XtGem Forum catalog
Phu Quân Ngây Thơ Nhất Thiên Hạ

Phu Quân Ngây Thơ Nhất Thiên Hạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326331

Bình chọn: 8.00/10/633 lượt.

hòng. Hình như hắn cứ mải nghĩ gì đó, nàng gọi hắn đi tắm rửa cũng không nghe lọt. Đành phải nhân lúc hắn đang mơ màng, vội vàng giúp hắn tắm lẹ, nàng có linh cảm, nếu không tốc chiến tốc thắng, không chừng hắn lại làm ra cử chỉ kinh hồn nào nữa. PHẦN 2: (49)Phù, thở phào một hơi, tắm rửa mà cứ như đánh trận, toàn bộ quá trình tinh thần nàng căng thẳng vô cùng, sợ hắn lại nhớ tới “mười tám sờ[27'>”. Cầm khăn khô lau tóc cho hắn, đầu óc xoay chuyển không ngừng, không biết có phải bị bọn thập lục công chúa dẫn ra ngoài thật không nữa, đi làm cái gì, sao lúc về lại thất thường thế này. Không được, phải đi hỏi xem có chuyện gì!Vừa chuẩn bị đứng dậy lại bị hai cánh tay túm eo chặt cứng, ngã nhào vào vòng tay quen thuộc. Hắn vừa tắm xong, cả người mát mẻ dễ chịu, khiến nàng không nỡ đứng dậy.Nhưng rất nhanh, nàng lại hoảng sợ, bởi vì hắn hắn hắn, hắn đang cởi quần áo nàng![27'> Nguyên gốc là thập bát mạc (十八摸), một điệu dân ca mang ý khiêu khích của Trung Quốc, mỗi nơi lại có một dị bản khác nhau. Ở đây ta để nguyên nghĩa thô của nó ^^37.Trọn VẹnChẳng lẽ Đông Phương Manh đột ngột thông suốt, muốn dùng ngôn ngữ cơ thể tiến hành giao lưu tình cảm với nàng?“Manh, Manh, chàng làm gì thế?” Cử chỉ như sét đánh giữa trời quang này của hắn, cộng thêm suy đoán vừa rồi của nàng, nàng hoảng tới mức lắp bắp.Hắn híp mắt, chăm chú vật lộn với dây lưng của nàng, mắt điếc tai ngơ trước câu hỏi của nàng. Sức lực giữa nam và nữ chênh lệch rất lớn, giờ phút này thể hiện trọn vẹn. Nàng không gạt tay hắn ra được, hu.“Manh Manh, Manh Manh ngoan, đừng cởi bên trong, ha ha, nhột quá…” Yến Hồng vừa sốt ruột vừa quẫn bách, quần áo cổ đại này cũng dễ cởi quá đi, trừ dây lưng cố định ra chả có thiết bị gì nữa, tùy tiện lột vài cái, nàng chỉ còn mỗi áo yếm và quần lót, da thịt trắng nõn lộ gần hết trước mặt Đông Phương Manh. Hắn nhìn ngây ngốc, ngu ngơ sờ dưới eo nàng, nhột nhạt làm nàng kêu thành tiếng, hắn lại cứ sờ tới sờ lui trên người nàng như chưa đã ghiền, trời ạ, nàng sợ nhột mà…Không nhịn được cười mà trong lòng thì nhỏ lệ, Yến Hồng cảm thấy mình sắp phân liệt rồi.“Trơn trơn, thích.” Hắn vừa sờ vừa phát biểu cảm nghĩ. Trong mắt bốc lên hưng phấn, hai tay càng bận rộn hơn.Cái đồ trời đánh thánh vật nào dạy hắn! Một chú dê con ngây thơ trong trắng, bây giờ biến thành sói, oái…Hắn hứng trí bừng bừng, sờ sạch sẽ người nàng, từ chỗ có thể sờ tới chỗ không thể sờ. Hình như phát hiện cái yếm của nàng rất ngứa mắt, hắn dành toàn bộ tâm tư chuẩn bị giải quyết nó luôn. Không cách nào cởi món đồ với độ khó cao này, hắn vật lộn nửa ngày, nút thắt rất dễ tuột ban đầu càng lúc càng thắt chặt, từ từ biến thành nút chết, chân mày hắn cũng càng lúc càng nhíu, ánh mắt càng lúc càng khó chịu. PHẦN 2: (50)Rốt cuộc sức nhẫn nại của hắn chấm dứt, túm cái yếm của nàng kéo ngược lên cổ.Cởi hay không cởi, đó là vấn đề. Nhưng nếu không có hành động, nàng sắp tắt thở rồi…Nhắm mắt lờ đi, cởi dây buột, nàng không dám mở mắt, cảm giác lớp vải mềm mại dán lên người mình tuột xuống, da thịt tiếp xúc không khí lành lạnh, lỗ chân lông lập tức co lại. Người run run, lần đầu tiên phơi bày cơ thể trước mặt nam nhân không chút che giấu thế này, bởi vì nhận định là hắn, nên không hề chống cự, thậm chí còn chờ mong, rốt cuộc hắn có thể làm tới mức nào… oái, háo sắc.Lặng lẽ chờ đời tất cả diễn biến tiếp theo. Chờ chờ, nửa ngày cũng không thấy hắn có thêm động tác nào, hắn làm sao thế? Liệu có phải… không biết làm gì tiếp không? >_nhá, nhá! Cho dù là bánh bao, thì, thì cũng là bánh bao cỡ lớn nhất! PHẦN 2: (51)“Sao là bánh bao được… bánh bao Manh Manh ăn đều nhỏ hơn cái này…” Yến Hồng giãy chết còn cố xoay chuyển suy nghĩ của hắn. Cái này liên quan đến vấn đề mặt mũi của giới nữ, nhất định phải đính chính kịp thời!“Bánh bao bự.” Đông Phương Manh biết phục thiện, thay đổi cách nhìn của hắn, vẻ mặt rất thần kỳ.“Vậy cò