Polaroid
Mình thích cậu! Nhỏ rắc rối

Mình thích cậu! Nhỏ rắc rối

Tác giả: lolila

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323830

Bình chọn: 7.5.00/10/383 lượt.

, toàn bộ hôn lễ điều do chính tay Đức lão gia đứng ra chủ trì cực kì hoành tráng theo như ông nói thì xem đây như là một món quà hối lỗi với con dâu vậy.

Sau hôn lễ đã khiến cho Phương Di mệt lã người. Tiếp đó còn phải đi tuần trang mật nữa thế là khiến cho cô mệt thêm một tháng. Đến khi về đến nhà thì đã là những ngày cuối năm…lúc đó phải chuẩn bị đón tết. Đúng là chẳng lúc nào có thởi gian rãnh rỗi.

Nếu nói có khoảng thời gian rãnh một chút thì bên cạnh luôn có ông xã của cô. Chẳng biết ở công ty anh có làm gì không mà suốt ngày cứ bám lấy tay chân cô không buông…

Thế là đến ngày cuối năm…

-Bà xã! Năm mới vui vẻ_Cô đang ngồi trên ghế sofa xem pháo hoa trên tivi thì giọng anh cất lên bên tai.

-Năm mới vui vẻ! ông xã!_Cô nhớm người đặt lên môi anh nụ hôn như một món quà năm mới.

-Chỉ thế thôi sao?_Trán anh nhăn lại. giọng nói mang theo điều thất vọng.

-Ừm! Mà còn…_Chữ “gì nữa” chưa kịp thoát ra khỏi đôi môi xinh xắn đã bị nuốt gọn bởi nụ hôn của con người “Không mấy hài lòng” kia chiếm mất. Hai mắt cô xoay vòng vòng nghẹt thở đến nổi chóng mặt.

-Ưm…_Cô khẽ kêu lên một tiếng rồi cố dùng chút sức cuối cùng đẩy anh ra nhưng cái thân hình to lớn đó chẳng những không dịch chuyển mà còn ép sát vào cô hơn…Thế là tiếp đó không nói được lời nào cô đã bị anh ăn gọn…

(:”> Cái này thì tự tưởng tượng nhé…)

Sau khi nhấc bổng cô vào phòng và ăn đến khi no mà không để cô một lần kháng cự anh lại còn vô liên sỉ nhìn vẻ mặt hằm hằm đang tức giận của cô cười và nói:

-Bà xã! Năm sau giúp đỡ anh hơn nữa nhé!_Anh kéo cô vào lòng vô liên sỉ hơn sau đó lại còn vuốt ve di chuyển ngón tay trên da thịt của cô. Dường như vẫn còn muốn ăn nữa nhưng lại ra vẻ mèo vỡn chuột.(TT^TT ss khổ oi. Trương ca quá biến thái a)

-Năm ngoái chuyện gì anh cũng chủ động làm chủ tình thế. Năm nay phải đến phiên em._Cô nhướng mày nhìn anh đòi hỏi. Bị ức hiếp nhiều rồi nên bây giờ phải bùng nổ. Biết anh sẽ không dễ dàng đồng ý nên cô đã chuẩn bị chiến thuật và tâm lý để quyết dần phần thắng.

-Được!_Anh nhìn cô nhẫm nghĩ rồi gật đầu.

-Được?_Cô trợn mắt nhìn anh không ngờ chuyện lại có thể dễ dàng như vậy. Cô đã dành ra cả một ngày trời để nghĩ kế sách vậy mà chỉ một câu đã được. Có vẻ hơi thất vọng.

-ỪM! Lâu lâu đổi tư thế cũng không sao? _Anh mỉm cười rồi lật người cho cô nằm trên người mình mà xoa nắn.

Bây giờ cô mới biết ý của anh đồng ý là chuyện gì. Chẳng có gì thay đổi cả. Người trước giờ quyết định vẫn là anh.

