pacman, rainbows, and roller s
Mối tình đầu của thiên kim

Mối tình đầu của thiên kim

Tác giả: Đường Quả

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322591

Bình chọn: 7.00/10/259 lượt.

gười binh lính kia liền bắt đầu rung lên kịch liệt, sau đó anh đặt nó trở về trên tay Lê Chương Vi.

“Tại sao nó rung rung vậy?”

Lê Chương Vi kinh ngạc nhìn nó chằm chằm.

“Đây là tạo hình giống như món đồ chơi trứng rung.” Ngô Hiếu Thiên vừa thẹn vừa cáu nhìn cô chằm chằm: “Một món đồ chơi tình thú.” (Muốn xem đồ chới đó có hình gì các bạn có thể lên sợt bác gg)

Lê Chương Vi giống như bị điện giật ném món đồ chơi binh lính đó đi, nhưng mà nó vẫn còn đang rung, nằm trên ghế sofa càng không ngừng rung lên.

Cô lúng túng nhìn Ngô Hiếu Thiên, sau đó lại nhìn món đồ chơi tình thú một cái, lúc nó rung phát ra tiếng xì xì, không ngừng ở trong phòng khách yên tĩnh tạo ra tình cảnh lúng túng.

Cô ngượng ngùng nhìn nó, không thể làm gì khác hơn là nhìn Ngô Hiếu Thiên chằm chằm, ý bảo anh nhanh ném nó đi.

“Đó là quà tặng của em, chính em tự xử lý.”

Ngô Hiếu Thiên buồn bực hừ một tiếng.

Đây chính là cái giá của lòng hiếu kì.

Thật may là cô ấy không mở quà của anh ra, lúc nãy ở trong tiệm Tiểu Liêu mở cái hộp kia ra, bên trong một dương vật giả màu hồng rất to, anh cũng không xác định được bên trong hộp quà kia của anh cũng giống như vậy hay không, thế nhưng hơn phân nửa đều là đồ vật giống nhau.

Sao cửa hàng trưởng dám đưa cho các đồng nghiệp loại đồ vật như vậy chứ?

Ngoại trừ Lê Chương Vi, còn rất nhiều nhân viên nữ mà! Chẳng lẽ anh ấy không sợ bị nhân viên nữ tố cáo quấy rối tình dục sao?

“Cho nên, quà tặng của anh. . . . . . Bên trong cũng là loại vật này?” Lê Chương Vi lúng túng chạy tới cầm món đồ chơi binh lính lên, tắt công tắc.

Bên trong phòng rốt cuộc khôi phục lại yên tĩnh, nhưng mà mặt của cô và Ngô Hiếu Thiên đều đỏ bừng.

“Không phải.” Ngô Hiếu Thiên lắc đầu một cái.

Lòng hiếu kì của Lê Chương Vi lại được khơi lên.

“Nếu không thì là cái gì?”

“Một đồ vật mà em không được nhìn.”

Ngô Hiếu Thiên đứng lên, cầm cái phần quà tặng kia vào trong phòng giấu ở trong ngăn tủ.

Lê Chương Vi cũng đi theo vào.

“Nếu như là món đồ chơi tình thú, không phải là những thứ đó sao? Làm gì mà không cho phép em nhìn?”

“Những thứ đó?” Ngô Hiếu Thiên nhớ tới vẻ mặt của cô lúc cầm món đồ chơi tình thú là trứng nảy trên tay, anh suy đoán là cô căn bản không có nhìn thấy những thứ đồ này! “Đừng nói như thể em đã thấy qua những món đồ chơi tình thú này.”

Lê Chương Vi mím môi, loại chuyện như vậy thì không có cách nào nói láo được, nhưng thái độ của anh như vậy càng làm cô tò mò thêm mà thôi!

“Mở ra cho em xem chút mà! Coi như là biết thêm chút kiến thức. . . . . .”

“Loại chuyện như vậy không cần biết quá nhiều.” Ngô Hiếu Thiên đóng sầm ngăn tủ lại, sau đó quay đầu lại nhìn cô chằm chằm: “Anh cảnh cáo em, không được trộm mở quà của anh!”

Sau đó anh đi ra khỏi phòng, cái đuôi đó đương nhiên theo anh đi tới phòng khách.

“Anh như vậy là muốn mồi em mà.” Hại cô rất muốn nhìn, rất muốn nhìn!

Nếu như anh quang minh chính đại một chút, nói không chừng lúc ở trong tiệm cô đã nhìn thấy rồi, hiện tại cũng không cần phải cảm thấy tò mò.

“Không phải em đã nhìn thấy đồ vật kia của Tiểu Liêu sao?”

“Đồ vật kia?” Lê Chương Vi nhìn anh mà không hiểu chuyện gì.

“Thì. . . . . .” Ngô Hiếu Thiên quả nhiên là bị cô bức cho điên rồi, có hai ý nghĩa tế nhị trong câu chữ (muốn hiểu câu này nên đọc lại câu trên của anh nói cho cô nghe áh – câu nói cô đã nhìn thấy đồ vật kia của Tiểu Liên áh- 2 nghĩa là gì mọi người tự suy nghĩ), anh không muốn thảo luận cùng cô. “Chúng ta có thể dừng lại cái chủ đề về món đồ chơi tình thú này được chứ?”

Lê Chương Vi che gương mặt lúng túng đỏ bừng của mình lại, vẫn có chút xấu hổ!

“Vậy thì tốt, chúng ta nói tới chuyện khác vậy.”

Chương 17

Edit: Bonghongxingdep

Cô cúi đầu, lấy quà trong túi ra, đưa tới trước mặt anh.

Đây là bóp da LV dùng cho nam mà cô đã tỉ mỉ chọn lựa, muốn tặng quà Noel cho anh.

“Cái này tặng cho anh, MerryChristmas!”

Ngô Hiếu Thiên kinh ngạc nhìn cô.

“Làm sao bây giờ? Anh. . . . . . Anh không có chuẩn bị quà. . . . . .”

Anh thật sự không tự giác là mình đã có bạn gái, lễ Noel là một ngày lễ quan trọng như vậy, thế mà anh không chuẩn bị gì cho cô cả.

“Em biết ngay mà. . . . . .” Lê Chương Vi trề môi. “Anh không có một chút nào để em trong lòng cả. . . . . .” Cô để ý những lời nói của anh không phải vì quà, mà là trái tim của anh.

Vừa nãy anh lại muốn trực tiếp đưa cô về nhà, vậy chứng tỏ căn bản anh cũng không muốn cùng cô cùng nhau vượt qua ngày kỷ niệm thứ nhất từ khi hai người lui tới.

Cô cảm thấy rất đau lòng.

“Hiếu Thiên, anh thật sự rất quá đáng. . . . . .”

“Thật xin lỗi, không phải anh cố ý quên, thật sự là. . . . . .”

“Là cái gì? Anh nói cho rõ ràng!”

Lê Chương Vi ngồi xuống bên cạnh anh, dùng sức đánh bả vai của anh.

Mỗi lần cô tức giận, cũng chỉ biết đánh anh thế này, chỉ cần dùng lực đánh anh, cô sẽ cảm thấy tốt hơn nhiều, chỉ là lực đánh của cô, đều nằm trong phạm vi anh có thể chịu đựng được, cho nên mỗi lần anh đều không phản kháng chút nào ngồi yên để cô đánh

“Anh còn vẫn chưa quen em là bạn gái của anh.”

Ngô Hiếu Thiên rất là bất đắc dĩ, từ một