
Nương tử đừng nghịch nữa
Tác giả: Lam Yên Hểu Nguyệt
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 325253
Bình chọn: 9.5.00/10/525 lượt.
iống như một cái miệng đang mở lớn. Quay đầu nhìn lại khuôn mặt đang rất nghiêm túc của Úc Phi Tuyết, Lãnh Dịch Hạo rất khó khăn mới lý giải được ý tứ của nàng.
(chữ động: 洞 trong động phòng: 洞房, cũng có nghĩa là lỗ hổng, ở đây UPT hiểu động phòng là nhà có lỗ hổng…)
Trong tân phòng đột nhiên vang lên tiếng cười sang sảng. Lãnh Dịch Hạo tay ôm bụng, thiếu chút nữa thì ngã xuống đất.
Đây là động phòng ? Tân phòng bị phá một lỗ gọi là động phòng? Nữ nhân này thật đúng là biết nói dối được !
“Này, cười cái gì mà cười! Bổn cô nương nói, động phòng đã xong! Còn không đi ra ngoài!” – Úc Phi Tuyết bằng bất cứ giá nào, không cần biết hắn cười cái gì, dù sao phải tìm đại một lý do đuổi hắn ra ngoài. Trả lại cho nàng sự yên tĩnh!
Lãnh Dịch Hạo vất vả lắm mới ngừng cười được:
“Đã động phòng rồi sao ?”
Từ tiếng cười của Lãnh Dịch Hạo, Úc Phi Tuyết đã biết bản thân phạm một lỗi đáng cười, nhưng mà sự tình đã đến nước này, nàng đành phải cứng đầu cứng cổ, chống đỡ đến chết:
“Đúng vậy, bên trên là động, bên dưới là phòng, thế không phải là động phòng sao ? Ta nói sai sao ? Bây giờ ngươi có thể đi ra ngoài!”
“Vậy nếu ngày mai phụ hoàng hỏi đến, nàng tính trả lời như thế nào?” – Lãnh Dịch Hạo dùng sức nín cười, làm cho cả khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo méo mó vô cùng.
“Đã động phòng rồi !” – Chưa ăn thịt heo thì chưa thấy heo chạy sao?
Lần này, Úc Phi Tuyết rất hiểu chuyện nói.
Lần này, Lãnh Dịch Hạo rất hài lòng gật đầu.
Thú vị, xem ra nữ nhân này có rất nhiều điểm thú vị !
Là gian tế phụ hoàng phái tới ? Không giống chút nào !
Là thiên kim của Úc phủ ? Cái này khó nói lắm !
Người đẹp như thiên tiên hiền lành thục đức dịu dàng khả ái ? Tuyệt đối không phải!
Chương 10: Người Này Chắc Chắn Không Lương Thiện Gì
Úc Phi Tuyết nhanh chóng phát hiện, tên tiểu vương gia này không có chút nào giống như lời đồn bên ngoài cả, từ tính tình ôn hòa, cơ thể yếu đuối nhiều bệnh tật, hai mắt mù, khuôn mặt xấu xí.
Đầu tiên, hai mắt mù là nói dối, cặp mắt kia của hắn có sức mê hoặc chết người, cũng có thể lạnh lẽo đông cứng chết người.
Khuôn mặt xấu xí lại càng không đúng rồi, lấy kinh nghiệm ‘đọc’ qua vô số người của Úc Phi Tuyết nàng mà nói thì, tên này là cực phẩm.
Về phần cơ thể yếu đuối nhiều bệnh tật thì chính xác là giả vờ. Vì sao phải giả bệnh vậy ?
Tính tình ôn hòa ? Không phải rồi. Tuy rằng tiếp xúc với hắn không nhiều lắm, nhưng mà theo kinh nghiệm của nàng mà nói, người này chắc chắn không lương thiện gì!
