Old school Easter eggs.
Phiếu cơm

Phiếu cơm

Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212570

Bình chọn: 7.5.00/10/1257 lượt.

bởi vì vết thương lúc ấy quá nghiêm trọng nên hiện giờ tuy trên người anh ta không có lông, lưỡi cũng đã thành lưỡi người, nhưng vẫn chưa nói được.

Hải Minh Tiển cũng không biết anh ta có thể khôi phục hay không. Đường Diệu Thiên và Đường phu nhân đau lòng khôn xiết. Vì không muốn hai đứa con trai anh ta nhìn thấy bộ dạng ba chúng lúc này nên Đường lão tướng quân đưa anh ta đến khu cách ly thành phố E. Hành động này của ông hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người.

Nhưng Đường Dực rõ ràng đã được Hải Mạt Mạt hoan nghênh nhiệt liệt, cô ngày ngày rảnh rỗi sẽ chơi với Đường Dực và Gâu Gâu. Đám fan bây giờ không cần cách lưới điện vẫn có thể thấy Hải Mạt Mạt rồi, muốn chụp hình cô cũng rất thoải mái, cô còn đặc biệt học rất nhiều dáng pose.

Fan Gâu Gâu cũng được phép tiếp xúc thân thể đơn giản cùng Gâu gâu, nhưng bắt buộc phải đeo bao tay và có binh lính trông coi.

Thành phố E hoa nở bốn mùa, du khách cũng nườm nượp suốt bốn mùa. Ngoại trừ đến xem Mạt Mạt và Gâu Gâu, thì họ còn đến để tưởng nhớ những người thân đã mất trong bệnh dịch. Cho nên trong khi Đường Ngạo bận tối tăm mặt mũi thì cuộc sống của Hải Mạt Mạt lại có thể nói là muôn màu muôn vẻ.

Đường Dực ban đầu còn có xu hướng công kích, thấy bất kỳ vật còn sống nào đều muốn đuổi theo. Đám mất nết ở thành phố E đều coi anh ta như máy chạy bộ. Mỗi lần bị đuổi thì co giò mà chạy, để anh ta đuổi kịp sẽ bị ăn đòn.

Đây là do hạch thần kinh vẫn còn đang khống chế thân thể. Não anh ta đã ổn, chỉ là không thể hoàn toàn khống chế được thân thể mà thôi. Mà giải phẫu cấy ghép não hiện nay vẫn còn bị coi là bất hợp pháp.

Hải Minh Tiển nối lại một phần hạch thần kinh cho anh ta, nếu không thân thể anh ta sẽ héo rút, hư hại.

Anh ta ngày ngày chạy ngược xuôi khắp thành phố E, khuôn mặt lại luôn đóng đinh trong vẻ nghiêm túc, thật sự là vô cùng buồn cười. Gâu Gâu không có việc gì sẽ chạy cùng anh ta, lúc anh ta không chạy còn có thể trêu cho anh ta chạy. Một người nghiêm túc đuổi, một chó vô cùng sung sướng trốn.

Mặc dù có lúc sẽ rơi lệ, nhưng đối với người nhà họ Đường mà nói, anh ta vẫn còn sống, hơn nữa còn trở lại bên mọi người, đây đã là chuyện may mắn nhất trên đời rồi.

Đường Diệu Thiên vẫn thường xuyên cãi nhau với Đường Ngạo. Nguyên nhân đương nhiên vẫn là vì chuyện có liên quan đến tập đoàn ASA. Đường Ngạo không thèm quan tâm đến cách nhìn của ông, chỉ tập trung chuẩn bị cho hôn lễ của mình và Hải Mạt Mạt. Hải Mạt Mạt không có chứng minh thư, nhưng chuyện đó bây giờ đã không còn là vấn đề nữa rồi. Thành phố E gần như bị hủy diệt hoàn toàn, tất cả tài liệu quản lý cũng xuất hiện chỗ sơ hở.

Muốn bổ sung chứng minh thư cho cô quả thực rất dễ dàng. Đường Ngạo lo liệu mấy ngày, nhanh chóng làm được giấy khai sinh, chứng minh thư v..v… cho cô. Ngày đưa Hải Mạt Mạt đi nhận giấy chứng nhận kết hôn, thời tiết rất đẹp.

Hải Mạt Mạt ngồi ở ghế phụ, trong lòng còn ôm Gâu Gâu. Đường Ngạo quay đầu nhìn cô, chỉ cảm thấy trong miệng mình ngòn ngọt. . . do bị cô nhét cho một viên ô mai.

Có đàn chim bỗng bay ngang qua bầu trời xanh thẳm, thế giới hoàn toàn tĩnh lặng.

Đến cục dân chính anh không thông báo cho bất cứ ai, cứ như vậy mà đưa Hải Mạt Mạt đi. Hải Mạt Mạt cũng không hiểu, Đường Ngạo bảo cô điền cái gì thì cô điền cái đó. Đợi đến khi giấy chứng nhận đỏ thẫm tới tay, Đường Ngạo ôm Hải Mạt Mạt, hôn một cái lên trán cô. Từ giờ về sau, đây mới thực sự là bảo bối thuộc về anh.

Anh đã từng cho rằng hôn lễ của mình phải thật tưng bừng náo nhiệt, nhưng hiện giờ, anh nắm tay Hải Mạt Mạt lẳng lặng bước đi trên con đường rợp bóng cây trước cao ốc đối diện cục dân chính. Gâu Gâu chạy theo bên chân hai người, khi thì trêu Hải Mạt Mạt, khi thì cắn chân Đường Ngạo. Đường Ngạo liền đuổi nó ra. Hoa ngô đồng rơi xuống đầu vai, bay lất phất như tuyết tháng năm.

Hôn lễ của tổng giám đốc Đường quả thật tốn không ít công sức. Vì để Hải Mạt Mạt không cảm thấy quá khô khan, anh quyết định tổ chức trên núi Kim Đỉnh tại thành phố A. Trên đó có vườn thú, công viên nước, leo núi mạo hiểm v…v…

Đáng tiếc lần đầu tiên chọn ngày không thành. Áo cưới của Hải Mạt Mạt mới mặc vào, đã bị Gâu Gâu nhào lên xé thành vải rách. Tổng giám đốc Đường giận dữ, ra lệnh không cho nó theo đến hôn lễ!

Lần thứ hai, trong ngày đón dâu có ba thợ trang điểm phụ trách trang điểm cho Hải Mạt Mạt. Tuyến đường chính vốn hay tắc nhất được người dân đồng loạt nhường đường, giao thông trở nên vô cùng thông thuận.

Tổng giám đốc Đường sáu rưỡi đã đến được căn cứ thí nghiệm của Hải Minh Tiển đón dâu.

Đường Diệu Thiên vẫn lo lắng thằng con mình đi một mình không đáng tin cậy, nên bất chấp lễ nghi đích thân đi theo. Người bên Hải Minh Tiển không dám làm khó, bèn rối rít nhìn về phía Hải Minh Tiển. Hải Minh Tiển hắng giọng: “Vậy thì tùy tiện hỏi chú rể một câu là được.”

Tổng giám đốc Đường tự tin hừng hực, tỏ vẻ ‘ra chiêu đi’. Sau đó Hải Minh Tiển đẩy mắt kính gọng vàng, tùy ý ra câu hỏi: “Cho hàm số biểu thị tất cả sóng đồng tính trên một mặt cầu như sau:

hãy chứng minh nó là nghiệm của phương trình hạt tự do Schrödi