Disneyland 1972 Love the old s
Sau Khi Hôn Nhân Tan Vỡ

Sau Khi Hôn Nhân Tan Vỡ

Tác giả: Hân Hân Hướng Vinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325120

Bình chọn: 8.5.00/10/512 lượt.

ột bàn trà lớn, đông tây kết hợp vô cùng hoàn mỹ khiến cho phòng khách rất có ý vị.

Bàn tay trắng nõn của cô bắt đầu tứa mồ hôi, hơn nữa trên sofa thấy vị lãnh đạo lớn không còn xa lạ so với trên TV hơi gầy nhưng ánh mắt thâm thúy và sắc bén. Hàn Dẫn Tố chợt phát hiện Phương Chấn Đông thật giống cha anh, ngũ quan giống mà càng giống hơn nữa ở khí thế bức người.

Hàn Dẫn Tố dễ dàng có thể cảm nhận được Nhị lão Phương đối với cô bài xích không chấp nhận, trong lòng cô không khỏi chua chát. Phải nói loại bài xích của cha mẹ anh không biểu hiện rõ ràng, ngoài mặt lễ độ khách sáo làm Hàn Dẫn Tố cảm thấy mình chỉ là người ngoài không hợp để dung nhập vào gia đình hiển hách này.

Cô luôn là người nhạy cảm yếu ớt, hơn nữa đối với người mình quan tâm lại có chút nhạy cảm đến hà khắc. Mặc dù cha mẹ anh ngoài mặt chưa từng làm khó cô, lời nói khó nghe cũng không có giống như ý nghĩ ban đầu của cô.Trực tiếp thì làm cô khó chịu nhưng những điều này không xảy ra, mà chính bởi vì nó không xảy ra nên lòng cô mới lạnh hơn.

Điều làm cha mẹ anh chấn động lớn nhất là trước khi đi anh nói tháng sau sẽ đi đăng ký kết hôn.

Hàn Dẫn Tố nhìn ngoài cửa xe có chút mất hồn, trên đường đèn đường nhanh chóng vụt qua, ánh đèn mù mờ, cô nhìn ánh đèn lại nghĩ đến cái bóng mờ nhạt của bản thân mình. Mặc dù nhạt nhẽo nhưng cũng có thể thấy được rõ ràng cô đơn và mờ mịt trên khuôn mặt cô.

Trong xe rất yên tĩnh, từ lúc lên xe Hàn Dẫn Tố cũng không biết nên nói điều gì, toàn bộ dũng khí trước khi vào Phương gia đã không chịu nổi một đòn. Cô phát hiện mình vẫn quá hèn yếu, rất nhiều chuyện cô không dám đối mặt:

“Phương Chấn Đông, nếu như cha mẹ anh thật sự không đồng ý, chúng ta….chúng ta chấm dứt đi!”

Xe két một tiếng, theo tiếng thắng xe bén nhọn thân thể Hàn Dẫn Tố nhanh chóng ngã dúi về phía trước, nếu không có bàn tay của anh níu lại thì đoán chừng cô đã u đầu vỡ trán rồi.

Kinh hồn đi qua cô ngẩng đầu lên mới phát hiện mặt của anh so với bình thường còn đen gấp mấy lần, trong mắt kia nhảy lên lửa giận như muốn ăn luôn cô.

Cô không khỏi khẽ co rúm lại. Anh oán trách nhìn cô chòng chọc mấy giây sau mới mở miệng:

“Tố Tố, những lời này về sau anh không muốn nghe em nói nữa!”

Phương Chấn Đông cũng không ngờ tới cha mẹ lại có thái độ này, bởi vì cho tới nay bọn họ luôn là người sáng suốt. Nhưng hôm nay anh hiểu rõ họ không đồng ý hôn sự của anh và Tố Tố. Nếu như là vì Tố Tố đã từng kết hôn thì anh thấy hoàn toàn không cần thiết, dù sau anh cũng không phải là kết hôn lần đầu.

Mà chút khó khăn này đối với anh là chuyện cực kỳ bé nhỏ. Anh nhìn thấy cô, cô chính là vợ của anh, điều này là điều chắc chắn. Làm anh phẫn uất không phải là bị cha mẹ phản đối mà là cô gái vô tâm vô phế này, hai người họ đã là vợ chồng, đã là người thân rồi…..

Hơn nữa ở hai người đã thân thiết đến mức này cô còn có ý nghĩ muốn trốn chạy khiến lửa giận của Phương Chấn Đông dường như áp chế không nổi. Cô vẫn tự ái lại tự ti, nhạy cảm lại yếu ớt và nhát như chuột những điều này anh có thể bao dung nhưng cô dám có ý nghĩ buông tha anh thì anh không thể nào chấp nhận được.

Nhìn thấy trong mắt cô gái nhỏ đã ươn ướt, lòng anh từ tức giận bỗng mềm nhũn ra, anh khe khẽ thở dài đem cô ôm và ngực vỗ vỗ lưng cô nhẹ nhàng an ủi:

“Yên tâm, những điều này anh sẽ giải quyết, chỉ cần em tin tưởng anh là đủ rồi. Tố Tố, anh là Phương Chấn Đông!”

“Anh là Phương Chấn Đông!”

Mấy chữ này từ lỗ tai trực tiếp chui vào trong lòng, lòng cô tràn đầy ấm áp, không khỏi có chút áy náy giống như mình đã quá đáng rồi. Nhưng cô có thể thật sự gả được cho Phương Chấn Đông sao? Trong lòng cô vẫn bàng hoàng, sâu trong đáy lòng luôn có một giọng nói nhắc nhở cô:

“Hàn Dẫn Tố em đừng có mơ. Em đừng có mà mơ……”

Chương 47

Chương 47

Sau khi đưa Tố Tố về Phương Chấn Đông không trở về doanh trại mà trực tiếp trở lại Phương gia. Hai vị thân sinh Phương gia cùng vợ chồng Phương Nam cũng vẫn còn ở đó và đang ngồi ở phòng khách giống như đoán biết anh sẽ trở lại. Tiểu Phong đã được bảo mẫu mang về phòng ngủ rồi.

Phương Chấn Đông không khỏi khẽ cau mày, Trần Thư Tuệ cũng không nói quanh cho trực tiếp biểu đạt lập trường:

“Chấn Đông, mẹ và cha con phản đối con cưới cô giáo Hàn, chuyện này là thật!”

Phương Chấn Đông khẽ nhếch môi mỏng:

“Tại sao?”

“Tại sao?”

Trần Thư Tuệ không khỏi nổi đóa:

“Chấn Đông, con luôn không muốn mọi người quan tâm nhưng đây là chuyện hôn nhân đại sự không thể đùa bỡn được. Cha mẹ không yêu cầu như nhà khác, cần phải môn đăng hộ đối nhưng tối thiểu gia thế phải trong sạch. Bối cảnh nhà cô ấy quá loạn, mặc dù nhìn cô ấy rất tốt nhưng kiểu cha mẹ như thế này biết tương lai cô ta sẽ ra sao cũng không thể đoán được. Lại còn đã từng kết hôn, lấy điều kiện của con thì phụ nữ nào chẳng kiếm được mà phải lấy người phụ nữ đã ly hôn?”

Mặt Phương Chấn Đông có chút trầm, trầm mặc hồi lâu mới chuyển qua Phương Hoa:

“Cha cũng phản đối sao?”

Trong lòng Phương Hoa đang suy nghĩ, con trai mình thì ông biết, lời của vợ mặc dù có để ý nhưng dùng trên người Chấn Đông không có tác dụng. K