Teya Salat
Nước chảy thành sông

Nước chảy thành sông

Tác giả: Trản Trà

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325850

Bình chọn: 8.00/10/585 lượt.

ng Ngữ Tình hơi vênh mặt, lập tức bắt đầu hãnh diện điên cuồng, “Nhưng mà nói thật với bà nhé Chu Mộc, hồi tôi còn là chuyên viên trang điểm người muốn tìm tôi xếp hàng phải hơn hai dặm, về sau tôi không làm công việc đó nữa điện thoại hẹn trước cũng vẫn kéo dài không dứt đấy. Có điều chị đây đã sớm rửa tay gác kiếm, tính ra cũng phải ba năm rồi, trang điểm cô dâu ấy à… Bà là độc nhất vô nhị đấy nhé! Mau tìm một chỗ không người mà lén lút sung sướng một mình đi!”

“Đương nhiên rồi!” Chu Mộc ngẩng cao cổ rất ra dáng đại gia, “Chuyên viên trang điểm ngự dụng* chứ đâu phải vừa!”

*Ngự dụng: những thứ mà vua dùng.

“Sướng cho bà nhé!” Giang Ngữ Tình đập cô, “Cũng không thể trang điểm không công được! Phải trả tiền! Bắt phó đoàn trưởng Lâm nhà các người chi ra!”

“Bà đúng là chết vì tiền!” Chu Mộc bĩu môi, “Quan hệ giữa chúng ta mà còn nhắc chuyện tiền nong, ôi sao mà đau lòng quá đi mất!”

“Nhìn xem,” Giang Ngữ Tình chậc chậc nói: “Thảo nào người ta cứ nói con gái lớn đều hướng ra ngoài… Còn chưa qua cửa cùi chỏ đã hướng ra ngoài rồi! Sao nào, xót mấy đồng phụ cấp thay đồng chí trung tá nhà bà chứ gì?”

“Không phải…” Chu Mộc nghiêng đầu nhìn cô, “Danh tiếng bà lớn như thế, tôi lo bà thét giá trên trời anh ấy cũng trả tiền ngay tại chỗ… Sau này gả đi chẳng lẽ tôi phải ăn rau dại sống qua ngày?”

“Phỉ phui phỉ phui! Lời trẻ con không cố kỵ lời trẻ con không cố kỵ…” Giang Ngữ Tình chọc Chu Mộc, “Bà tưởng anh chồng bà ăn không ngồi rồi đấy à? Gia tài hùng hậu, bà cứ thỏa thuê hưởng phúc làm bà trẻ đi! Có nhìn thấy hai cái túi to đùng trên cái áo tôi đang mặc không! Tôi nói cho bà biết, cái này là để chuẩn bị cho màn “ngăn cửa” đấy! Hôm nay mà không nhồi đầy cái túi này, Lâm đại thiếu cũng đừng mơ vào được cửa!”



Cảnh tượng — trước khi chú rể xuất phát.

Đoàn xe đi đón cô dâu đã chờ xuất phát, Hứa Úy đứng trước xe quét mắt nhìn từ đầu tới cuối, dùng cùi chỏ huých thằng bạn nối khố Lâm Tu một cái không đau không ngứa, nói —

“Được lắm chàng trai, diễu hành rầm rộ thật!” Nói xong con ngươi đen kịt hơi lóe lên, “Là ông cụ sắp xếp à?”

“Không phải.” Lâm Tu nhếch môi cười khẽ, “Ông cụ vốn nói là muốn dùng xe tải hiệu Giải Phóng* vận chuyển trực tiếp cơ.”

*Hãng sản xuất chế tạo ô tô đầu tiên của Trung Quốc, ra đời từ năm 1956.

