Nhóc, anh thua rồi!

Nhóc, anh thua rồi!

Tác giả: LeeHannie

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324573

Bình chọn: 9.5.00/10/457 lượt.

a … bông “hoa hồng đen ” này không chỉ có gai nhọn sắc bén mà quanh mình còn phủ lên kịch độc . Đắc tội với cô chắc chắn không có kết quả tốt-Biết vậy là tốt. Đi chơi vui vẻ

Phương nói.-bye…

Phong cúp máy đúng lúc nó từ phòng tắm đi ra. Hôm nay nó mặc áo phông trắng lệch vai có chữ sweet trước ngực, kết hợp với quần shot ngắn khoe đôi chân dài, thẳng tắp trắng mịn… đôi dày Nike màu trắng càng làm nó thêm cá tính , mái tóc nâu đỏ cột cao nhìn nó rất năng động

-Nhìn hoài vậy? Anh không định đi nữa phải không? Thế em về phòng ngủ tiếp nhé…

Nó xoay người định bước về phòng thì Phong kéo lại..-Hôm nay em xinh quá!-Thế mọi hôm em không xinh hả?-Không ạ! Hôm nào vợ anh cũng xinh hết-Chỉ giỏi nịnh. Đi thôi

************************

Có đứa được đưa đi chơi rõ nhiều nơi…

Cười đến đau cả bụng

-Anh, đi công viên chơi đi, em muốn đi tàu lượn siêu tốc như lần ở Pháp ý, anh nhớ không.-Nhớ…nhớ chứ…đi, em muốn đi đâu anh sẽ đưa em đi hết-Anh là nhất…

Xong có đứa ôm cổ anh thơm anh một phát vào má rồi ngoan ngoãn ra xe đợi anhCó đứa sướng , cười ngoác cả miệng trẹo cả quai hàm-Anh…

Nó nhíu mày phụng phịu-Đây anh đến đây…Phong nhanh chóng lên xe đưa người đẹp đi chơi công viênVừa bước vào công viên cả hai nhanh chóng thu hút hàng ngàn ánh mắt….

Phong hơi bị tức vì lũ đực rựa cứ nhìn mèo nhỏ nhà anh mà nuốt nước miếng ừng ực….Có đứa hối hận…. Đáng ra anh không nên cho mèo nhỏ ăn mặc “hở hang” hại mắt con trai nhà lành như vậy-Thôi để ý gì! Em muốn đi chơi

Nó mè nheo lắc lư tay anh

Phong khoác tay lên vai nó kéo nó gần mình hơn rồi vênh váo bước đi. Khiến lũ “đực rựa” xung quanh không khỏi ghen tị-Anh thật là trẻ con nha.

-Em là của anh , họ phải biết như thế. Phong nói. Nó cười cười rồi lắc đầu

Cả hai chơi rất nhiều trò chơi

Phong còn kéo nó đi chụp cả xấp hình…với đủ các kiểu tạo dáng….

Hai đứa ngồi trên ghế đá xem lại hình.

Phong rựt lấy tấm ảnh lúc chụp nó bị anh hôn trộm cười hề hề-Anh lấy tấm này…-Không tấm đó kì lắm. Đưa em… nó kéo tay an

Phong lắc đầu

-Đẹp. Anh nhận rồi-Đưa em..-không đưa….-Em khóc bây giờ. ..-Khóc đi… Phong tháchCả hai người kẻ đòi kẻ giữ cứ kéo kéo đẩy đẩy mãi cho đến khi chuông điện thoại của Phong vang lên

Số Thùy. ….Phong vội cất đứng dậy cất tấm ảnh vào túi rồi ra hiệu cho nó anh đi nghe điện thoạiNó gật đầu tiếp tục ngồi xem ảnh-Alo Thùy. …“Anh Phong cứu em ….cứu em với. …hu hu … em sợ….”

-Có chuyện gì vậy? Cậu ở đâu…? Phong lo lắng“-Em ở nhà cũ…. cứu em …. Choang…. á…. các người. …”

-Này…. tút tút…-Có chuyện gì vậy?

