XtGem Forum catalog
Nhật ký anh chàng yêu vợ

Nhật ký anh chàng yêu vợ

Tác giả: Chu Khinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323650

Bình chọn: 10.00/10/365 lượt.

phòng nhưng không phải ngồi ở bàn xử lý công sự mà là đứng trầm tư trước cửa sổ lớn, trên miệng còn có điếu thuốc lá đương cháy dở, sương khói nhẹ nhàng lượn lờ xung quanh khiến hình bóng anh trở nên u buồn hơn lúc trước.

Hướng Phù Nhã không nghĩ anh biết hút thuốc, thấy bộ dáng anh lúc này, cô bỗng nhiên không còn tâm tình hờn giận nữa. Cô đi qua lấy đi điếu thuốc lá cháy dở, dụi tắt trong chiếc gạt tàn thủy tinh ở bên, lúc trước cứ nghĩ nó chỉ để làm đẹp, giờ hóa ra cũng có thể dùng.

“Em không thích anh hút thuốc, về sau đừng hút nữa được không?” Cô vòng tay từ sau lưng ôm anh, vùi mặt vào tấm lưng dày rộng.

Cô cảm giác được thân thể anh bỗng nhiên cứng ngắc, sau đó trầm tĩnh lại. “Được.” Thanh âm đáp lại theo lưng anh truyền đến tai cô. Cô cười, đôi mắt liền nheo lại.

“Sao lại ngủ ít như vậy?” Anh phủ lên bàn tay nhỏ bé trắng như tuyết của cô.

“Còn dám nói, đều là lỗi tại anh cả.” Cô đánh nhẹ anh một cái, ngữ khí làm nũng nhiều hơn trách cứ.

“Làm sao vậy?”

“Em…… em bây giờ vẫn còn chưa được thoải mái.” Khuôn mặt hồng hào, ngượng ngùng nói thẳng vào trọng tâm vấn đề.

“Anh làm đau em?” Anh khẩn trương xoay người, nâng khuôn mặt cô lên, cẩn thận đánh giá.

Đầu bỗng nhiên có cảm giác hơi choáng, cô lắc lắc, có thể là do quá mệt mỏi rồi, ngoại trừ sắc mặt có phần hơi tái nhợt, còn lại đều hoàn hảo.

“Bảo bối, không thoải mái chỗ nào thì nói với anh, biết chưa?” Anh ôm lấy cô, giữ chặt trong ngực mình.

Cô nở nụ cười, anh thật là khờ, đâu cần phải lo lắng cho cô quá như thế, cô lúc nào chẳng là em bé khỏe mạnh, cho dù đối với tinh lực vô cùng vô tận của anh có phần ăn không tiêu cũng không cảm thấy không thoải mái, hiện tại cô nói như vậy, đa phần là muốn làm nũng thôi mà.

“Dạ.” Cô ngọt ngào đáp lời, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn dật của anh, đưa tay vuốt thẳng những nếp nhăn trên trán, anh có vẻ không được vui, là vì sao vậy? Công việc không thuận lợi chăng?

Đôi bàn tay đang giơ lên cao bỗng dưng mất dần khí lực, gương mặt quen thuộc trước mắt cũng trở nên mơ hồ.

“Bảo bối, bảo bối!”

Ấn tượng cuối cùng trong cô là đôi mắt đen tràn ngập hoảng sợ của anh, rồi sau đó cảm giác chóng mặt, nhanh chóng đánh úp đến, bao phủ lấy cô hoàn toàn.

Không gian mờ ảo, mênh mông vô định, một đôi bàn tay to ấm áp hết sức quen thuộc vẫn luôn cầm chặt lấy tay cô, còn có tiếng nói chuyện ồn ào của mọi người, không phải rất rõ, nhưng nó cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong đầu. Hình như đã có không ít người lui đến, còn có tiếng di động, tiếng máy móc chạy xung quanh, không biết vì sao, cô có thể nghe thấy hết sức rõ ràng.

Rốt cục Hướng Phù Nhã cũng nặng nề nâng được mí mắt lên, đập vào mắt cô là trần nhà xinh đẹp đầy những hoa văn phức tạp, sạch sẽ nhưng xa lạ.

“Phù nhi, em rốt cục tỉnh.” Cô vừa chuyển động nhẹ các ngón tay, Quan Thần Cực lập tức cảm thấy được, anh bước tới gần, vẻ mặt khẩn trương. “Em hiện tại cảm thấy như thế nào?” Anh lấy tay ấn vào chuông báo ngay bên cạnh.

“Em…… làm sao vậy?” Thanh âm khàn khàn thốt ra làm cho cô hoảng sợ, toàn thân bây giờ mềm nhũn, không hề có chút sức lực nào.

Trong mắt anh hiện lên một chút áy náy. “Em đã ngất đi, có nhớ không?” Cô cau mày nghĩ lại, ngày đó cô ở thư phòng của anh, hình như đã cảm thấy không được thoải mái thì phải.

“Em sinh bệnh sao?” Thân thể cô luôn luôn tốt mà, làm sao có thể nói bệnh liền bệnh a?

Nữ bác sĩ mặc áo blu trắng dẫn theo ba người y tá đi vào làm gián đoạn cuộc nói chuyện của họ, sau khi kiểm tra cẩn thận liền cung kính nói với Quan Thần Cực: “Quan tiên sinh, anh yên tâm, Hướng tiểu thư ngoài trừ cơ thể có phần suy yếu, còn lại đều bình thường.”

Nói rồi bà quan sát dịch truyền nhỏ giọt một chút. “Sau khi truyền dịch xong, nghỉ ngơi một chút, ngày mai là có thể xuất viện.” Quan Thần Cực lạnh lùng gật đầu, bác sĩ cùng y tá liền lui ra ngoài.

“Em rốt cuộc bị làm sao vậy?” Cô nhìn căn phòng rộng rãi xa hoa xung quanh, nơi này không giống phòng bệnh chút nào. Cô đã xảy ra chuyện gì? Làm sao lại phải vào viện, có phải hay không cô bị bệnh nghiêm trọng mà chính mình cũng không biết?

Anh yên lặng nhìn cô, đem tay cô nâng tới bên môi nhẹ nhàng hôn một chút, mở miệng nói: “Phù nhi, chúng ta có khả năng không thể lập tức đi Hy Lạp chơi được.”

“Vì sao?” Chẳng lẽ là sự thật? Cô sinh bệnh, ngay cả đi du lịch cũng không chịu nổi?

“Bởi vì……” Một bàn tay anh nhẹ nhàng phủ lên bụng cô, dịu dàng nói. “Nơi này, có con của chúng ta.”

Đường số mệnh của anh thật dài thật dài, như vậy chứng tỏ anh có thể sống rất lâu, lời thề mãi mãi cũng sẽ không vì thế mà ngắn ngủi, còn đường trí tuệ gần như vắt ngang qua lòng bàn tay, một người đàn ông thông minh như vậy, vì sao lại chọn một người con gái cái gì cũng không xuất sắc như cô làm bạn đời chứ?

Chương 05 part 1

Bảo bối thân yêu, từng ngày từng ngày, tốc độ ăn như tằm của em thật sự là đáng sợ.

Mang thai! Đối với một cô gái mới mười tám tuổi, vừa tốt nghiệp trung học, sắp bước vào đại học, điều này có ý nghĩa gì?

Hướng Phù Nhã chống hai tay vào má, lạnh lùng nhìn bãi cỏ xanh mướt ngoài cửa sổ mà ngẩn người, từ l