Disneyland 1972 Love the old s
Quá yêu

Quá yêu

Tác giả: Lê Tư

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328010

Bình chọn: 9.5.00/10/801 lượt.

hết bổn phận của mình, anh sẽ không để ý chuyện ngoài giờ làm. Nhưng không hiểu sao với cô lại khác, nghĩ vậy, trong lòng anh không khỏi cảm thấy không thoải mái.

Trở lại bàn làm việc, Lưu Ỷ Nguyệt ân cần hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Lưu Hướng Đông, lại quay đầu nhìn chằm chằm cửa phòng Lâm Tây Canh đã đóng chặt “Hừ, đàn ông, thật vớ vẩn.”

Suy nghĩ mãi, Lưu Ỷ Nguyệt đứng lên, cầm di động trốn trong phòng pha trà. Cô bấm dãy số của Hạ Dương, hiện tại chỉ có Hạ Dương mới có thể giúp cô. Hơn nữa, anh ta nhất định sẽ giúp cô truyện này.

Qua điện thoại, Lưu Ỷ Nguyệt kể lại đơn giản chuyện về Lưu Hướng Đông. Đầu dây bên kia, Hạ Dương nở nụ cười, “Ỷ Nguyệt, không nghĩ rằng cô đào hoa như vậy.” Anh trêu chọc.

“Xùy, ai muốn làm đóa hoa đào này, mau mau nghĩ cho tôi một cách. Nếu không, tôi đồng ý làm nhân tình của Lưu Hướng Đông, ăn ngon mặc đẹp, sung sướng biết bao, anh nói có được không?” Cô không nhanh không chậm uy hiếp Hạ Dương.

“Đừng, tôi biết cô không thể thắng hắn. Nhưng tôi biết chút ít về tên Lưu Hướng Đông này, chẳng qua chỉ ỷ vào cha vợ mà thôi. Tối nay cô cứ đi, tôi khắc có cách.” Hạ Dương nói.

Chuyện của Lưu Hướng Đông muốn giải quyết triệt để, không ngờ khó khăn như vậy.

“Được, tôi chờ anh.” Lưu Ỷ Nguyệt nói xong, cúp điện thoại.

Vừa đến thời gian tan tầm, Lưu Ỷ Nguyệt thu xếp đồ đạc đúng giờ ra về. Ra khỏi tòa nhà Lâm thị, cô nhìn thấy xe của Lưu Hướng Đông đậu ở phía đối diện, băng qua đường, Lưu Ỷ Nguyệt bước đến bãi cỏ trước xe hắn.

“Cục phó Lưu, thật đúng giờ?” Cô mở cửa xe bước vào, hỏi.

“Đúng vậy! Tôi sợ cô chạy mất, ha ha.” Lưu Hướng Đông cười vui vẻ.

“Ha ha, tôi nào dám chạy .” Lưu Ỷ Nguyệt cười gượng.

Trong bữa ăn…

Vì mục đích không phải ăn cơm, cho nên ăn cái gì cũng không quan trọng, ở hai bên bàn ăn, hai người thầm đánh giá đối phương. Cho dù Lưu Hướng Đông khiêu khích nói như thế nào, Lưu Ỷ Nguyệt vẫn giả ngu như trước, ra sức đánh trống lảng.

Lưu Hướng Đôngg cũng không sốt ruột, có qua có lại, cùng Lưu Ỷ Nguyệt dây dưa. Hắn tin tưởng cuối cùng thì đến một thời điểm nào đó cô nhất định đầu hàng.

Sau khi ăn xong, Lưu Hướng Đông đưa Lưu Ỷ Nguyệt về nhà. Sắp về đến nhà, di động của Lưu Ỷ Nguyệt đột nhiên vang lên. Cô lấy di động ra, trên màn hình hiển thị “Hạ Dương”.

“Alo, là tôi, cô về chưa?” Đầu tiên, Hạ Dương đặt câu hỏi. Lưu Ỷ Nguyệt nhẹ nhàng trả lời, “Rồi.” Cô không biết Hạ Dương muốn làm gì tiếp theo.

“Nói chuyện thắm thiết một chút, tốt nhất là cho Lưu Hướng Đông nghe thấy, hiểu không?” Hạ Dương nói, Lưu Ỷ Nguyệt lờ mờ đoán được ý đồ của anh.

