
Quán trà tình yêu của Tiễn Tiểu Háo
Tác giả: Nhất Sinh Bán Nhàn
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 327093
Bình chọn: 9.5.00/10/709 lượt.
gục lại trên giường, còn phát ra âm thanh vô nghĩa.
“Chị Cố Hoài……” Tiễn Tiểu Háo đem mặt vùi vào trong, tận lực làm cho Sở Cố Hoài sung sướng.
“Không, không cần……” Sở Cố Hoài cả kinh mồ hôi lạnh đều túa ra, nhưng lại không nỡ đẩy ra Tiễn Tiểu Háo.
“Tiểu Háo, thực bẩn……” Sở Cố Hoài gian nan thốt ra bốn chữ.
“Sẽ không a, chị Cố Hoài sạch sẽ nhất.” Tiễn Tiểu Háo ngẩng đầu cười mị mị nói.
“Bởi vì là chị……” Tiễn Tiểu Háo bổ nhào vào Sở Cố Hoài trên người, lại hôn lên đi, hai đôi môi kịch liệt va chạm, mút vào.
Sau đó, Tiễn Tiểu Háo thừa dịp Sở Cố Hoài không chú ý, dùng hai ngón tay hướng địa phương thần bí trượt đi vào, Sở Cố Hoài rên rỉ một tiếng, dùng chân quấn lấy chân Tiễn Tiểu Háo.
Sở Cố Hoài cảm nhận được tay Tiễn Tiểu Háo chần chừ ở lối vào, vuốt ve, một trận co rút nhanh, cửa vào bản năng đem vật xâm lấn đẩy ra bên ngoài.
“Ưm…… A……”
“Chị Cố Hoài, em yêu chị…… Giao cho em được không.”
Sở Cố Hoài trước mắt một mảnh mơ hồ, nước mắt theo hai má rơi xuống, Tiễn Tiểu Háo đau lòng liếm nước mắt trên mặt Sở Cố Hoài, ngón tay dùng lực một chút, mạnh xỏ xuyên qua.
“A!!!!” Một trận ấm áp, Tiễn Tiểu Háo cảm nhận được ngón tay mình bị gắt gao bao quanh, hơn nữa có loại cảm giác như bị mút vào.
“Ngoan……” Khi cảm thấy dưới thân thiên hạ cứng ngắc thân mình thả lỏng một ít, tay Tiễn Tiểu Háo mới dám chậm rãi bắt đầu hoạt động.
Đau cùng khoái cảm đồng thời đánh úp Sở Cố Hoài, Sở Cố Hoài cảm thấy cả thế giới chỉ còn lại có hai người các nàng tựa như ở trên thuyền nhỏ trên sông, nhẹ nhàng muốn lên tiên.
Sở Cố Hoài ôm lưng Tiễn Tiểu Háo, hung hăng cắn một cái ở trên vai nàng, tay từ trên lưng dạo quanh tới trước ngực, khi đến đụng tới hồng đậu nhỏ của Tiễn Tiểu Háo, Sở Cố Hoài không chút khách khí cắn hồng đậu nhỏ của nàng.
Thân thể hai chỗ đã bị công kích một cách vô nhân đạo, Tiễn Tiểu Háo kêu một tiếng, ngón tay càng thêm xâm nhập.
“A……” Sở Cố Hoài tự làm tự chịu, lập tức tê liệt ngã xuống giường.
“Đồ vô lại……”
“Hí hí……”
Sáng ngày thứ hai.
Một ngày mới tươi sáng đã bắt đầu, khi Sở Cố Hoài chậm rãi mở đôi mắt đẹp, ánh nắng mặt trời thắp sáng cả phòng, thói quen tính xoay qua ôm người bên cạnh, Sở Cố Hoài rốt cục phát hiện hôm nay cùng ngày thường bất đồng, Sở Cố Hoài giật mình một cái,lập tức ngồi dậy, sau đó một trận đau nhức từ phần eo đem nàng kéo trở lại giường lớn.
“Đáng chết ……” Sở Cố Hoài cắn răng, oán hận mắng một tiếng.
“Ưm……Chào buổi sáng.” Tiễn Tiểu Háo mơ mơ màng màng chào Sở Cố Hoài, rồi đem thân mình vùi vào trong ngực Sở Cố Hoài tiếp tục ngủ.
