
i sẽ đi luôn, tôi muốn cô không được xuất hiện nữa.”
Lý Vân San cười tự giễu nói, “Thế nào? Không có Bạch Tiểu Hoa , anh liền cải trang thành thờ ơ như vậy? Thay đổi sắc mặt thật mau.”
“Cuối cùng cô muốn làm gì?” Không muốn cùng cô ta nói lời vô nghĩa, hắn chỉ muốn nhanh chút kết thúc, sau đó nhanh chóng bay đến bên cạnh Tiểu Hoa, bộ dáng mờ mịt thất thần vừa rồi của cô, làm cho anh lo lắng.
Lý Vân San cũng không lại quái kỳ quái, không chút khách khí nói, “Tôi muốn làm gì không phải anh đã biết rõ rồi sao? Tôi là vị hôn thê của anh – – “
Ngọc Đường Xuân quay đầu, nhíu mày cười khẽ, “Tôi có vị hôn thê, bản thân tôi lại không biết sao? Nếu bởi vì chuyện này, tôi sẽ cho cô một cái công đạo, dù sao vì một người đàn ông không liên quan mà lãng phí tuổi xuân, cũng không phải là chuyện làm cho người ta cảm thấy thích thú. Tôi đã mười năm không có trở về nhà họ Ngọc, bất quá vì giải trừ hôn ước, tôi nghĩ … Cho dù tôi không tình nguyện, sắp tới cũng sẽ trở về một chuyến, cô yên tâm.”
“A… Ha ha…” Lý Vân San cúi đầu, nở nụ cười quỷ dị , “Anh đang nói cái gì? Người đàn ông không liên quan? Giải trừ hôn ước? Anh đang nằm mơ sao?”
“…” Ngọc Đường Xuân.
“Lý Vân San tôi, từ ba năm trước cũng đã yêu anh, anh nghĩ rằng Lý Vân San tôi vì anh mà kinh sợ sao?, Tôi đã lãng phí ba năm thời gian đi chờ một người chưa từng gặp qua, vậy mà anh nói không chút nào liên quan đến anh sao?” Lý Vân san ngẩng đầu, ham muốn chiếm hữu trong mắt càng lúc càng tăng, “Ba năm trước, tôi đã thấy ảnh chụp của anh, khi đó tôi liền yêu anh, thời điểm nghe nói muốn tôi cùng anh đính hôn, anh có biết tôi đã vui sướng như thế nào không? dường như tôi giống người điên vui sướng chỉ trọn vẹn một tuần, thậm chí đi ngủ đều ngủ không yên.”
“Thật có lỗi, là Ngọc gia tự mình quyết định mà thôi, chẳng phải là ý nguyện của tôi.” Càng nghe được lời của cô ta, Ngọc Đường Xuân lại càng là cảm thấy kỳ quái, hận không thể cách xa cô ta ra.
“Dĩ nhiên tôi biết không phải là ý nguyện của anh một người đàn ông xa gia đình nhiều năm, làm sao có thể chủ động yêu cầu cùng đính hôn với tôi?” Lý Vân San nói.
“Vậy cô…” Ngọc Đường Xuân còn chưa nói xong, Lý Vân san liền ngắt lời anh.
“Vậy thế nào?” Lý Vân San cười khinh ra tiếng, “Không là ý nguyện của anh, thì sao? Chỉ cần tôi nguyện ý, tôi sẽ gả cho anh, cho dù anh không thương tôi.”
Sắc mặt Ngọc Đường Xuân lạnh lùng, một tia sát khí xẹt qua, im lặng xem cô ta, “Hóa ra, ngươi cũng chỉ là một người đàn bà tầm thường trát lên son phấn, suy nghĩ dơ bẩn mà thôi.”
Lý Vân San vì hắn lời nói mà thẹn quá thành giận, kích động quát, “Vâng, tôi chính người bình thường trát lên son phấn, suy nghĩ của tôi chính là dơ bẩn như vậy đó? Tôi yêu một người là sai sao? Anh không thương tôi, chẳng lẽ có thể ngăn cản tôi không thương anh sao? Anh dựa vào đến một chút cơ hội cũng không cho tôi, liền phán cho tôi tội tử hình sao? Tôi là kẻ ngụy trang, chỉ có Bạch Tiểu Hoa cao quý, Bạch Tiểu Hoa thoát tục! Ngọc Đường Xuân, anh là tên khôn khiếp !”
Ngọc Đường Xuân lạnh lùng nhìn cô, giống như không có quan hệ gì với anh. Nửa ngày, Lý Vân San mới tìm được cách khôi phục lí trí bản thân, khó chịu xoay người sang chỗ khác, nói, “Tôi biết anh yêu Bạch Tiểu Hoa, cũng biết anh cũng không yêu tôi một chút nào, nhưng mà tôi tin tưởng thời gian có thể chứng minh hết thảy, chỉ cần chúng ta kết hôn, anh nhất định sẽ yêu tôi, tôi có tin tưởng sẽ luôn chờ anh.”
“Nhưng mà tôi không tin tưởng.” Giọng nói Ngọc Đường Xuân vang lên sau lưng cô, lạnh bạc, lạnh như băng – – “Thật có lỗi, tôi không có tin tưởng yêu cô!”
Lý Vân San quay đầu, nhếch môi cười lạnh, đem cái gì đều dứt bỏ, thông suốt đi ra ngoài. “Được, bây giờ tôi liền nói cho Bạch Tiểu Hoa, anh chẳng những là che giấu gia thế đại thiếu gia, còn che dấu vị hôn thê là tôi.
Sắc mặt Ngọc Đường Xuân càng ngày càng khó coi,anh lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lý Vân san, không nói một câu. Lý Vân San cười lạnh, “Thế nào? Lần trước không phải rất tự tin sao? Không phải Bạch Tiểu Hoa đối với anh trăm phần trăm tín nhiệm sao? Đã nói như vậy, liền bây giờ lập tức nói cho cô ấy biết cũng không sao đi? Đúng không?”
Ngọc Đường Xuân cười nhạo, trong con mắt có sự đau buồn không nói nên lời, thản nhiên nói, “Tùy cô! Dù sao giữ lại tôi cung chết, nếu cô không để ý lời nói, có thể cùng kêt hôn với xác tôi.”
Lý Vân san cũng biết chuyện này, nhìn đến loại ánh mắt này của anh, trong lòng, không khỏi mềm nhũn, “Phụ công những năm gần đây Ngọc bá luôn tìm kiếm biện pháp giải cứu cho anh, tôi tin nhất định sẽ thành công.” Bỗng dưng, nhớ tới cái gì, nghi ngờ hỏi, “Chẳng lẽ các anhi đi Thiên Lang đảo, là vì Thiên Lang đảo có thể có phương pháp chữa trị sao?”
Ngọc Đường Xuân mở miệng nói, “Trên lý thuyết là như vậy.”
“Thì ra là thế!” Lý Vân san sáng tỏ gật đầu, nếu như cô biết vài ngày trước Ngọc Đường Xuân mới tìm được đường sống trong chỗ chết, không biết sẽ có được cảm xúc gì. “Chúng ta làm ước định đi, như thế nào?” Cô nhìn Ngọc Đường Xuân, khẽ cười.
Ngọc Đường Xuân nhíu mày, không nói, nhàn nhạt nhìn cô.
Lý Vâ