Nhóc ơi! Yêu anh nhé…

Nhóc ơi! Yêu anh nhé…

Tác giả: ♥Hà Cindy♥

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321573

Bình chọn: 10.00/10/157 lượt.

o, còn bên cạnh là…… Lý Tiêu Linh, hai người họ làm gì vậy. Nó đứng ngẩn ra, ngỡ ngàng là cảm giác duy nhất lúc này. Nó đang ghen sao? Bình tĩnh lại đi, mày đâu có như vậy chứ, An Anh cố gắng lên. Nghĩ vậy, nó đứng thẳng dậy đúng lúc Dương đi vào.

– Ok, được rồi. Chúng ta vào thôi – Dương mỉm cười rồi kéo tay nó vào trong.

Một cảnh tượng trang hoàng hiện ra trước mặt. Đúng là nơi đây toàn dành cho những đại gia lắm tiền nhiều của. Thật sự là nó không hợp với nơi này. Nó nhìn thấy bên bàn đối diện là Khánh và Tiêu Linh. Họ thực sự là đang hẹn hò sao? Trong lòng nó dấy lên một cảm giác bất an. Bỗng, Dương từ đầy thò ra hỏi một câu hết sức ngớ ngẩn.

– Tên đó là bạn trai em hả?

Nó ngượng ngùng cố lảng sang chuyện khác.

– Sao lâu có đồ ăn vậy chị, em đói quá.

– Đã gọi đâu mà có hả em. Đừng có mà đánh trống lảng, khai thật đi, em với tên đó có quan hệ gì? Mà sao em lại để yên cho cậu ta lăng nhăng thế kia hả? – Dương nói mắt hướng về phía Tiêu Linh.

– Suỵt, chị nói khẽ thôi. Chị chuẩn bị làm tâm điểm cho cả quán rồi đấy – nó nhăn mặt rồi ra hiệu cho Dương im lặng.

– À ừ – Dương gãi đầu ngượng nghịu, nhỏ tiếng hơn.

Đúng lúc ấy có cô phục vụ đến.

– Thưa, hai cô dùng gì ạ.

– Cho tôi…. – Dương nói ra một tràng, mà nó nhìn vào Menu toàn là những thức ăn đắt tiền, có khi còn vượt qua cả tiền lương của nó.

– Dạ vâng, cô có cần dùng thêm cái gì nữa không?

– Không – Dương nói rồi đưa quyển Menu cho cô phục vụ.

– Mà hình như em thấy chị hơi quen. Có phải chị là siêu mẫu Đoàn Hải Dương đúng không ạ? – cô phục vụ reo lên vẻ rất thích thú.

Thế là nhờ phúc của cô nàng phục vụ mà nó thoát khỏi màn “phỏng vấn” của Dương. Nó ngôi chờ Dương kí xong chữ kí tặng fan cuồng mới buông một câu.

– Tên Mike đó là thế nào với chị?

– À, Mike là đồng nghiệp cũng là giám đốc của tập đoàn LS. Mọi người cứ nói Mike với chị là một cặp nhưng bọn chị chẳng có gì cả – nói đến đây giọng Dương hơi chùng xuống, ánh mắt hơi buồn. CHAP 2(CHƯƠNG V => VIII) (9)– Ê, có phải chị thích anh ấy rồi phải không – nó dí sát mặt mình vào mặt Dương.– Không, không phải thế – Dương bất ngờ hơi lùi về phía sau, mặt đỏ ửng như vừa ăn phải ớt cay.– Ế, không phải sao mặt chị đỏ thế kia – được thể nó càng cố tình trêu chọc Dương làm mặt cô đã đỏ bây giờ lại càng “chói lóa” hơn.Cảm thấy mình bị chịu lép vế để cho con nhóc này trêu chọc nhiều quá, Dướng lấy lại bình tĩnh cũng trêu chọc lại nó.– Vậy còn cậu nhóc ngồi bên kia, em định giải thích thế nào đây?– Em với cậu ấy không còn quan hệ gì cả – nó quay mặt đi vẻ mặt buồn bã.Bất thình lình hắn từ đâu chui tọt vào giữa hai chị em đang nói chuyện (hờ hờ, ông này vô duyên thật =.=”).– Em với An Anh là người yêu chị ạ – nói rồi hắn bế bổng nó lên rồi bước ra cửa để lại Dương đang ngồi ngẩn tò te không hiểu vấn đề.Ra đến cửa, nó vùng vẫy đánh hắn liên tiếp đòi hắn thả xuống– Thả em xuống, anh làm gì vậy?– Sao lúc đấy em lại nói chúng ta không có quan hệ gì?– Em…… – nó ngập ngừng không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.– Em không nói anh không thả em xuống.– Được rồi được rồi em nói. Em thấy anh với Linh…..– Em…. Sao em cứ hiểu lầm liên tục vậy chứ. Anh với Linh không có quan hệ gì cả, bọn anh chỉ là đối tác làm ăn, vì phép lịch sự nên anh mời cô ta đi ăn thôi – lúc này hắn đã đặt nó xuống.– Anh ấy ngượng thôi, chứ thực ra chúng tôi là người yêu – Linh từ đâu bước ra khoác tay hắn.Hắn chưa kịp nói gì thì đã nhận được ánh mắt hình viên đạn của nó.– Vậy thì chúc mừng hai người nhé – nó xòe tay ra trước mặt Tiêu Linh bắt tay rồi bước đi.Hắn định đuổi theo nhưng lại bị Tiêu Linh giữ lại.– Anh làm gì vậy? Nên nhớ, tôi với anh vẫn còn bản hợp đồng chưa kí xong, tôi làm thế cũng là để giúp anh thoát khỏi con nhỏ đó thôi.Vậy là hắn đành bất lực để Tiêu Linh kéo vào trong. Dương nhếch mép cười nói ngắn gọn một câu rồi cũng bước đi.– Cũng đến lúc em phải ra mặt rồi, An Anh ạ!………………………………3 tháng sau:– Dạ thưa giám đốc, chiều nay chúng ta có cuộc hẹn với bên công ty An Dương.– Được rồi, anh ra ngoài đi, cảm ơn anh đã nhắc – hắn nói rồi ngả người ra sau ghế, rồi như nhớ ra điều gì đó hắn lại ngồi thẳng dậy – à mà khoan đã….– Có chuyện gì thưa giám đốc? – Công ty An Dương? Giám đốc là……?– À, tôi cũng không rõ lắm, cô giám đốc này mới lên, nhưng nghe nói rất có tài năng, trong vòng một tháng đã đưa công ty vươn lên ngang tầm với công ty ta.– Vậy à, cô ta bao nhiêu tuổi?– Hình như năm nay cô ấy mới học lớp 10.– Lớp 10? Cô ta tên gì?– Hiện tại chưa ai biết tung tích của cô ta, chỉ biết cô ta có biệt danh là Death.– Death? Thần chết sao? – hắn ngờ vực hỏi – được rồi, anh có thể đi.An Dương? Có phải em không An Anh?**************

CHAP 2(CHƯƠNG V => VIII) (10)

– Dạ thưa giám đốc, khách đã tới.

– Được rồi, anh xuống trước đi tôi sẽ xuống sau.

Hắn mặc áo và bước xuống đại sảnh. Và hai người con gái trước mắt khiến hắn phải bất ngờ. Không ai khác đó chính là An Anh và Dương. Nó bước lên phía trước xòe tay ra trước mặt hắn. Hắn cũng bắt tay lại.

– Đây là lần đầu tiên tôi được gặp giám đốc của công ty LS, thật vinh hạnh cho An Dương


Old school Easter eggs.