Úc Phi Tuyết còn phát hiện, vương phủ này là do Hoàng Đế mới ban cho, tất cả nha hoàn hạ nhân đều là người mới tới, cũng giống nàng, là tân khách ở đây.
Ngoài cái tên Cảnh Thu bên cạnh Lãnh Dịch Hạo từ sáng tới tối đeo cái mặt đá trên người. Chắc hắn là tâm phúc của Lãnh Dịch Hạo, lúc nào cũng đi theo Lãnh Dịch Hạo khắp nơi, giống như một cái đuôi!
Còn những người khác trong phủ, cũng không biết Lãnh Dịch Hạo dùng biện pháp gì, mặc dù bọn họ đều là người mới, nhưng kẻ nào cũng tỏ thái độ trung thành và tận tâm với Lãnh Dịch Hạo.
Xem ra, tên Lãnh Dịch Hạo này đúng là không đơn giản!
Lãnh Dịch Hạo cũng nhanh chóng phát giác tiểu vương phi của mình không phải đặc biệt bình thường .
Lúc ăn cơm, hoàn toàn không có chút gì gọi là thanh cao tao nhã của tiểu thư khuê các, ngược lại còn gác chân lên, bộ dạng rất thoải mái tự đắc. Dưới khung nền là trang phục xa hoa mỹ lệ, tạo nên sự tương phản mãnh liệt, làm cho người ta có chút buồn cười!
“Nhìn cái gì vậy! Chưa thấy mỹ nữ ăn cơm bao giờ sao?” – Úc Phi Tuyết trợn mắt liếc hắn một cái.
Cảnh Thu đứng hầu hạ sau Lãnh Dịch Hạo, khuôn mặt đá tảng của hắn biến dạng nghiêm trọng.
Lãnh Dịch Khánh nghe được “tin dữ” vội vàng tới, áp tải Lãnh Dịch Tiêu từ Xuân Hương Các trở về, vốn huynh đệ hai người định an ủi Lãnh Dịch Hạo bị lừa một chút, nào ngờ vừa đi tới cửa, chợt nghe thấy câu nói hùng hồn kia của Úc Phi Tuyết, hai người há hốc mồm, sau một lúc lâu mới che miệng cười đến rung cả người. Cho đến khi Lãnh Dịch Hạo đá cho bọn họ một cước.
“Không cười nữa không cười nữa !” – Lãnh Dịch Khánh nhìn qua trong phòng, Úc Phi Tuyết không ở đấy, chắc là đã vào buồng trong.
“Nhị đệ, nếu đệ không hài lòng với tân nương tử này, bây giờ chúng ta tiến cung. Tội khi quân này của Úc Thừa tướng khó mà tránh !”
Lãnh Dịch Khánh vẻ mặt nghiêm nghị, hắn rất bất bình thay cho Lãnh Dịch Hạo. Nếu lúc hắn thay thế Lãnh Dịch Hạo bái đường nhấc khăn hỷ xem một chút, có lẽ sẽ không hại anh em kết nghĩa thành như vậy.
Mặc dù hắn không rõ vì sao Lãnh Dịch Hạo lại nói dối với bên ngoài là thân thể ôm yếu bệnh tật, nhưng lấy điều kiện của Lãnh Dịch Hạo, tuyệt đối có thể tìm được một mỹ nữ dung mạo thiên tiên !
“Đúng vậy! Mỹ nhân cái chó má gì chứ ! Dọa đệ sợ tới mức mấy ngày ăn không ngon! Nếu phụ hoàng hỏi đệ vì sao lại gầy thế này, đệ nhất định nói cho người biết, là đệ bị nữ nhân này dọa ! Cho nàng ta ăn không nổi luôn.”
Lãnh Dịch Tiêu phụ họa, một đôi mắt hoa đào tràn đầy ánh sáng “chính nghĩa”, cùng lúc giúp nhị ca, hạ quyết tâm báo mối thù đêm qua !
Lãnh Dịch Hạo nhíu mày, cười như k