Polly po-cket
Năm tháng vội vã

Năm tháng vội vã

Tác giả: Cửu Dạ Hồi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324605

Bình chọn: 10.00/10/460 lượt.

sao đâu”.“Hả? Cậu nói linh tinh gì vậy!”. Trần Tầm hỏi với giọng sửng sốt: “Ai bảo tớ không thích cậu nữa!”.“Tớ cũng có gì xuất sắc gì đâu…”“Thôi!”. Trần Tầm ngắt lời cô, nói: “Tớ biết rồi, có phải vì trưa nay tớ gọi Lâm Gia Mạt vào ăn cơm nên cậu giận đúng không?”.“Không…”.“Ha ha, chắc chắn là như vậy! Đừng có chối! Có phải cậu ghen đúng không?”. Đột nhiên Trần Tầm phấn khởi hẳn lên, cậu luôn có cảm giác rằng, thái độ của Phương Hồi rất mơ hồ, không nặng lòng như cậu. Chính vì vậy, cậu rất phấn khởi khi Phương Hồi ghen vì cậu.“Làm gì có!”. Phương Hồi vội phủ nhận.Thực ra đúng là trong lòng cô cũng hơi buồn, không phải vì Trần Tầm gây ra chuyện gì, mà do Lâm Gia Mạt xinh xắn quá, còn cô lại không tự tin nhiều vào cái gọi là tình cảm. Và thế là, nỗi buồn này đã xâm chiếm trái tim cô.“Có biết vì sao tớ rủ cậu ấy ăn cơm cùng không?”. Trần Tầm hạ thấp giọng, nói: “Đó là vì tớ nghĩ bình thường cậu ấy có thể chơi cùng với cậu, giờ thể dục lúc nào cậu cũng ngồi một minh, tớ không thể tiết nào cũng gọi con gái chơi gọi số được”.“Và còn…”. Trần Tầm liền nhấn mạnh: “Làm sao có chuyện tớ không thích cậu, cậu cũng không được phép không thích tớ!”.Cuối cùng thì những thắc mắc trong lòng Phương Hồi đã được tháo gỡ như vậy, lần đầu tiên cô cảm nhận được rằng, hóa ra việc thích một người lại ấm áp, chân thực như vậy. Trần Tầm tựa như ánh nắng trong lành, khiến phần đã hoang vu trong lòng cô nở hoa rực rỡ.2Hôm sau đi học, Phương Hồi đã chủ động gọi Lâm Gia Mạt vào ăn cơm cùng. Lâm Gia Mạt rất phấn khởi và thế là nghiễm nhiên trở thành bạn thân của cô, dù sao cũng vừa mới chuyển trường, hòa nhập được với bạn bè mới là điều đáng mừng. Hơn nữa Lâm Gia Mạt cũng thấy Phương Hồi khá ổn, bạn đầu tiên gặp ở trường mới là cô, chứng tỏ hai đứa có duyên với nhau. Lâm Gia Mạt không tuếch toác như Tiểu Thảo, cũng hoạt bát nhưng lại cẩn thận, sống nội tâm, hai đứa chơi với nhau rất tâm đầu ý hợp. Chính vì vậy, cuối cùng Phương Hồi đã chấm dứt được cảnh lủi thủi một mình trong sân trường. TẬP 1 – PHẦN 3: QUA LẠI (4)Được tiếp xúc nhiều với Lâm Gia Mạt, dần dần Phương Hồi đã phát hiện ra sự giản dị của mình. Cho dù thế nào, thời trang cũng là thứ quá xa vời với cô, còn hồi đó Lâm Gia Mạt được coi là người rất am hiểu thời thượng. Bút Lâm Gia Mạt viết đều là những chiếc bút có màu sắc rực rỡ và hình ảnh ngộ nghĩnh, trên bút xóa có dán tranh hoạt hình, ba lô đeo búp bê, trong ví có ảnh ngôi sao điện ảnh, gần như