“Anh yêu, anh về rồi.” Lưu Ỷ Nguyệt cố ý lớn tiếng nói, khuôn mặt hướng ra ngoài cửa kính, không muốn cho Lưu Hướng Đông thấy được vẻ mặt mình.

“Ha ha, cô đúng là thay đổi nhanh thật, tôi ở dưới lầu nhà cô, đợi lát nữa tôi phải gặp cục phó Lưu này.” Hạ Dương cười nói.

“Vâng, được, vâng anh yêu, em cúp máy.” Lưu Ỷ Nguyệt yên lòng. Hạ Dương mặc dù trẻ tuổi nhưng rất lão luyện, kinh nghiệm xã hội phong phú. Cuối cùng, cô cũng cảm thấy có chỗ dựa, không phải đơn độc đối phó với tên Lưu Hướng Đông.

Lưu Ỷ Nguyệt cất di động, cắn cắn môi dưới, rõ ràng là dáng vẻ một người phụ nữ đang yêu.

“Sao thế? Có người chờ cô sao?” Lưu Hướng Đông hỏi.

“Hả? Không phải! Mà cũng không hẳn.” Lưu Ỷ Nguyệt ra vẻ muốn nói lại thôi, “Tới rồi, cục phó Lưu.” Khi nói chuyện, xe đẽ đến dưới nhà nhà Lưu Ỷ Nguyệt, cô thấy xe Hạ Dương cũng đã đỗ ở đây.

Hạ Dương bước xuống xe, trên người mặc áo khoác màu trắng thanh nhã, càng làm cho anh nổi bật khí chất phi phàm, mái tóc được cắt tỉa gọn gàng, trên trán có vài sợ tóc hơi rối, ngược lại càng khiến anh thêm phần tiêu sái.

“Dương.” Xuống xe, Lưu Ỷ Nguyệt âu yếm gọi.

Theo Lưu Ỷ Nguyệt xuống xe, Lưu Hướng Đông nghe như sét đánh ngang tai, từ khi nào, bên cạnh cô lại có một người thanh niên anh tuấn như vậy.

CHƯƠNG 21: TÂM LÝ HỌC

Edit: Thiên Di

Beta: Lee

Lưu Ỷ Nguyệt cười cười chạy chậm đến trước mặt Hạ Dương, “Trở về khi nào vậy?” Vẻ mặt hưng phấn hỏi.

“Vừa mới thôi. Anh xuống máy bay liền lập tức đến đây, kết quả là phải chờ ngoài cửa.” Hạ Dương giả vờ thân thiết gõ nhẹ lên trán Lưu Ỷ Nguyệt.

Lưu Ỷ Nguyệt cụp mắt xuống, ” Em ra ngoài ăn cơm.” Cô liếc nhẹ Lưu Hướng Đông ở phía sau, Hạ Dương cũng xoay người nhìn lại phía sau, ” Vậy ư?” Anh ra vẻ cố ý nói thầm một câu, sắc mặt trầm xuống.

Lưu Hướng Đông tiến lên phía trước, “Lưu tiểu thư, cô còn có việc, tôi đi trước.” Hắn chột dạ nhìn Hạ Dương, nhưng Hạ Dương thật thoải mái vươn tay ra, “Chào ngài, không biết nên xưng hô thế nào?”

“À, quên giới thiệu, cục phó Lưu, đây là bạn trai của tôi, Hạ Dương, Hạ Dương, đây cục phó cục đất đai, cục phó Lưu.” Lưu Ỷ Nguyệt nghiêng người đứng ở giữa hai người đàn ông.

Hai người nhìn nhau mặt đối mặt, sóng ngầm bắt đầu nổi dậy.

“Ôi chao, thì ra cục phó Lưu, tôi đúng là có mắt như mù, xin chào.” Hạ Dương bắt tay với Lưu Hướng Đông, sau đó vội vàng lấy danh thiếp, đưa hai tay cho hắn, “Hạ Dương, xin được chiếu cố.”

Lưu Hướng Đông nhìn thoáng qua danh thiếp, tổng giám đốc tập đoàn Tân Thành, Hạ Dương, “Thì