
ời hok ra gì mà - ba hắn cũng tức tối
Cô y tá bước vào
_đến giờ tiêm thuốc cho bệnh nhân, đề nghị người nhà ra ngoài
_ùh chúng ta ra ngoài thôi- ba nó thúc
Đã 3 ngày trôi qua rồi nhưng nhỏ vẫn chưa tĩnh, Bảo rất lo lắng
_em hãy tĩnh lại đi, xin em...- Bảo nói với nó - hok có em anh rất đâu khổ em biết hok, hãy tĩnh lại đi..
Tay của nó đột nhiên động đậy và có dấu hiệu của sự tĩnh lại, Bảo vội vàng gọi bác sĩ
_cô bé đã tĩnh dậy, anh có thể nói chuyện - cô y tá nhìn Bảo cười nhẹ nhàng ( chứ hok phải là tươi nhất có thể àh vì anh mình quá handsome)
_em đã tỉnh rồi - Bảo đến bên nó dịu dàng
_sao lại gọi là “em” chứ, = tuổi mà -nó nói với dzọng yếu ớt
_thua anh đến 3 tháng mà cón lí sự àh – Bảo cười rồi nhẹ nhàng nắm tay nó
_nhưng mà xưng “anh, em ” thấy kì ghê -nó ngại
_hok nhưng gì hết, từ nay phải gọi = anh nghe rõ chưa? – Bảo ra lệnh
_uhm”.. ok lun… thích thì chìu – nó cười nhạt
Tụi nó cứ vui vẻ như vậy và đúng 2 tuần sau nó được xuất viện.
=========================
_hok thể tha cho nó được – 1 đứa lên tiếng
_hừ, tụi bây được lắm để xem con San này sẽ làm gì – 1 đứa giọng đầy quyền lực lên tiếng
“sha la la la..”(nhạc chuông điện thoại của nhỏ đó)
_alô San nghe – nhỏ nhấc máy
_dzạ thưa chị mọi chuyện đã chuẩn bị xong – đầu dây kia đáp
_được lắm, cứ theo kế hoạch mà làm, nghe rõ chưa? – nhỏ dứt khoát
_dzạ vâng – rồi 2 bên đều cúp máy
+++++++++++++++++++++++++
Hum nay nó đã dần khỏi hẳn và có thể đi học lại
_lớp trưởng có bị gì hok ?- 1 con nhảy tới khi thấy nó
_ùhm đúng đó, mùh sao mày bị dzệy? – 1 đứa khác bon chen
_hok có gì đâu chỉ là tai nạn thôi tụi bây đừng lo – nó cười cho tụi kia an tâm – nhưng cũng thật là may vì tao có thể ngồi đây nói chuyện với tụi bây
_thui dzô học rồi kìa tụi mày dzìa chỗ đi – Bảo nhắc
“hừm, còn cười được àh, rồi mày sẽ cười hok nổi khóc không xong đâu” San nghĩ thầm.
CHAP 8 hì hì
Hạnh phúc đang từng ngày đến với nó và hắn
rồi 1 ngày
_chờ em 1 chút để em đi mua quà cho nhỏ Ngọc (em họ nó ) ngày mai là sinh nhật nó rồi -nó nói
_ùh, mà có cần quân sư đi hok? -Bảo tự đề cao
_thui đi ba, tự tin quá ùi đó -no cười tươi -thui chờ đi sẽ lẹ thui mùh
Rồi nó lại cất bước đến tiệm quá lưu niệm ở góc đường
_hừm.. cái nào đẹp hơn ta..-nó đang cầm 2 sợi dây chuyền mà so sánh
_cái đó đẹp hơn đó – dzọng nói của 1 cô gái quen thuộc
_ơ, San San,.. bạn muốn gì nữa đêy- mặt nó bỗng nghiêm lại
_xin lỗi, vì lần đó đã kêu người đánh bạn tôi thật vô lí, thật tôi rất xin lỗi – San nói với dzọng rất có lỗi
_uh”..ơ” thôi dù gì chuyện cũng đã qua, mình cũng hok trách bạn nữa đâu – nó cũng chẳng trách móc làm gì
_ùh mình cảm ơn – San cười hiền
_àh mình cũng thấy cái này đẹp hơn nữa cảm ơn bạn nhé – nó cười nói – mà bạn cũng mua đồ ở đây àh?