Nó hỏi

-Vi, anh có chuyện phải tới Tam Thiên Hội một chút em tự về nhà nhé…-Vâng… anh đi đi… cẩn thận anh nha! nó nói

Phong chạy vụt đi. Nó lo lắng nhìn theo bóng anh…

……

…..

….

.. CHAP 66: SUY SỤPPhong đạp tung cửa chính của ngôi nhà một thời gian Thùy đã từng ở…. hai thằng con trai quay phắt lại nhìn anhThùy nằm dưới sàn nước mắt nước tèm nhem cô thút thít-Anh, bọn họ định… cứu em…. hu hu

Máu nóng trong người anh bốc nên đến đầu…-Con ả đ* này… lắm mồm đợi bố xử lý xong thằng nhãi ranh kia rồi sẽ cho mày nếm mùi đàn ôngCả hai tên cùng xông tới tấn công Phong, anh nhẹ nhàng tránh đòn

Thùy sợ hãi co rúm ở một góc phòngChả mấy chốc Phong đã hạ nốc ao hai tên to con khiến chúng nằm mê man trên sàn .Anh túm tóc một tên giật mạnh hỏi-Ai sai hai người tới đây?-Là…. là…một người phụ nữ ngoài 40 chúng tôi không biết tên bà ta… bà ta cho chúng tôi tiền rồi…Phong đập mạnh đầu hắn xuống sàn…-Hôm nay tao không giết chúng mày, đừng để tao gặp lại chúng mày…. cút….Nghe vậy hai kẻ xấu số vắt chân lên cổ chạy…chả mấy chốc đã biến mất khỏi tầm mắt Phong-Thùy……..Phong kẽ gọi… Thùy ngước lên nhìn anh , đôi mắt cô ngấn lệ-Mọi chuyện qua rồi…..Phong an ủi…

Thùy ôm chầm lấy anh khóc dẩm dức, anh vỗ nhẹ vai cô khích lệ*****************Đang lang thang trong khu phố ẩm thực thì điện thoại của nó reo lên inh ỏi….-Có tin nhắn à? Ai nhắn thế nhỉ? Nó vừa cắn một miếng xoài dầm vừa lẩm bẩmSố lạ hoắc… như mọi lần thì nó sẽ không xem nhưng lần này có thứ gì đó thôi thúc nó phải xem…Vừa mở đập vào mắt nó là hình ảnh thắm thiết của anh và người đó…Dưới còn có dòng tin nhỏ

” họ ở khách sạn X,phố Y . Nếu không tin cô có thể đến thử”Tay nó siết chặt cái điện thoại trong đầu đinh ninh rằng anh không bao giờ nói dối, anh yêu nó như vậy mà…anh sẽ không phản bội nó, anh sẽ không làm nó tổn thương…

…. nó cố gắng giữ vững lòng tin vào anh nhưng. ….

Hàng loạt bức ảnh, hàng loạt tin nhắn khiến nó lung lay. …Vội vã bắt một chiếc taxi … tim đó đập mạnh, càng gần nơi đó nó càng sợ….Nếu anh ở đó?….

Nếu anh thật sự ở đó….?

Nếu anh phản bội nó thật?

Nó sẽ làm gì????Nó bước vào toan bước ra nhưng lễ tân đon đả chào hỏiNó hít một hơi sâu rồi hỏi-Có ai tên Trần Anh Phong hay Ngô Minh Thùy đặt phòng ở đây không?-Cô Thùy với cậu Anh Phong á? Ui trời khách quen của khách sạn mà, tụi chị lạ gì? Mà em là ai?-Là bạn của Thùy ạ, cô ấy để quên đồ em mang đén cho cô ấy…-À vậy à? Thùy ở phòng 18093 nhéNó cúi đầu cảm ơn rồi rảo bước đi…tim nó đau… rất đau… bước chân ngày càng nặng nề.Đứng trước cửa phòng 18093


Teya Salat