
Quy tắc bẫy tập thể
Tác giả: Chuẩn Nghĩ Giai Kỳ
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 324244
Bình chọn: 9.5.00/10/424 lượt.
con cừu dở hơi nửa chết nửa sống , đây là lần đầu có lắm hơi như vậy .
Ba mẹ chạy vội ra , thấy ta cùng với An công tử đứng bên cạnh , có một chút sững sờ.
An công tử đứng ra, mỉm cười với hai người bọn họ , sau đó cúi đầu thật thấp , “Cháu chào cô chú , cháu là An Tùy Dụ .”
Ta kinh ngạc nhìn anh ta , người này làm bộ gần gũi như đúng rồi a, lại còn cô chú cơ đấy.
Đồng chí Kỷ Hoài vẻ mặt tươi cười sáng lạn lao tới, giữ chặt lấy tay An công tử nói, “Thời tiết nóng như vậy , trên đường vất vả , làn gió nào đã đem tổng giám đốc thổi tới a? Mau vào trong nhà ngồi đi!”
“Lần trước sau khi ăn cơm cô làm , vẫn không có thời gian đến nói lời cảm ơn , cũng rất lâu rồi chưa có tới , hôm nay vừa vặn cháu cùng Tô Nhuận có chuyện muốn thưa với cô chú , thế nên tiện thể ghé qua .”
Ba ta rốt cuộc là người đứng đầu một nhà , đừng nhìn bình thường hay bị mẹ ta áp bách , nhưng là thời khắc mấu chốt vẫn thực hữu dụng , ông ấy vô cùng bình tĩnh nói với An công tử , “Còn sống là tốt rồi a! Vào trong tán gẫu.”
An công tử đi ở phía trước cùng ba ta , ta lẽo đẽo theo ở phía sau, đồng chí Kỳ Hoài tiến đến bên tai ta hỏi , “Mày ở công ty lại phạm phải sai lầm à ?”
“Không có!” Ta kiên quyết lắc đầu.
“Vậy tổng giám đốc của mày đến đây làm gì ?”
“Muốn đòi nợ ! Lần trước đến nhà mình ăn cơm , kết quả anh ta lại bị ngộ độc thức ăn , phỏng chừng là tới tìm mẹ tính sổ , mẹ mau lấy hết tiền tiết kiệm ra đây , nhồi vào mồm anh ta thì chúng ta sẽ an toàn , bằng không cả nhà mình sẽ phải đi ăn cơm tù !”
Đồng chí Kỷ Hoài nhìn ta với vẻ khó có thể tin , nhẹ nhàng mà vỗ ngực mình , xem ra tiền tài đối với bà ấy mà nói thật là một loại chuyện đòi mạng .
Trên chiếc sô pha dài là đồng chí Tô Thức , Kỷ Hoài cùng ta, trên sô pha đối diện chỉ có một mình An công tử. Một nhà ba người chúng ta đối đầu với An Tùy Dụ , ta không tin là sẽ bị thua!
“Thưa cô chú , nguyên bản là cháu muốn tìm một thời điểm thích hợp lại tới thăm hai người , nhưng là hôm nay Tô Nhuận có chút sốt ruột, thế nên cháu liền đi theo đến đây, có chút vội vàng, mạo muội , xin cô chú hãy lượng giải cho cháu .” An công tử cúi đầu thật thấp , động tác này làm sợ hãi cả ta lẫn mẹ ta , liếc nhau, nghĩ rằng đây là định làm gì vậy ?
Ba ta mỉm cười, “Không có gì, đừng khách khí như vậy .”
“Thưa cô chú , thời gian cháu cùng Tô Nhuận quen biết nhau cũng không ngắn, đã hơn một năm , cũng đều hiểu biết lẫn nhau , Tô Nhuận là cô gái tốt, cô ấy luôn mang đến cho người khác những chuyện không tưởng được . Khi làm việc cũng vô cùng cố gắng , trong số những người mới đến thì cô ấy là người có bước tiến nhanh nhất .”
An công tử khích lệ ta không mặn không nhạt , điều này làm cho ta chấn động toàn thân , rốt cuộc là anh ta định ồn ào thế nào ?
“Anh có chuyện nói thẳng , đừng quanh co lòng vòng ! Tôi với anh không quen biết , giữa tôi với anh cũng chỉ là quan hệ tiền tài .”
An công tử còn chưa nói gì, mẹ ta liền trực tiếp vỗ bàn một cái , hung tợn nhìn ta, “Cái gì? ! Quan hệ tiền tài ? Hai đứa rốt cuộc làm gì hả ? !”
Ta ngay lập tức nhảy dựng lên gào to , “Cái gì cũng chưa làm! Hai chúng con rất thuần khiết !”
“Tô Nhuận em thực sự cầu thị một chút được chứ? Hai chúng ta không phải đã sớm không thuần khiết rồi sao?” An công tử cướp nói, còn vẻ mặt u oán.
“An Tùy Dụ ! Anh có ý tứ gì? !”
Hoảng sợ, vạn phần hoảng sợ, hoảng sợ mà từ trước nay chưa từng có , An công tử rốt cuộc là anh muốn làm gì ?
Chỉ nghe thấy 2 đồng chí Kỷ Hoài cùng Tô Thức thì thào ở phía sau tai ta , “Nghe không giống như là muốn đến đòi nợ , hình như là muốn cô nương nhà chúng ta a.”
Ta hít vào một một ngụm hơi lạnh, liên tục lui về phía sau, cuối cùng ngã ngồi ở trên sô pha.
An công tử gật gật đầu, “Dạ vâng thưa cô chú , kỳ thật hôm nay là Tô Nhuận mang cháu tới gặp người lớn trong gia đình . Hy vọng hai vị có thể đồng ý cho chúng cháu ở bên nhau .”
Ta vừa nghe xong lập tức lớn đầu , vội vàng chạy đến bên cạnh An công tử , nhỏ giọng nói với anh ta , “Anh định nháo nhào cái gì thế hả ?”
Anh ta mỉm cười nhìn ta, điệu bộ mỉm cười lại một lần nữa làm cho ta giật mình, “Nếu em đem điều này trở thành cầu thân cũng được .”
“Anh không bị bệnh đấy chứ ! Không phải đến đòi tiền sao?”
“Hiện tại không phải em không có tiền sao, vì bảo đảm tài sản cá nhân của tôi , cho nên em trước phải theo tôi , vạn nhất em chạy thì làm sao bây giờ?”
“Làm gì có ai như vậy a! Tôi nói trả tiền thì nhất định sẽ trả !”
“Nhưng em lại không đáng tín nhiệm .”
“Anh…”
Hình ảnh hai chúng ta khe khẽ nói nhỏ đều được xem ở trong mắt ba mẹ ta , bọn họ nhìn nhìn ta lại nhìn nhìn An công tử có chút nghiền ngẫm , sau đó nói, “Tổng giám đốc , điều này cũng không phải là nói giỡn , cậu phải thận trọng a, con bé nhà chúng tôi cũng không có tốt như cậu nói đâu , khuyết điểm nhỏ là vẫn có một chút .”
“Ở trong mắt cháu thì những thứ đó đều là tốt, cho dù là khuyết điểm cũng rất đáng yêu .” An công tử vừa nói vừa bắt lấy tay của ta, ta mở to hai mắt theo dõi anh ta , lại nhìn nhìn hai bàn tay mười ngón đan xen chặt chẽ của chúng ta , giống như đã dùng nhự