
ng gọi về cho gia đình, nói cho họ biết địa chỉ ở đây.
Lâm Trí ở ngoài cửa phòng giải phẫu lo lắng chờ đợi, từng giây từng phút. . . . . . . . . . . .
“Ông trời, xin ông đừng mang cô ấy đi, van xin ông.” Giờ phút này cậu cảm thấy tuyệt vọng, nhất định là kiếp trước cậu đã tổn thương rất nhiều người phụ nữ, cho nên kiếp này ông trời mới trừng phạt cậu như vậy.”Mẹ kiếp, hãy nhằm vào tôi, hãy trừng phạt tôi đi? Xin bỏ qua cho Vũ Hạm.” Nội tâm Lâm Trí bất lực vùng vẫy, chỉ mong có thể gánh chịu toàn bộ cho cô.
Trong nhà nhận được điện thoại, liền nhanh chóng đi tới.
Trên máy bay.
“Tại sao lại vào bệnh viện, không phải là đi du lịch sao?” Mẹ Lâm Trí cảm thấy nghi ngờ. Còn mẹ Vũ Hạm thì vẫn lo lắng, không ngừng rơi nước mắt.
Ước chừng qua hơn hai giờ, bác sĩ mới bước đi ra, Lâm Trí vội vàng đi đến.
“Bác sĩ, thế nào rồi?”
“Bệnh nhân chảy rất nhiều máu, nên cần truyền máu, nhưng bệnh viện chúng tôi không có loại máu này.” Bác sĩ giải thích.
“Tại sao không có? Đó là máu gì?” Lâm Trí giận dữ.
“Không ngờ, bệnh nhân thuộc nhóm máu RH âm tính, đây là một loại máu rất hiếm thấy, trong vạn người mới chỉ có 1–5 người có loại máu này.”
Lâm Trí nghe thấy chấn động, máu RH âm tính. . . . . . . . . . . .
Nhưng vào lúc này, hai bên cha mẹ cũng đã tới nơi.
“Như thế nào rồi? A Trí? Vũ Hạm sao rồi?” Cha Vũ Hạm nóng nảy hỏi.
“Cha, bác sĩ nói phải truyền máu.” Lâm Trí khổ sở nói.
“Vậy làm đi? Cứu người quan trọng hơn.” Cha Lâm Trí nói.
“Nhưng mà cha, trong bệnh viện không có loại máu RH âm tính.” Lâm Trí bất lực nói.
“Cái gì? Con nói loại máu gì?” Mẹ Lâm Trí giật mình nói.
“Máu RH âm tính” Lâm Trí lặp lại.
Cha Quan Vũ Hạm nghe vậy liền lập tức ngồi xụp xuống đất.
“Cũng oán trách tôi, cũng oán trách tôi, là tôi vô dụng.” Ông xót xa nói.
“Ông à, đây không phải là lỗi của ông. Đây là số mệnh!” Mẹ Vũ Hạm khổ sở nói.
“Cha, mẹ, hai người đang nói gì vậy? Cứu người quan trọng hơn đấy?” Lâm Trí bối rối, nhất định bọn họ có cùng nhóm với Vũ Hạm.
“Mẹ Quan Vũ Hạm càng khóc đau lòng hơn, chúng ta không cứu được con bé. Năm đó, sau khi ta và cha Vũ Hạm kết hôn vẫn không có con, cuối cùng không còn cách nào khác, chúng ta mới phải thụ tinh nhân tạo, lúc ấy đã chọn một cậu sinh viên đại học, cái gì Vũ Hạm cũng không biết, nếu như không phải vì hôm nay, chúng ta nhật định sẽ giữ bí mật này cả đời.” Mẹ Vũ Hạm nói ra bí mật giấu ở trong lòng 29 năm.
“Hả –” Lâm Trí quay sang nói với bác sĩ: “Nhất định mấy người phải có biện pháp, chúng tôi không tiếc bất cứ giá nào.”
“Chúng tôi sẽ tìm nguồn máu.” Bác sĩ nói.
“Bác sĩ, đợi chút, tôi sẽ đi làm kiểm tra.”Lâm Đông ở bên trầm mặc nói.
“Ông à, tôi nhớ không nhầm thì ông cũng có nhóm máu RH này đúng không?”
“Cha, thật vậy sao?” Lâm Trí thấy tia hi vọng.
“Đúng vậy con trai, ta sẽ đi làm kiểm tra.” Lâm Đông xác định nói. Lâm Trí ôm lấy cổ cha của mình.
“Thật tốt quá.”
“Thông gia, làm phiền ông.” Cha Vũ Hạm vui mừng ngẩng đầu lên, ông trời thật sự không tuyệt đường sống.
Chương 40: Tạo Hóa Trêu Ngươi — Con Dâu Lại Là Con Gái Ruột Thịt
“Chúng ta là người một nhà, khách sáo làm gì.” Lâm Đông đi theo bác sĩ. Tất cả kết quả kiểm tra cũng đã làm xong, mọi thứ đều phù hợp, có thể truyền máu cho người bệnh. Tất cả mọi người cảm thấy có hy vọng.
Lâm Đông được đưa đến phòng bệnh, chuẩn bị truyền máu, ông nghiêng đầu nhìn sang Vũ Hạm vẫn còn hôn mê.
“Ông trời thật sự trêu người, chia rẽ ông với Linh Tuệ, nhưng lại. . . . . . . . . . . . Haizz — nhất định con là đứa bé của ta, là con gái ruột của Lâm Đông này.” Thì ra là khi Lâm Đông còn học đại học tại Bắc Kinh thì đã yêu Lý Linh Tuệ, sau đó bởi vì cha bà không đồng ý, kiết quyết chia rẽ bọn họ, từ đó Lý Linh Tuệ giống như biến mất ra khỏi thế gian, Lâm Đông mất đi người yêu, đau lòng không dứt, ông thấy tuyệt vọng liền đi đóng góp cho bệnh viện. Sau đó lại nhận được phiếu báo cáo kiểm tra sức khoẻ mà bệnh viện đưa tới mới biết là mình thuộc máu RH âm tính, lúc ấy bệnh viện cực kỳ vui mừng, nói đã phát hiện máu mới, mà bệnh viện chưa có loại máu này, cho nên trong một phần mười cơ hội. . . . . . . . . Không ngờ một lần kích động đã khiến sinh mệnh mới ra đời. Bây giờ, con gái ông đang ở trước mặt của ông, nhưng nó lại là con dâu ông. Thật sự là duyên phận. . . . . . . . .
Mọi người và Lâm Trí lo lắng đứng chờ bên ngoài, không biết tình hình bên trong ra sao.
Máu của Lâm Đông chảy vào cơ thể Vũ Hạm, vì cha truyền cho con gái, cho nên máu cùng hòa tan. Đối với Lâm Đông mà nói thì đây là chuyện hạnh phúc dường nào, đây là lần đầu tiên ông có quan hệ đối với con gái, nhưng khi nhìn thấy con gái hôn mê, thì ông cảm thấy đau lòng.
Quan Vũ Hạm được truyền máu, sắc mặt đã tốt hơn nhiều, người thân có thể tiến vào, Lâm Trí liền đi vào nhanh, nhìn thấy sắc mặt cha tái nhợt, rồi lại nhìn Quan Vũ Hạm một chút, Lâm Trí cảm thấy áy náy khi nhìn người thân nằm ở trên giường bệnh mà cậu lại chẳng thể làm gì.
Tất cả mọi người cảm thấy tò mò và cũng nghi ngờ, tại sao lại khéo như vậy? Đây là loại máu hiếm thấy, nhà mình lại có tới hai người, giải