Polaroid
Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Người yêu của tổng giám đốc xã hội đen

Tác giả: Quân Tử Hữu Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329060

Bình chọn: 9.00/10/906 lượt.

hông lẽ là một đầu ngón tay của bé cưng, nếu quả thật là như thế, bé cưng của anh làm sao có thể chịu đựng nổi, bình thường chỉ tiêm thôi, cô đều đã sợ đau đến sắp khóc, càng nghĩ tim của anh lại càng đau, trong lòng anh âm thầm hồi tưởng lại, hi vọng suy đoán của anh là sai lầm.

“Phù phù . . .” Hoàng Phu Tuyệt nhìn thấy nằm bên trong là nhẫn kết hôn của bọn họ, thở phào một hơi nhẹ nhõm, tâm đang đau đơn cũng chợt nhẹ bớt, may mắn không phải ngón tay của bé cưng.

Vừa rồi đúng là muôn lấy mất nửa cái mạng già của ông rồi, nhìn thấy biểu tình của ông chủ nghiêm túc như vậy, ông thật sự lo lắng về cái hộp không có tên người gửi này, sẽ có cái gì đó nhìn mà phát điên, nhưng khi thấy ông chủ thở phào nhẹ nhõm, tim của ông cũng theo đó buông lỏng, bằng vào năng lực của ông chủ, ngài nhất định có thể tìm được phu nhân, Quản gia ở bên cạnh thầm nghĩ.

CHƯƠNG 79

Thủy Băng Nhu nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ kia thì kinh ngạc kêu lên một tiếng, mà Hoàng Phu Tuyệt lại là mày đẹp lạnh lẽo nhăn lại, trong mắt sát ý càng đậm.

Trời ạ, người đàn bà này thế nhưng không hề xấu xí, thậm chí còn có thể nói là một giai nhân thanh tú, vậy cô ta sao phải mang mặt nạ? Giấu đi gương mặt đẹp như vậy để làm cái gì đây? Nhìn vẻ mặt của Thủy Băng Nhu và Hoàng Phu Tuyệt có thể thấy, bọn họ đều biết nhau, chẳng lẽ là tình yêu rối rắm? Nói như vậy, bắt cóc Thủy Băng Nhu không phải là muốn tống tiền, đáng chết, cô ta thế nhưng lại khiến cho Lâm Ngọc Lan cô mất toi bao công sức, giờ phút này trong lòng Lâm Ngọc Lan đang giận dữ ngút trời.

“Quan Dĩnh? Tôi với cô không thù không oán, cô tại sao muốn bắt cóc tôi? Còn tay của cô sao . . .” Thủy Băng Nhu lay lay một tay đang túm lấy mình của Quan Dĩnh chất vấn, kể từ sau lần cô bị ám sát đó, liền chưa từng nhìn thấy cô ấy, khi đó cô không có hỏi, cho là cô ấy bị Tuyệt phái đi làm chuyện khác, không nghĩ tới gặp nhau lần nữa, lại là cô ấy bắt cóc mình, cũng là bởi vì cô ấy yêu Tuyệt sao? Còn có một tay của cô ấy là vì sao lại thành tàn phế?

“Tại sao? Ha ha ha. . . Mày còn hỏi tao tại sao, đây tất cả không phải là nhờ mày ban tặng sao? Tao biến thành dáng vẻ quỷ quái như hôm nay đều là do mày làm hại, nhìn vào cánh tay tàn phế này của tao đi, nó là bởi vì mày mới bị đứt, anh ta tại sao yêu mày như vậy? Tại sao? Tao yêu anh ấy như vậy, thế nhưng lại đối xử với tao như thế, không công bằng! Không công bằng!” Quan Dĩnh giống như nổi điên lắc lắc người Thủy Băng Nhu quát.

“Tôi . . . . . Tôi không có. . . Tôi thật sự không biết tay của cô tại sao lại phải biến thành như vậy, thật không phải là tại tôi, cô có phải hiểu lầm cái gì rồi hay không?” Thủy Băng Nhu uất ức nói, cô bình thường nhìn thấy máu liền đầu óc choáng váng, làm sao có thể làm bị thương cánh tay của cô ấy chứ, huống chi họ mới biết nhau không tới một tuần lễ, cô ấy lại đột nhiên biến mất, nên cô ấy cũng không thể nào vì cô mà bị thương nha.

“Ha ha ha. . . Không phải mày, dĩ nhiên không thể nào là mày tự tay làm, cái người kia yêu mày đến thế, làm sao có thể để cho mày làm chuyện hai tay vấy máu tanh như vậy, ha ha ha.. . Tao yêu anh ta như vậy, thế nhưng anh ta lại đối với tao tàn nhẫn như vậy, cũng chỉ là bởi vì mày bị người đuổi giết, tao không có tiến lên cứu mày mà thôi, anh ta lại đem tao giam lại, bỏ thuốc tao, còn nghĩ giao tao cho đám đàn ông ghê tởm kia, nếu như không phải là tao dùng hết tàn lực cuối cùng trốn ra được, tao sớm đã chết ở bên dưới đám đàn ông khốn kiếp kia rồi, là ở phía dưới, hiểu ý của tao không? Tất cả đều là bởi vì tiện nhân là mày, tại sao? Tao chờ anh ta ước chừng đến mười năm, mà mày thì đã làm được cái gì? Tại sao đối với tao như vậy?” Quan Dĩnh rống giận tựa như phát điên.

“Bốp — Bốp —” mắt Quan Dĩnh đột nhiên đỏ lừ, dữ tợn tát Thủy Băng Nhu mấy bạt tai.

“Dừng tay! Đáng chết, tôi kêu cô dừng tay.” Hoàng Phu Tuyệt nhìn Quan Dĩnh bạt tai Thủy Băng Nhu, trong lòng đau đến cực kỳ khó chịu, nghiến răng quát, con đàn bà chết tiệt, vẫn còn chưa có chết, dám can đảm tổn thương bé cưng của anh quả thật không thể tha được!

“Ha ha ha. . .Đau lòng? Ha ha ha. . . Thì ra là tất cả tâm tình cùng với sự dịu dàng của anh đều chỉ giành cho nó mà thôi, ha ha ha. . . .Anh yêu nó càng sâu, tôi càng muốn hành hạ nó đau đớn, ha ha ha. . . . .” Quan Dĩnh đột nhiên cười đến càng ngày càng thê lương.

Cô làm tất cả chẳng qua là muốn giành được sự chú ý của anh thôi, anh tại sao cho tới bây giờ cũng không hiểu, chỉ cần cho cô một chút xíu dịu dàng, cô sẽ lưu lại cho Thủy Băng Nhu một con đường sống, cô cũng chỉ là muốn tình yêu của anh mà thôi, chẳng lẽ cũng là cô quá tham lam sao? Không, không, không, đều là bởi vì con tiện nhân Thủy Băng Nhu này, chỉ cần nó biến mất, Quan Dĩnh cô có thể có được tình yêu của anh, chính là như vậy, nhất định là. . .

“Dừng tay, mau dừng tay!” Hoàng Phu Tuyệt tức giận quát ầm lên, anh thật sắp điên mất rồi, không nghĩ tới Quan Dĩnh lại cảnh giác đến mức này, ép Nhu Nhi đứng ở sát mép nước, đến bây giờ anh cùng đám ám vệ kia cũng không có cách nào có thể ra tay, bởi vì anh không