_ừ, lâu lâu mình cũng ghé đi mua đồ linh tinh ấy mà – San giải thích
_ùh thui bye cậu, có người đang chờ mình ở ngoài, tạm biệt nha – nó chào tạm biệt San
_ùh bye, àh mà chúng ta có thể… làm bạn hok ?- San đề nghị
_chắc chắn rồi, chào mừng bạn -nó lại nở nụ cười ấy rồi bước đi
“sắp có kịch xem rồi bạn ơi” San cười 1 mình
“ủa sao con nhỏ đó nói chuyện với nó vậy cà?” Bảo thắc mắc
_chờ lâu hok, àh nãy em gặp San đó nỏ thay đổi rồi hay sao đó, còn đòi làm bạn e nữa- nó khoe
_dzệy àh khó tin nhỉ ? – Bảo vẫn còn nghi ngờ
_thui đi về thụ trễ rùi đóa – nó hối
Tụi nó vừa đi vừa nói hok ngừng (hạnh phúc quá)
Rồi sau đó, nó và San là bạn như đã nói
tụi nó chuẩn bị thi học kì nên đứa nào cũng lao vào bàu vở như điên. Khi thi xong nó và Bảo cùng có 1 số điểm như nhau và lại là số điểm cao nhất lớp (hâm mộ hâm mộ)
_____________________________________
Bản tin tức
_hÔm nay Tập đoàn Vũ Minh (của G/đ Duy) đã chính thức bị phá sản do chủ tịch hội đồng quản trị Vũ Nam đã ăn hối lộ và rút tiền của c.ty xài vào việc riêng, do đo tất cả cổ phần đều thuộc về c.ty Vương Huỳnh (cty của nhà Bảo) cổ đông lớn nhất trong tập đoàn …- Mc giới thiệu
_mình ơi chắc tui tổ chức tiệc mừng quá – ba của Bảo
_sẵn tiện chúng ta tuyên bố lễ đính hôn của bọn trẻ – mẹ Bảo cũng góp ý
_____________________________________
Bỗng 1 ngày khi nó đi chung với San ( tụi nó chơi với nhau thời gian cũng lâu nên có phần nào tin tưởng vì thế nó mới dám đi 1 mình với San)
_ra đây với mình nhé – San rủ
_đi đâu? – Nó ngu ngơ
_cứ ra đây đi – san kéo nó
Nó cũng đi theo nhưng càng đi, cái chỗ San dẫn lại càng tối rồi San bỗng nhiên đẩy nó về phía trước
_hum nay sẽ là ngày mày sẽ hok còn gặp lại Bảo nữa đâu – San lên tiếng
_ý bạn là sao ? – nó hoảng nhưng hok sợ lắm
_Còn hỏi nữa, tao chỉ giả vờ kết bạn với mày thui, chuyện của chúng ta chưa chấm dứt đâu – San nói xong bỗng có 1 bàn tay cùng với mãnh vải chưa đầy thuốc mê chụp dzô mặt nó -> nó ngất.
_làm tốt lắm Duy, còn chuyện của cậu với gia đình Bảo tôi sẽ giúp.
Rồi nhỏ cúi xuống lục chiếc thoại của nó và bấm số gọi
_Alô Nghi hả có gì hok? – Bảo vui khi nó gọi
_………….- đầu dây kia im lặng
_A lô, Nghi em có đó hok ? -Bảo bắt đầu lo lắng
_ là mình đây Bảo ạh, hok phải Nghi – San trả lời dzọng thật đểu