tham kiến Thiên Địa Bệ hạ.”

Thanh âm Chân Vũ Đại Đế lọt vào tai khiến Thanh Dao hồi thần, vội vàng đi theo khom mình hành lễ.

Thiên đế cười gật đầu, cất cao giọng nói: “Mấy ngàn năm không thấy, phong thái Chân Vũ vẫn như trước, rất tốt, rất tốt! Lần này mời ngài về, Cẩn Dật cùng Minh Thiệu đều có công lao, nhất là Cẩn Dật, không thể phủ nhận, ha ha.”

“Thiên đế quá khen.” Cẩn Dật khom người.

“Đúng rồi, sao lại không thấy Minh Thiệu Tướng quân?”

Thiên đế vừa nói xong đã nghe thấy thông báo của Thiên quan truyền từ cửa đến: “Minh Thiệu Tướng quân đến ——”

Thanh Dao vừa mới buông lỏng tâm, trong nháy mắt vụt thót lên tận cổ họng, nàng lén lút lùi về sau lưng Cẩn Dật mấy bước, len lén quay đầu nhìn Minh Thiệu.

Minh Thiệu dường như cảm giác được Thanh Dao đang nhìn hắn, lúc đi qua nàng, hắn bỗng nhiên dừng bước, quay đầu nhìn nàng một cái. Trong đầu Thanh Dao oanh một tiếng, vô số hình ảnh như nước vỡ đê ầm ầm lao ra, hỗn độn mơ hồ, giống như trừ hắn ra, tất cả mọi thứ đều mờ ảo, giống như nàng đã trải qua ngàn vạn ngày đêm chỉ để chờ khoảnh khắc hắn nhìn nàng.

Thanh Dao cúi đầu, lông mày nàng nhăn lại một chỗ, tim cũng đập liên hồi. Rõ ràng chỉ là cái nhìn cực kỳ ngắn ngủi, đối với nàng mà nói lại giống như đã trải qua ngàn vạn năm. Đến khi nàng cảm giác ánh mắt đó không còn mãnh liệt nữa, nàng rốt cục lấy dũng khí ngẩng đầu lên.

Mà lúc này Minh Thiệu đã sớm thu hồi tầm mắt từ trên người nàng, đang trả lời Thiên đế. Có lẽ là do nàng quá lo lắng, Minh Thiệu cũng không hề nhận ra nàng, hắn và những thần tiên khác giống nhau, chỉ vì nàng đi cùng với Chân Vũ