
h mị đùa cợt nhìn Lạc Anh kinh hoảng. 4f Khóe miệng chứa đựng ý cười, nhưng bởi vì rất tối, không nhìn ra là cười như thế nào, là cười lạnh. Cô vừa xuống là anh biết rồi, nghe cô ấy sao thân thiết cùng người đầu bên kia điện thoại nói chuyện phiếm, quả nhiên là đàn ông. Bằng không cũng sẽ không nói cưới cô ….
Người phụ nữ trong ngực Phàm Niệm Ngự ngượng ngùng nhặt y phục trên đất lên lung tung mặc vào, gương mặt hồng hào.
Lạc Anh không phải người ngu, ở nước ngoài lâu như vậy, chưa ăn thịt heo cũng đã gặp heo chạy rồi, cho nên bình ổn một chút, làm như chuyện gì cũng không có, đây là điểm mạnh của cô, ngụy trang mình.
Lạc Anh liếc mắt nhìn Phàm Niệm Ngự cuối cùng nhìn vẻ mặt thẹn thùng của người phụ nữ, thanh âm tràn đầy áy náy, dịu dàng nói: “Thật xin lỗi, em không có chú ý, quấy rầy hai người rồi, chỉ là tối lắm, cái gì cũng không nhìn thấy, em cận thị, không có đeo mắt kính, cho nên không nhìn rõ ràng, xin lỗi. Hai người cứ tiếp tục, em đi lên trước, Dịch Hân đang đợi trái cây.” Nói xong Lạc Anh xem như chuyện gì cũng không có xảy ra đến gần bọn họ sau đó chạy thẳng tới cầu thang.
đoán đi, 1.4 PNN sẽ có hành động gì, hihi, vừa nãy đăng nhầm mục thảo luận hơ hơ
1.3
Phàm Niệm Ngự đốt một điếu thuốc lá nhìn bóng lưng Lạc Anh biến mất, một đôi mị con mắt nửa hí, sau đó liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh một cái, thanh âm lạnh lẽo không có một chút nhiệt độ, hung ác lệ âm chí nói: “Ngày mai tới chỗ thư ký lấy tiền, hiện tại, cút”.
Người phụ nữ vừa nghe, vội vàng quỳ trên mặt đất, thanh âm nức nở nói: “Niệm, em, làm gì sai rồi sao? Hay là mới vừa rồi phục vụ không tốt, em có thể sửa.”
Phàm Niệm Ngự nhẹ nâng cằm người phụ nữ, sau đó nửa hí mị con mắt, thanh âm lạnh lùng nói: “Ngoan, phụ nữ nghe lời, tôi sẽ tha thứ cho cô một lần, hiện tại mặc quần áo tử tế, biến, bằng không tiền cũng không có. Sao?”
Người phụ nữ thấy thế còn là muốn tiền, người đàn ông này mình không nắm giữ được, đứng lên liền chạy ra khỏi biệt thự. 89 Khóe miệng Phàm Niệm Ngự chứa đựng nụ cười đùa giỡn, híp một đôi mắt, nhìn cầu thang cua quẹo, khóe miệng cười càn rỡ hơn.
Đúng vậy, Lạc Anh chưa có trở về gian phòng, mà đang ở nơi khúc quanh, cô cắn chặt cánh môi, một đôi tay nhỏ bé nắm quyền, hôm nay vừa thấy, quả nhiên như truyền thuyết, tự mình nghe, tận mắt nhìn thấy, cô hoàn toàn chết tâm rồi, cô – Lạc Anh dầu gì cũng là minh hậu, sẽ không vì người đàn ông chờ đợi như vậy. b Cho nên tất cả đến tối nay thôi, bọn họ chỉ là bạn bè.
Lạc Anh hít sâu một hơi sau đó xoay người rời đi. Phàm Niệm Ngự nghe bước chân nhẹ nhàng linh hoạt của cô, khóe miệng thoáng cười sâu hơn, từ nhỏ anh đã tiếp nhận các loại huấn luyện, làm sao sẽ không biết cô ở đó.
Sau khi trở lại phòng, phát hiện Dịch Hân đã ngủ, nhưng cô lại chưa chợp mắt được. 73 Đúng vậy, dạng đàn ông giống như anh làm sao có thể thuộc về một loại phụ nữ, không thực tế, nhưng từ nhỏ Lạc Anh muốn chính là loại tình yêu một lòng một dạ, nhất là khi nghe chuyện xưa của ba mẹ cùng chú thím, cô tin chắc có tình yêu chân thành hơn.
Lạc Anh, ngày mai trở về là mình, nhìn thấy anh có thể rất hữu nghị rất bình thường chào hỏi, không cần trốn tránh anh, bởi vì bọn họ là bạn tốt thanh mai trúc mã. Cho nên không cần bởi vì tình cảm khác phá hủy phần hữu nghị này. Nghĩ tới đây cô cũng từ từ buồn ngủ.
*
Ngày kế, sau khi cô tỉnh lại cũng không nhìn thấy Phàm Niệm Ngự, đến hiện tại đã là ba ngày rồi, hôm nay là ngày thứ hai cô đến công ty thực tập, chức vị Tổng giám đốc thiết kế. 1Bởi vì cô học chính là thiết kế.
Tuy ít tuổi, nhưng cô trải qua khảo nghiệm của thành viên ban giám đốc, cô mặc bộ đồ công sở đã xen hai màu đen trắng, áo sơ mi trắng trên người, quần đen bó sát, đem vóc người trổ mã tốt của cô toàn bộ bày ra ngoài. d Đường cong hoàn mỹ, bụng bằng phẳng không có thịt thừa.
Lạc Anh ngồi ở trên ghế, bận rộn chết cô, ngày thứ nhất nhậm chức cũng đã giải quyết không ít chuyện phiền toái, may nhờ cô di truyền tế bào thông minh cùng buôn bán của ba mẹ. Kế tiếp còn có một vị khách hàng, là Trương đổng, cần hạng mục bán hoặc cho thuê nhà.
Lạc Anh đứng lên, soi vào gương nhìn một phen, tóc dài uốn thành mấy cái cuốn, tùy ý xõa ra. Mặc dù có chút quyến rũ, nhưng không có biện pháp, cô ra ngoài chính là phải cần hình dáng thành thục. 10 Sau khi cảm thấy không có gì không ổn mới rời khỏi phòng làm việc, đi đến chỗ phòng ăn bọn họ ước hẹn trước, phòng ăn nhà họ Phàm.
Lạc Anh dừng xe trước một cao ốc đẹp mắt, vài chục năm không tới, biến hóa thật là lớn. Lớn mạnh hơn. Lạc Anh cầm túi xách đi về phía phòng ăn khách sạn. aa Có câu nói tới khéo không bằng đi đúng dịp.
Lạc Anh cầm thẻ khách quý đi về phía thang máy, đúng lúc nghe thanh âm truyền ra cách đó không xa.
“Niệm, sợi dây chuyền này em thật thích, anh đối với em thật tốt.” Thanh âm quyến rũ nũng nịu của người phụ nữ truyền vào trong lỗ tai Lạc Anh, biểu hiện nhíu nhíu mày lại làm bộ như không nghe thấy.
“Tốt, tiểu yêu tinh, một hồi ở trên giường biểu hiện tốt một chút.” Thanh âm khàn khàn khêu gợi của Phàm Niệm Ngự vang lên, phụ nữ đều dể