Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Ngược Chiều Kim Đồng Hồ

Tác giả: ZuzuLinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325380

Bình chọn: 8.5.00/10/538 lượt.

-Còn 30s…20s…10s…5s…1s…tích tắc…tích tắc… Bùm!- Vụ nổ làm sáng cả một vùng trời Venezuela. Khói bụi tạo thành lớp mây đen khổng lồ. Quả bom với sức công phá mạnh, hủy diệt toàn bộ căn hầm và vùng xung quanh. Bụi khí SO2 , CO2, CO tỏa ra ngây ô nhiễm môi trường nặng nề, chưa kể là những chất phóng xạ thoát ra với liều lượng lớn trong thời gian quá ngắn.z– Peter! Ông bị sa thải – Cấp trên FBI thất vọng.– Nó nằm ngoài dự đoán của tất cả, tôi… – Ông Peter không tìm được lời bào chữa nào.– Ông có biết cách đây ít phút, chuyến hàng của DEVILS đã trót lọt tới Vancouver không?– Sao cơ? Chúng chuyển hàng tới đó?– Ông sai rồi, chúng đã lợi dụng việc FBI quá chú trọng cảng Panama, khởi hành một chuyến hàng mới từ Alaska, ung dung mà nhập cảng Vancouver.– Vô lí, chúng lấy đâu mà nhiều hàng đến thế?– Hỏi Chúa!Ông John cũng không thể điều tra được thứ “hàng tồn” của DEVILS. Thất bại, FBI đã tốn một khoản phí không hề nhỏ trong cuộc điều tra này, thậm chí còn tạo thuận lợi lớn cho DEVILS xuất ra một khối lượng hàng khổng lồ sang Bắc Mĩ. Trị giá của chuyến hàng mới này gấp bảy lần chuyến cũ đó. Như vậy, từ giờ đến cuối năm, DEVILS có thể “nghi binh” để tránh sự điều tra của Interpol. Còn về chuyến hàng cũ chẳng bao giờ cảnh sát ngờ tới được. Mấu chốt là ở quả bom.Một vụ nổ, ai cũng muốn thoát ra khỏi căn hầm, chẳng ai còn ở lại để đi sâu thêm một tầng ngầm nữa. Cảnh vật xung quanh đều hoang tàn vì bom, nhưng đâu phải chỗ nào cũng không nguyên vẹn. Bom chỉ nổ bên ngoài thôi. Chương 04Chương 04: Nảy mầmMoon đang suy nghĩ, sự tò mò thôi thúc bản thân ra khỏi phòng. Đi hết hành lang, em dừng lại ở căn phòng có cửa được sơn màu đen, khác hoàn toàn với chín phòng còn lại. Đột nhiên cửa phòng mở ra, Ken bước ra ngoài.-Sao vậy nhóc con? – Lần đầu tiên hắn không còn gọi em là “mày” nhưng chất giọng thì vẫn như trước.-Dạ không có gì! – Con bé sợ hãi, ước gì đừng đặt chân ra khỏi cửa.Ken nhìn con bé bước đi thẳng. Tới phòng cuối cùng, hắn mở cửa vào. Đơn giản hắn không thích ai vào phòng mình.Moon bước theo. Vẫn như xưa, em thấp hơn hắn hơn một cái đầu. Ken ngồi chờ sẵn ở ghế salon. Hắn đang dùng máy tính của mình. Chẳng lẽ lại dậy con bé bằng cái máy cổ lỗ sĩ kia. Moon lấy máy tính của mình ra, hai máy đối lập nhau về màu sắc, một màu trắng bạc, trong khi cái còn lại đen tuyền. Ken chiếm tới bảy phần của cái ghế dài, tư thế hắn ngồi rất thoải mái, trong khi con bé chỉ dám ngồi ở ghế phụ kề bên. Hai tuần học được từ tay hacker chuyên nghiệp, con bé có vẻ khá hơn, nhanh nhạy hơn, xác định được phương hướng trong những bài toán khó. Có những phương thức mà các hacker của DEVILS không hề hay biết Moon lại được tiếp cận. Ken sàng lọc những bài tập rắc rối, chỉ dạy cho những thứ dễ hiểu và một số tuyệt kĩ cơ bản, hắn không thích nói, trong cả mấy tiếng đồng hồ, họ đều im lặng. Tuy nhiên cũng có rất nhiều buổi hắn phát cáu với con bé. Moon quá chậm hiểu, Ken đã chỉ cặn kẽ vài ba lần rồi mà để tự thực hiện mãi không xong. Sao có thể so sánh Moon với hắn được, trí tuệ của một con bé mới chỉ 11,12 sao sánh bằng cái người sinh trước tới tận bảy năm, mặt khác, hắn là ai kia!?! Nhưng Ken vẫn giữ bình tĩnh, nhìn vào đôi mắt ngây ngô của em khiến hắn chẳng thể nào tức được nữa, những lúc ấy hắn đành thở dài và truyền đạt lại từ đầu.Một buổi sáng đầu tuần như bao ngày khác, Ken định sẽ dạy con bé cách ẩn mình trên hệ thống mạng online trước khi tới văn phòng. Vẫn cái cách chẳng coi ai ra gì, hắn thản nhiên mở cửa phòng con bé. Moon đang đánh răng, còn quá sớm mới lại hôm qua hắn dạy tới tận khuya. Nghe thấy tiếng động, con bé nhận ngay ra là hắn. Lại phải học, em chán ngấy rồi, một ngày hắn dành ít nhất tám tiếng trực tiếp dạy, còn lại để em tự thực hành với đống bài tập phải làm trong mười tiếng. Em chải đầu cẩn thận rồi bước ra. Ken nhìn con bé bằng ánh mắt khó chịu vì đã để hắn chờ lâu. Nếu là người khác chắc chắn con bé đã tìm cách làm hỏng cái máy tính để khỏi phải học nữa, nhưng hắn thì không thể. Hắn toàn dạy cách lẩn tránh chương trình an ninh, biết bao nhiêu dạng bài tập, trong khi em thích lập trình hơn. Em lại ngồi vào vị trí quen thuộc, khởi động máy.Hắn vẫn nhìn con bé từ nãy tới giờ. Trông nó ăn mặc chẳng hợp gu tẹo nào. Hắn luôn lịch sự với bộ jeans áo sơ mi, có hôm thì là quần âu, áo vest, thi thoảng mới thấy hắn mặc áo cổ tim. Còn con bé, nó luôn mặc quần thụng, áo phông.“Ha, có lẽ nó ngại người khác giới!” – hắn khẽ mỉm cười, đối với hắn con bé chẳng khác gì khúc củi khô. Hắn thoáng nhìn thấy nét đắn đo trên khuôn mặt non choẹt, nhận ra sự không thích của con bé vào những bài tập này, ờ thì hắn đã quen với cách làm việc 18/24 tiếng của DEVILS rồi, có lẽ phải thay đổi.Chẳng ai thích người khác nhìn mình quá lâu, Moon đứng dậy vào nhà bếp. Buồn ngủ quá, em lấy một ly cà phê và uống ực. Thật chẳng phép tắc chút nào. Sếp vẫn ngồi ngoài này mà em dám.-Cà phê! – Ken lên tiếng ra lệnh.Chủ muốn uống cà phê, em hiểu, rửa cái cốc vừa uống, đổ nước cà phê vào và mang ra, đặt trước bàn chỗ hắn ngồi. Thật hết chịu nổi, Ken nhìn vào cốc


XtGem Forum catalog