Phu quân trắng mịn là con sói

Phu quân trắng mịn là con sói

Tác giả: Độ Hàn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325524

Bình chọn: 9.00/10/552 lượt.

thay đổi, dưới tình huống đó, tỷ lệ ngài còn sống thật ra thì không tính lớn, xử trí cung phi như thế chính là theo lệ cũ, phụ hoàng chớ giận.” Lời tuy nói như thế, nhưng nét mặt Đế Tuấn, rõ ràng có mấy phần dương dương hả hê.

Hắn vốn là cao thủ quen che giấu tâm tình chân thật, vào lúc này thì ngược lại, bị người nhìn ra suy nghĩ trong lòng, vậy cũng chỉ có một khả năng——

Hắn cố ý.

Dàn xếp ổn thỏa xong, Tiêu hoàng hậu khe khẽ đẩy nhi tử, ý bảo hắn đừng chọn lúc này mà chọc tức Linh Đế.

Dù sao cũng thật vất vả mới tìm hắn trở về.

“Mẫu hậu, ngài cũng cảm thấy nhi thần làm sai? Con sai chổ nào đây? Chẳng lẽ Cửu Nhi làm Hoàng đế, còn phải cung dưỡng tam cung lục viện phi tử của phụ hoàng sao?” Đế Tuấn đúng lý không bỏ qua, miệng lưỡi bén nhọn cãi cọ, phất phất cây quạt nhỏ trong tay, trông rất đáng yêu.

Dĩ nhiên, nếu như mọi người có thể quên tuổi thật của hắn, loại ngụy trang giả bộ nai tơ, giả trang ngây thơ có lẽ có thể đạt được hiệu quả.

“Ai nói muốn ngươi cung dưỡng, ai, thôi, dù sao tất cả giải tán, không đề cập nữa không đề cập nữa.” Linh Đế phiền não phất tay một cái, biết rõ là Đế Tuấn cố ý, nhưng không có biện pháp nào.

“Phụ hoàng trở lại Đại đô, còn muốn gây dựng lại hậu cung sao?” Đế Tuấn cũng không buông tha đề tài này, từng bước từng bước ép sát hỏi tới.

Q.5 – Chương 484: Mị Độc Ai Giải ( 4 )

“Phụ hoàng trở lại Đại đô, còn muốn gây dựng lại hậu cung sao?” Đế Tuấn cũng không buông tha đề tài này, từng bước từng bước ép sát hỏi tới.

Linh Đế theo bản năng liếc Tiêu hoàng hậu bên cạnh đang im lặng cúi thấp đầu một cái, tức giận nói, “Ngươi bây giờ là Hoàng đế, hậu cung nên để cho nữ nhân của ngươi lấp đầy, làm gì còn chỗ thừa.”

Trong mắt Mộ Lăng Không như chứa dao, vút vút nhìn qua, nín thở trầm ngâm, chờ Đế Tuấn trả lời.

“Đích xác là không có chỗ thừa.” Im hơi lặng tiếng bị cha chơi xỏ một cái, ở phía sau lưng vợ, móng vuốt sói đưa tới, ôm eo nhỏ nhắn thật chặc, sau khi xác định tất cả đều nằm ở trong lòng bàn tay, Đế Tuấn mới phấn khích tiếp tục cãi vả cùng Linh Đế, “Chỉ là, nếu như ngài muốn, làm thêm một tòa nhà cũng không khó, dù sao Lý quý nhân, Trương Tài nhân, Lưu trắc phi, Bạch mỹ nhân trước đây ngài sủng ái đều còn sống, ngoắc tay họ sẽ theo trở lại.”

“Cái này, không được tốt thôi.” Linh Đế tiếp tục khốn quẫn, về phần tại sao bị nhi tử nhắc tới nữ nhân của mình lúc trước còn có thể sinh ra cảm giác tội ác , hắn không kịp ngẫm nghĩ nữa.