“Oách ghê…” Hứa Úy khẽ “chậc” một tiếng, “Sao cậu không gọi luôn xe tăng chiến đấu chủ lực kiểu 99* ấy? ! Thế mới hoành tráng! Còn có cả tiếng vang luôn! Bớt được nghi thức bắn chào* luôn nhé.” Hứa Úy nhếch khóe miệng cười, “Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, dựa vào số khách khứa mấy người nhà cậu mời đến dự tiệc, nếu không có mấy chiếc ‘Đại Giải Phóng’ hộ giá thật đúng là không được kinh tế cho lắm… Vẫn là ông cụ có tư duy kinh tế.”

* T—99 (Type—99) là xe tăng chiến đấu chủ lực mạnh nhất của Quân đội Trung Quốc, và được xếp thứ 3 trong danh sách những mẫu xe tăng mạnh nhất thế giới theo đánh giá của tạp chí Focus có trụ sở tại Munich, Đức, chỉ sau Xe tăng Leopard 2 của Đức (đứng đầu) và xe tăng M1A2 Abrams của quân đội Mỹ (đứng thứ 2).

*Nghi thức chào đón bằng cách bắn 21 phát đại bác ở nhiều quốc gia trên thế giới, và đã được quốc tế công nhận.

“Cậu yên tĩnh chút đi!” Lâm Tu vừa chỉnh lại cà vạt vừa khe khẽ thở dài, “Tôi đang lo đến lúc đi đón cô dâu mấy nữ đồng chí kia sẽ muốn giày vò thế nào đây… Mà này, không phải cậu là ‘người bạn thân thiết của phái nữ’ đấy sao? Thế nào, mau chỉ cho tôi vài chiêu đi chứ?”

“Cậu mới là bạn thân của phái nữ ấy!” Hứa Úy cười mắng, “Có điều, theo như kinh nghiệm của tôi, phong bao, và lời ngon tiếng ngọt, trước tiên hai thứ này cậu phải chuẩn bị đầy đủ. Mang một trái tim bẻ không cong thà chết không chịu khuất phục, lúc cần thiết thì lợi dụng sắc đẹp không tầm thường của cậu một chút, cho dù mấy cô nàng đó có cố tình gây sự cứng đầu ngang ngược đến mấy, sợ là cũng phải quỳ gối dưới quần Tây của Lâm đại thiếu cậu thôi!” Nói xong Hứa Úy nhe hàm răng trắng bóc cười đến rung người.

“…” Quả nhiên là cái loại không trông cậy gì được. Đồng chí chú rể chợt cảm thấy phiền muộn.

Cảnh tượng – diễn biến màn “Ngăn cửa”.

Sự thật chứng minh, “cửa nhà mẹ đẻ” quả nhiên là nơi “cao điểm” tấn công lâu dài cũng không thể đánh hạ, mà đón dâu không chỉ là một trận đánh đầy cam go, mà còn là một trận đánh giằng co tiêu hao toàn bộ tinh thần cùng thể lực.

Tình hình hiện tại là, Giang Ngữ Tình, An Hòa, cô em gái hàng xóm đảm nhiệm làm phù dâu cùng với Chu Mộc thân là cô dâu, bốn cô gái ở trong phòng liên minh thành “Quân đoàn nhà mẹ đẻ”, đem mũi nhọn đối kháng chĩa thẳng về phía “Đại quân chú rể” ở bên ngoài cửa.

Đều nói ba người đàn bà là thành sân khấu kịch, xem xét tư thế này, bốn cô gái này tụ tập cùng nhau quả thực là có thể diễn ra phim truyền hình rồi!

“Hỡi các cô gái xinh đẹp, xin thương xót, mở cửa đi mà…” Phù rể Tạ Đào lau mồ hôi rịn trên trán, lời nói ra khỏi miệng phải gọi là câu câu bi thảm, lời lời thê lương. “Mấy cô nói cầm phong bao là sẽ thả người, bao nhiêu tiền trong túi bọn tôi giờ đều đút vào cho mấy cô cả rồi đấy… Các cô muốn ngụ ý — 3344 là đời đời k