-Á! Không phải chuyện …_Chữ tiếp theo chưa thoát ra khỏi cổ họng đã bị ai kia nuốt gọn.

____________________happy ending________________________________

Ngoại truyện1: Bà xã! Sinh con cho anh nhé…()

-Bà xã! Sinh con cho anh nhé?_Ngón tay của anh không yên phận dịch chuyển trên chiếc eo mềm mại của cô. Đôi mắt lấp la lấp lánh như đứa trẻ con đang chờ được nhận quà. Cái điệu bộ lúc này của anh làm Di cảm thấy buồn cười, ngẫm nghĩ sao một người như vậy có thể điều hành cả một tập đoàn xuyên quốc gia…

-…

-Nè!…_Thấy bà xã nằm bên không cất tiếng trả lời. Anh cúi đầu sát vào đầu cô, nhìn xem trong đôi mắt bà xã đang nghĩ gì. Lúc này bàn tay của anh đã lần mò vào bên trong lớp áo ngủ làm bằng vải voan của cô mà làm loạn.

-Hả…_Cô thoáng giật mình bởi vì khuôn mặt anh chỉ cách cô một khoảng nhỏ, nhỏ đến nổi có thể đếm được hơi thở của anh.

-Nãy giờ em đang suy nghĩ gì thế…_Anh cúi đầu thật sát nhìn vào mắt cô, trán nhăn lại vẻ không hài lòng, đôi môi cong lên vẻ hờn dỗi. bàn tay anh trên da thịt của cô khẽ dừng hẳn hành động làm loạn ban đầu.

-Không!_Cô lắc đầu một cái. Đôi mắt mở to như khẳng định, đưa ngón tay đẩy trán anh ra một khoảng. Chẳng nhẽ cô phải nói với anh là cô đang nghĩ : “Ông xã của cô thật tài giỏi” sao? Chặc! Nếu anh mà biết cô nghĩ về anh như thế thì chắc tối nay và sau này nữa cô sẽ không có một buổi tối nào ngủ ngon giấc cả.

-Thật không?_Anh

-Ừm…Không hẳn…_Cô đưa đôi mắt to tròn nhìn anh thêm một lần nữa, nhấp nháy cánh môi mềm như cánh đào tươi. Cô trả lời anh như vậy bởi vì cô biết anh chẳng bao giờ tin cái lời nói ban nãy, một chút cũng không hay có thể nói là anh biết cô đang nghĩ những gì. Cô còn không tin lời mình nói nữa là…(@”@…SS bị khùng)

-Vậy từ nãy giờ em đang nghĩ gì?_Nghe câu trả lời của cô, ánh mắt anh từ từ dịu xuống nhìn cô đầy trìu mến như một bà mẹ hài lòng về đứa con của mình. Anh cúi xuống hôn phớt qua bờ môi cô một cái âu yếm rồi nhấp môi hỏi. Lợi dụng lúc cô vẫn chưa để ý, bàn tay anh lại tiếp tục không yên phận làm loạn bên trong áo cô.

-Em lười trông trẻ con lắm…_Đôi mi cô nhấp nháy nhìn anh, giọng nói nũng nịu.(ss là bác sĩ khoa nhi đó nhé…@”@…???)

-Nhưng không phải em rất thích trẻ con sao?_Bàn tay anh dừng lại một chút, nhưng vì cái tính tham lam nên vẫn tiếp tục hoạt động, chỉ có đôi mắt là nhìn cô có vẻ ngạc nhiên.

-Sao anh lại nói vậy?_Cô lại nhấp nháy mi cong cong nhìn anh, giọng dịu dàng. Tay cô đưa lên chạm vào chóp mũi của anh.

-Thế không phải em làm bác sĩ khoa nhi sao?_Anh đưa mắt nhìn ngón tay nhỏ xinh của cô đang di chuyển trên khuôn mặt mình. Sau đó khi ngón