Chẳng qua là cảm thấy không thích hợp đàm luận loại đề tài này ở trước mặt Tiêu Mạn nhi.

Cho dù sống chung một chỗ gần cả đời, nàng cho tới bây giờ không có ăn chua uống dấm với hắn, giống như là không thèm để ý hắn và nữ nhân khác ở chung một chỗ, người ở bên lúc hắn gặp nguy hiểm, gấp gáp nhất vẫn là nàng.

Điều này làm cho hắn mơ hồ sinh ra rất nhiều áy náy.

Cái đêm nàng mạo hiểm lẻn vào Đại Tuyết Sơn kia, Linh Đế đột nhiên phát hiện, người bị thua thiệt nhiều nhất chính là nữ nhân đáng thương bị hắn sắp đặt ở trên hậu vị cả đời không được giải thoát.

Hậu Thổ, ít nhất còn có Đại Tuyết Sơn.

Những cô gái khác trong cung, còn có thế lực gia tộc chống đỡ sau lưng.

Cũng chỉ có Tiêu Mạn nhi, rời bỏ tất cả, một lòng một dạ đi theo bên cạnh hắn, mười năm, hai mươi năm, cho đến vĩnh viễn.

Trừ hắn ra, nàng hai bàn tay trắng.

Q.5 – Chương 485: Mị Độc Ai Giải ( 5 )

Loại cảm giác thiếu nợ này , một khi xuất hiện, liền nhanh chóng sôi trào mãnh liệt, không cách nào ức chế.

Linh Đế đột nhiên quên mất Hậu Thổ bị tức giận, hơn nữa đem những khuôn mặt đã từng ân ái ném ra sau ót.

Sau khi sinh con, dung mạo Tiêu Mạn nhi từ từ già đi, nàng đã giống như nữ tử bình thường , có nhiều nếp nhăn, khuôn mặt mỹ lệ, không ngăn được năm tháng tàn khốc, chỉ có ánh mắt, mấy chục năm không thay đổi, giống như Xuân Thủy, lạnh nhạt trong suốt, ấm áp chiếu rọi lòng người.

Ban đầu hấp dẫn hắn chính là điểm này.

Không ngờ, nàng thế nhưng có thể giữ vững cả đời không thay đổi.

Linh Đế học bộ dáng của con trai, bá đạo ôm thê tử vào lòng ngực, “Ta và mẫu thân ngươi còn có rất nhiều chuyện phải làm, không có thời gian tiếp tục gánh chịu trách nhiệm nước Mạc Thương, ngươi thân là nhi tử, tự nhiên phải vì cha mẹ phân ưu, thế nào? Có ý kiến? ?”

“Chỉ cùng mẫu hậu —— đơn độc ở chung một chỗ?” Đế Tuấn hỏi lại, giống như một thương nhân khôn khéo vậy, một phân một hào cũng không chịu nhượng bộ.

Nếu như là vì mẹ của hắn, hơi hy sinh chút, cũng không sao.

Giống như trước đây, hắn có thói quen nói rõ rang mọi chuyện trước.

“Dĩ nhiên như thế! Hỗn tiểu tử, ngươi hài lòng chưa!” trên mặt Linh Đế viết đầy tức giận, dĩ nhiên, nguyên nhân chủ yếu là xấu hổ bị nhi tử nhìn thấu.

Hắn là lão tử, mà nó là nhi tử.

Tại sao mỗi lần đều là lão tử bị nhi tử áp chế gắt gao?

Này, đây là đạo lí gì chứ.

Tay Tiêu hoàng hậu khẽ run, tâm tình kích động cực độ, ngược lại khiến nàng không nói nên lời.

Linh Đế vừa rồi, cho nàng một cam kết vĩnh hằng, một đối một, chỉ có hắn và nàng, không còn những người không có nhiệm vụ cản trỏ giữa hai người.

Hắn từ trước đến giờ chính là nam nhân nhấ


XtGem Forum catalog