
ếu đúng như lời anh ta nói, thì bọn họ cũng không phải muốn bắt cóc cô? Ah! Dù sao cũng giống nhau cả thôi, chạy cũng chạy không thoát, rốt cuộc Hứa Tử Ngư vẫn phải gật đầu, lên xe đi theo bọn người đó.
Hứa Tử Ngư suy nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra, chiếc xe màu đen bắt đầu chuyển bánh, căn bản cũng không có chạy ra khỏi khu biệt thự đó, xe chạy đến một căn biệt thự cách căn biệt thự của cô khá xa rồi dừng lại. Cửa xe mở ra, một người đàn ông bước xuống giúp Hứa Tử Ngư mở cửa xe, sau đó dẫn cô đi vào bên trong biệt thự.
Căn biệt thự này lắp đặt thiết bị hiện đại cũng bảnh bao không kém chiếc xe vừa nãy vậy, trong sân có trồng một khóm hoa hồng màu đỏ, chính giữa một đài phun nước nhỏ, phía trên có một bức tượng thiên sứ. Vào đến đại sảnh phòng khách, Hứa Tử Ngư cảm thấy hai mắt của mình chớp liên tục đến nỗi sắp mù rồi, toàn bộ thiết bị được lắp đặt, cô chỉ có thể dùng bốn chữ “Xanh vàng rực rỡ” này để đánh giá bao quát là được rồi, cô được một người đỡ ngồi xuống cái ghế dài mang theo phong cách Châu Âu giống như ở trong cung đình vậy, sau đó liền có người khác bưng trái cây, một ít đồ ăn vặt và nước trà lên cho cô.
Hứa Tử Ngư nào dám ăn thức ăn của bọn cướp chứ, tay của cô giữ chặt lấy cái giỏ của mình sau đó hỏi người đàn ông đứng ở bên cạnh: “Ông chủ của mấy người ở đâu rồi, nói người đó có chuyện gì muốn nói thì mau ra đây, tôi còn có chuyện cần làm nữa đó.”
“Cô chính là Hứa Tử Ngư sao?” Một người đàn ông ở trên cầu thang từ từ đi xuống, khiến cho Hứa Tử Ngư có loại cảm giác lo sợ, mặt của ông ta cũng không có chút thay đổi vừa đi xuống vừa xem chừng cô, khiến cho cô cảm nhận được một khí thế rất lớn đang ẩn nấp dưới vẻ bình tĩnh kia, người đàn ông này giống như Mar¬lon Bran¬do, trùm Mafia của Italy trong phim ảnh vậy.
“Đúng vậy.” Hứa Tử Ngư hồi hồn, rồi trả lời.
Bước chân của ông ta thật chậm, thời điểm ông ta chậm rãi đi xuống cô cảm thấy dường như có một lực áp bức rất lớn, Hứa Tử Ngư không dám thở mạnh cảm thấy hô hấp của mình như sắp ngưng lại vậy, rốt cuộc chờ đến khi ông ta đi đến ngồi trên ghế sa-lon ở bên cạnh cô thì khi đó cô mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ông đây là?”
Hứa Tử Ngư nhìn người đàn ông ở trước mặt, cảm thấy dáng vẻ của người này nhìn có chút quen mắt, nhưng cũng không nhớ rõ đã thấy qua người đàn ông có khí thế mạnh mẽ như vậy ở đâu rồi.
“Đứa bé được mấy tháng rồi?” Người kia không trả lời câu hỏi của Hứa Tử Ngư, ông ta chỉ nhìn cái bụng của cô mà hỏi.
“Đã 5 tháng rồi.”
“Ừh, bình thường ở nhà một mình lúc lên xuống lầu đều phải chú ý một chút đó.” Hứa Tử Ngư không giải thích được gật đầu một cái, các loại cảm giác quen thuộc này càng ngày càng rõ ràng. Lời nói mở đầu của vị chú mafia này lại là lời nhắc nhở mà không phải là câu trả lời, hơn nữa: “Làm sao ông ta biết mình ở nhà một mình chứ, ông ta giám thị mình sao?”
Chẳng biết làm sao, Hứa Tử Ngư cảm thấy ông ta mặc dù khí thế rất cường đại, lúc nói chuyện cũng rất kỳ quái, nhưng ông ta lại đối với mình không hề có chút ác ý nào, cho nên khi cô trả lời, giọng nói của cô cũng không hề cứng rắn, ngược lại trong lời nói còn rất là khách sáo.
“Ừh.” Chú mafia đơn giản trả lời cô, sau đó dùng tay đẩy một dĩa thức ăn trên bàn lại gần cô: “Đây là những món mà các cô gái đều rất thích ăn, cũng không biết cháu có thích hay không, tùy tiện nếm thử một chút đi.”
Hứa Tử Ngư gật đầu một cái, tiện tay cầm lên một cục choco¬late Godiva bỏ vào trong miệng, mùi vị đậm đà vào đến miệng liền tan đi, nhìn thấy chú mafia ở phía đối diện đang trơ mắt nhìn cô, hình như là đang có ý chờ cô cho lời đánh giá vậy, Hứa Tử Ngư liền cười híp mắt gật đầu một cái nói: “Thật là ngon.”
Chú mafia mang vẻ mặt nghiêm túc bây giờ đã hoàn toàn sụp đổ, ông ta ho một tiếng, gật gật đầu một cái rồi nói: “Vậy thì ăn nhiều một chút, thích ăn cái gì thì hãy nói với Tiểu Ngô là được.” Người đàn ông mặc bộ đồ đen đứng ở bên cạnh lập tức gật đầu một cái, mắt của Hứa Tử Ngư quét mấy người mặc áo đen ở trong biệt thự, rốt cuộc không nhịn được mà hỏi một câu:
“Chú ơi, chú là Xã Hội Đen sao?”
Chú mafia nghe cô hỏi như vậy cũng sửng sốt một chút, khóe miệng hơi giật giật mà nói: “Chú chỉ là một thương nhân thôi.”
“Thương nhân? Vậy chú theo dõi tôi làm gì vậy?”
“Gần đây thân thể của Lương Thần thế nào rồi?”
“Chú cũng có thể trực tiếp đi hỏi anh ấy mà, nhưng mà thân thể của anh ấy vẫn luôn là rất tốt.” Hứa Tử Ngư suy nghĩ một chút lại bổ sung thêm: “Cháu cũng không muốn Lương Thần làm quá nhiều việc.”
Hứa Tử Ngư khách sáo trả lời, nhưng trong lòng đang suy nghĩ: “Hắc, cái ông chú này càng hỏi càng không có giới hạn rồi.” Đoán chừng người đàn ông này có thể là đối thủ cạnh tranh của Lương Thần, cũng có lẽ là bạn trong công việc của Lương Thần, nhưng bất luận là loại nào thì tìm đến cô cũng đều là vô dụng nha.
“Lương Thần dù có xảy ra chuyện gì cũng sẽ không có nói với chú. Nó rất hận chú.” Chú mafia vừa dứt lời cũng rất mệt mỏi dựa lưng vào lưng ghế, người làm của ông liền bưng một ly trà đặt ở trước mặt của ông. Ông mở mắt khoát khoát tay, người nọ lui sang một bê