XtGem Forum catalog
Nhật ký anh chàng yêu vợ

Nhật ký anh chàng yêu vợ

Tác giả: Chu Khinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323430

Bình chọn: 9.00/10/343 lượt.

ương hơn, nghĩ đến gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt còn cố giả vẻ bình tĩnh, tâm lại quặn đau như bị ai nắm lấy.

Ngày ấy, cô chắc phải cần thật nhiều dũng khí, thật nhiều nghị lực mới có thể nghe xong câu chuyện đả thương người đó mà không chạy trốn, người vợ bé nhỏ của anh lựa chọn việc trực diện đối đầu, cô gằn từng tiếng nhất quyết hỏi rõ mọi lý do, tuổi cô tuy còn nhỏ nhưng tình yêu có lẽ so với anh còn thành thục hơn rất nhiều.

Anh lẳng lặng nhìn vẻ mặt cô dưới ánh trăng sáng ngời, đem tất cả biểu tình tinh tế thu vào lòng, chậm rãi thưởng thức.

Bỗng nhiên, chân mày của cô cau lại, khuôn mặt vặn vẹo, biểu tình thống khổ. “Bảo bối, bảo bối.” Anh nhẹ nhàng gọi tên cô, bàn tay khẽ khàng vỗ nhẹ trên lưng.

“A, đau.” Cỏ thì thào hô nhỏ, thân mình trở nến cứng ngắc, đôi mắt bất chợt mở to, chân của cô có lẽ lại rút gân rồi.

Quan Thần Cực bật sáng đèn đầu giường, cầm lấy điều khiển từ xa tăng cao độ ấm của máy sưởi, sau đó xốc chăn lên, vuốt ve mắt cá chân của cô. Hướng Phù Nhã theo bản năng muốn cự tuyệt, muốn tránh khỏi sự đụng chạm của anh nhưng khó mà làm được.

Anh không để ý đến sự giãy dụa của cô, nâng bàn chân trái bị rút gân lên, đặt ở trên đầu gối mình, từng chút từng chút nhẹ nhàng xoa bóp cơ bắp căng cứng và những mạch gân co lại thành từng đoàn.

Cô rên lên, cắn chặt môi không muốn kêu ra tiếng nhưng cảm giác bị rút gân quả thực rất đau đớn, rất khó chịu, mồ hôi xuất hiện trên trán càng nhiều, mũi thở phì phò, không còn khí lực mà từ chối nữa.

Bàn tay của đàn ông rõ ràng mạnh mẽ, cường tráng như thế, vậy mà cũng có lúc ôn nhu vừa phải đến vậy.

Bàn tay anh ấm áp, một chút một chút đem những gân mạch bị co lại của cô giãn ra, cơn đau đớn cũng chậm rãi tiêu tán.

“Bác sĩ nói, tháng này nếu có hiện tượng rút gân là bình thường.” Anh nói nhỏ như đang an ủi cô nhưng lại càng giống như đang thuyết phục chính mình hơn. Chết tiệt, anh đáng lẽ không nên bắt cô phải chịu đựng sự đau đớn này, cho dù có bồi bổ cho cô nhiều đến mấy, muốn giảm bớt tình trạng rút gân này hiệu quả lại cực kì nhỏ.

Mỗi đêm cô đều phải đau đến vài lần, mỗi lần đau đều sắc mặt trắng bệch cả ra, tâm của anh cũng theo đó mà khổ sở vô cùng.

Đại khái nửa giờ sau, chân mày của cô cũng giãn ra, hô hấp trở lại thông thuận, lực từ bàn tay anh thật sự rất tốt. Đó là anh đã cố gắng học tập, khoa trương đến mức mời cả bác sĩ về nhà dạy cho cô, còn anh đứng ở một bên chăm chú lắng nghe nữa. Đột nhiên, Hướng Phù Nhã cảm thấy không nói nên lời.

Anh rất thông minh, lão quản gia Colt đã từng kiêu ngạo nói, thiếu gia nhà ông là một thiên tài, từ nhỏ thành tích đã rất cao, từ lúc đi học đã lấy việc nhảy lớp làm vận động lấy cúp làm món đồ chơi, học cái gì cũng nhanh, là niềm vinh quang của gia tộc.

Cô thật không ngờ thiên tài như anh thế nhưng vẫn cần học ở phương diện này. Mời người đến dạy cô, kỳ thật ra đều là do anh học. Tỷ như phụ nữ có thai thì hàng tháng thân thể biến hóa như thế nào, nhu cầu dinh dưỡng thay đổi ra sao, anh nghe qua một lần là hoàn toàn nhớ kỹ, sau đó nhất nhất thực thi tất cả. Ví dụ như việc một tháng trước khi sinh người ta nói cô dễ bị rút gân, cần phải mát xa để giảm bớt, anh liền lập tức học cẩn thận, sau đó mỗi buổi tối

đều làm cho cô, cho dù tình huống của hai người bây giờ đang gay gắt như thế, anh vẫn sẽ kiên trì thực hiện.

Tâm nổi lên sự đau đớn quen thuộc, anh làm sao có thể như vậy? Không thương cô nhưng vẫn đối xử tốt với cô như thế, đàn ông đều đáng giận, đáng ghét như vậy hay sao? Cho dù không yêu người ta nhưng vẫn có thể chiều chuộng giống như yêu say đắm thế sao?

Chờ anh mát xa cho hai chân của cô xong, xác định cơn đau đã qua đi, anh liền đi vào trong nhà tắm lấy một chiếc khăn mặt ấm, chườm nóng cho cô.

Khi khăn mặt nóng chạm vào làn da, cái loại cảm giác nong nóng mà thoải mái ấy khiến cô thiếu chút nữa than nhẹ ra tiếng, nhắm mắt lại, không muốn nhìn thấy vẻ mặt ôn nhu kia của anh nữa, nếu không lòng của cô sẽ lại chua xót thêm.

“Khiết nhi, là người lớn lên từ nhỏ cùng với anh.” Anh cầm khăn mặt vò lại trong nước ấm thêm lần nữa. “Cô ấy nhỏ hơn anh một tuổi, cực kì thông minh, cũng cực kì xinh đẹp, hai nhà bọn anh là bạn lâu năm, cho nên từ lúc nhỏ, hai người đã mỗi ngày ở cùng một chỗ.”

Anh nói với cô chuyện này để làm gì? Hướng Phù Nhã trừng mắt nhìn nhưng anh không chú ý đến cô, chỉ chuyên tâm với động tác tay trên chân, cô cắn răng muốn rút chân về nhưng lại bị người đàn ông này kiên định cầm lấy, khăn mặt ấm gắt gao bao trọn vòng quanh vùng mắt cá chân của cô.

“Từ lúc còn rất nhỏ, cô ấy vẫn luôn nói về sau lớn lên phải gả cho anh, mà anh đã từ rất lâu trước kia yêu thương cô ấy. Tình yêu này càng lúc càng sâu theo bước thời gian bọn anh trưởng thành. Nhưng mà, khi hai người lớn lên mới phát hiện, tính cách của bọn anh quá mức giống nhau, những lúc ở cùng một chỗ, tra tấn lẫn cùng với ngọt ngào thường xuyên xuất hiện.”

Cô không muốn nghe, một chút cũng không muốn nghe lịch sử tình yêu của bọn họ, nhưng Hướng Phù Nhã vẫn cắn môi, nghe anh thản nhiên kể lại.

“Cô ấy luôn như gần như xa, khôn