“Đứng lên.” Sở Cố Hoài hắc nghiêm mặt nhéo mặt Tiễn Tiểu Háo.
“Đau!” Tiễn Tiểu Háo ăn đau, lập tức liền tỉnh dậy.
“……”
Tiễn Tiểu Háo mở to hai mắt, nhìn thấy phong cảnh xinh đẹp trước mắt, Tiễn Tiểu Háo đem tay muốn sờ qua.
“Chát……” Sở Cố Hoài dùng sức đánh bàn tay mềm mại của Tiễn Tiểu Háo , phát ra “chát” một tiếng.
“A……” Tiễn Tiểu Háo phục hồi tinh thần lại, bỉu môi đáng thương hề hề nhìn Sở Cố Hoài.
“Biểu cảm này vô dụng rồi, bắt đầu từ hôm nay, em ngủ với Duy Duy ở khách phòng ngay.” Sở Cố Hoài đỡ cái eo đau nhức của mình, di chuyển xuống giường, từng bước từng bước hướng phòng tắm, Tiễn Tiểu Háo nhìn thấy tội lỗi mình gây ra, nổi lên lòng hảo tâm, vội vàng xuống giường đỡ nàng.
Lần này Sở Cố Hoài không từ chối, tùy nàng giúp đỡ mình vào phòng tắm, nhưng mà soi gương xong, Sở Cố Hoài lại kích động.
“Em làm chuyện tốt ghê đó!!!” Sở Cố Hoài nhìn một đám ô mai hồng trong gương, phát hỏa.
“Em cũng có mà.” Tiễn Tiểu Háo vô tội chỉ chỉ trên người mình.
“Hừ.”
Sở Cố Hoài đem Tiễn Tiểu Háo đẩy ra phòng tắm, rất nhanh khóa trái cửa.
Vẻ mặt vô tội của Tiễn Tiểu Háo khi ở trước mặt Sở Cố Hoài biến mất, cười hì hì lăn lộn ở trên giường, ôm chăn lăn vài vòng. Nàng thành công, thành công, nên gọi điện thoại cho Sở mẹ mẹ, cảm tạ người đã chỉ dạy .
Tiễn Tiểu Háo nhảy dựng chạy vào phòng tắm khác, sung sướng tắm rửa, sau đó cười ha ha chạy đến nhà bếp làm bữa sáng cho Sở Cố Hoài.
“Chị Cố Hoài~~~” Tiễn Tiểu Háo nhìn thấy ô mai hồng trên cổ Sở Cố Hoài, ngọt ngào kêu một tiếng.
“Hừ.” Sở Cố Hoài oán hận cắn một miếng trứng chim.
“Đừng giận nữa mà……” Tiễn Tiểu Háo đi đến bên cạnh Sở Cố Hoài, ôm eo nàng.
“Hừ.” Sở Cố Hoài bất vi sở động.
“Cục cưng……Chị yêu…… Tiểu Hoài Hoài……”
“Em có thấy ghê tởm hay không.” Sở Cố Hoài liếc cái xem thường.
“Không a, người khác xin em em cũng không gọi.” Tiễn Tiểu Háo tiếp tục chơi xấu.
Sở Cố Hoài chịu không nổi Tiễn Tiểu Háo mặt dày, nhẹ nhàng nhéo nhéo mặt nàng.
“Phục em rồi.”
“Hoan hô, chị Cố Hoài không tức giận nữa.” Tiễn Tiểu Háo hoan hô, sau đó đút nàng ăn cháo, thỉnh thoảng nhào lên khẽ hôn môi Sở Cố Hoài.
“No rồi, chén đũa em dọn dẹp sơ thôi, chị đi làm.” Sở Cố Hoài đứng lên đối Tiễn Tiểu Háo nói.
“Chẳng phải chị còn đau sao.” Tiễn Tiểu Háo hỏi.
“Hơi hơi thôi. Còn không phải tại em……”
“Ai, đừng đi, ở nhà nghỉ ngơi một chút đi……” Tiễn Tiểu Háo giữ chặt Sở Cố Hoài.
“Không được, hôm nay phải họp.” Sở Cố Hoài nhíu mày.
“Nhưng mà chị……” Tiễn Tiểu Háo nhìn chằm chằm mấy dấu hôn mình để lại trên cổ Sở C