cô đã đọc hết tất cả các truyện tranh Nhật Bản, hàng tháng đều mua tạp chí Âm nhạc đương đại, ai ra album mới nào, ai có vụ scandal nào cô đều biết hết. Thế nên trong số con gái lớp (1), Lâm Gia Mạt được coi là người đi trước thời đại. Một thời trường F đã từng rộ lên phong trào tết vòng đeo tay, chính Lâm Gia Mạt là người khởi xướng.Hôm đó ăn trưa xong, Lâm Gia Mạt vừa ngồi nghe nhạc với Phương Hồi vừa rút từ trong túi sách ra mấy sợi pha lê trong suốt và tết. Phương Hồi liền nhìn với vẻ tò mò rồi hỏi:“Sợi pha lê”. Lâm Gia Mạt giơ lên trước mặt Phương Hồi, hỏi: “Tớ tết thành vòng đeo tay, có đẹp không?”.“Đẹp quá”.“Thật hả! Trong này tớ vẫn còn, cho cậu mấy sợi để tết nhé!”. Lâm Gia Mạt lại rút ra mấy sợi nữa và đưa cho Phương Hồi.“Hả? Không cần đâu, tớ có biết tết đâu”.“Haizz! Đơn giản lắm! Tớ dạy cậu! Đeo vào tay rất đẹp!”. Lâm Gia Mạt lại ướm thử chiếc vòng đang tết dở xuống cổ tay mình.“Cái này tết thế nào?”.“Cậu thích tết mấy sợi? Ba sợi là dễ nhất, nhưng năm sợi thì đẹp hơn! Trong này tớ không đủ, tan học về bọn mình có thể đi mua thêm!”.“Mua ở đâu?”.“Ngay ngoài cổng trường thôi! 3 hào một sợi, 1 tệ được bốn sợi!”.Phương Hồi thấy đúng là rất đẹp, liền bắt chước theo. Đúng là tết không khó, một buổi trưa mà cô tết gần xong một chiếc.Trần Tầm, Triệu Diệp và Kiều Nhiên đi chơi bóng về, đúng lúc nhìn thấy bọn họ đang ngồi thắt chiếc vòng lên cổ tay, Triệu Diệp liền ghé sát vào hỏi:“Các cậu làm gì vậy? Sao không ra xem bọn tớ chơi bóng! Hôm nay tớ chơi lên tay lắm, vào được bốn quả ba điểm!”.“Tớ bảo xuống xem nhưng Phương Hồi không chịu đi! Cậu ấy chỉ ngồi trước cửa sổ thôi!”. Lâm Gia Mạt cười nói.Phương Hồi liền lắc đầu: “Bên dưới đông lắm, không có chỗ!”.Thực ra cô cũng muốn ngồi ngoài sân xem Trần Tầm chơi bóng, nhưng sân bóng rổ luôn có rất đông con gái vây quanh, không ít bạn nữ đến xem Trần Tầm chơi, nghe Triệu Diệp nói còn có mấy cô bé còn mang nước cho cậu, chính vì thế cô không muốn ngồi cùng bọn họ.“Thế cậu có nhìn thấy tớ không?”. Trần Tầm tựa vào bàn Phương Hồi hỏi.“Có lúc nhìn thấy các cậu nhưng không rõ”. Phương Hồi liếc cậu một cái, cố tình cho thêm chữ “các”, so với Trần Tầm, cô thận trọng hơn nhiều.“Ừ”. Trần Tầm nói với giọng tiu nghỉu.“Cái này là cái gì vậy?”. Kiều Nhiên phát hiện ra chiếc vòng đeo tay bằng sợi pha lê trong tay họ, bèn cầm lấy hỏi.“Vòng tay, bọn tớ tự tết đấy! Đẹp không?”. Lâm Gia Mạt nói với giọng rất đắc ý. TẬP 1 – PHẦN 3: QUA LẠI (5)“Đưa tớ xem nào!”. Triệu Diệp liền cầm lấy: “Đẹp lắm, tớ lấy nhé, thank you!”“Thôi đi! Phương Hồi tết cả buổi trưa đấy!”. Lâm Gia Mạt giật lại.“Thế cậu cho tớ cái cậu