Pair of Vintage Old School Fru
Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Tác giả: Phồn Hoa Đóa Đóa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211794

Bình chọn: 8.00/10/1179 lượt.

biết có một hoàng đế, đó chính là Angela cô!

Trong đám người đột nhiên thoáng qua một bóng dáng người cao lớn, thế lực hùng bá một phương xung quanh đứng chung một chỗ với anh lập tức trở nên nhỏ bé rất nhiều, trên khuôn mặt cao ngạo, mang theo khí phách cao quý của vị đế vương, hai cánh tay rắn chắc buông xuống bên hông, không giận tự uy, trong người cũng không giống những người khác rầm rộ ủng hộ, chỉ như bảo kiếm ra khỏi vỏ, hai người thủy chung giữ vững khoảng cách nửa mét, hiển nhiên tâm thần hai người đã duy trì một loại so sánh kỳ dị ăn ý không hề tầm thường.

Angela nhẹ nhàng nỉ non một tiếng: “Không hổ là đối thủ lớn nhất của tôi, đáng tiếc.”

Viêm Dạ Tước dừng bước lại, hai tròng mắt lạnh như băng quan sát khí thế hoàng tráng của cung điện trước mắt.

“Lão đại.” Nhìn cung điện khí thế, còn có thế lực xung quanh thỉnh thoảng đi lại khắp nơi, Đan Hùng nhỏ giọng nói: “Xem ra lần này mưu đồ của gia tộc La Nhĩ Đức tương đối lớn, có muốn sắp xếp người nhiều hơn để phòng ngừa bất trắc hay không?”

Dù anh ta không có trí khôn như lão đại, cũng nhìn ra được đối phương không chỉ đơn giản là muốn kiến tạo một tòa cung điện, hôm nay mời nhiều người tiến đến, có cơ hội rất lớn lập uy, thậm chí có quyền uy khiêu chiến nhà họ Viêm, không khỏi khiến anh ta cẩn thận.

“Không cần.” Viêm Dạ Tước nhàn nhạt nói một câu, ánh mắt theo cột đá cung điện nhìn lên trên, vừa lúc gặp nhau cùng tầm mắt Angela ở không trung, hai khí thế lớn mạnh đụng vào nhau, nhất thời khiến người chung quanh hoảng hốt, hình như cảm thấy nguy hiểm lớn đang đến gần, chỉ là tìm nửa ngày cũng không hề phát hiện thứ gì.

“Tước, sẽ không hối hận rồi chứ?” Một giọng nói ngả ngớn truyền đến từ phía sau lưng: “Mỹ nhân như thế, còn có chí khí và thế lực, đúng là cực phẩm trong mắt đàn ông.”

Người chung quanh biết Viêm Dạ Tước nhất thời sợ hết hồn, đây là công như nhà nào, lại dám quang minh chính đại trêu vị bá chủ hắc đạo như thế, chẳng lẽ anh ta không sợ phải đền bù bằng cả gia tộc mình ư.

Chỉ là khiến mọi người mở rộng tầm mắt là, Viêm Dạ Tước thế nhưng không có tức giận, xoay người, nhàn nhạt nhìn công tử vừa nói chuyện.

“Thế nào, sẽ không có hứng thú đối với mỹ nhân bên người tối chứ?” Phụ nữ bên cạnh anh ta quả thật không ít, chơi một đội bóng cũng có thể còn dư lại người dự phòng, hơn nữa mọi người đều là mỹ nữ, người đàn ông kéo một mỹ nữ qua không coi ai ra gì hung hăng hôn một cái, mới tiếp tục trêu đùa: “Vừa ý người nào, bằng không tôi cho chú mượn trước sử dụng, bất quá nói đi thì phải nói lại, làm sao mà bác sĩ Trình của chú không có tới?”

Viêm Dạ Tước nhạy cảm nhận ra, mới vừa rồi anh ta nói đến Trình Du Nhiên, trong mắt lóe ra ánh sáng, hiển nhiên là biết tin tức Trình Du Nhiên bị bắt, thậm chí nói không chừng anh ta cũng có một phần trong đó, lạnh lùng theo dõi ánh mắt anh ta, trầm giọng nói: “Anh Tư thật hăng hái, đi tới chỗ nào đều không quên mang một bầy.”

Anh Tư, anh ta là hoa hoa công tử nhà họ Viêm – Viêm Lãng! Viêm Dạ Tước vừa nói ra khỏi miệng, người chung quanh lập tức biết thân phận của người này, không trách được Viêm Dạ Tước không có trực tiếp nổi đóa, mấy người còn nghĩ tìm cơ hội mượn hai mỹ nữ của công tử thì nhất thời bị hù dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, may nhờ không có đi lên, bằng không thì chết thật sự quá oan uổng.

Chữ bầy này dùng ở trên người phụ nữ, quả thật không phải chữ tốt, chỉ là Viêm Lãng hoàn toàn không muốn ngỗ nghịch, mở miệng cười nói: “Người nọ chú đều thấy, giới thiệu cho chú một chút đây là thập thất phu nhân của tôi, thật ra thì trước các người cũng đã gặp.”

Viêm Lãng kéo một người phụ nữ diễm lệ mặc sườn xám nói: “Không phải em vẫn luôn nói muốn nhận thức em năm một chút ư, hôm nay em năm ở chỗ này, sao ngược lại không nói.”

“Hóa ra cô ở nơi này.” Trong giọng nói Viêm Dạ Tước lộ ra một tia sát khí, trước bởi vì quá nhiều chuyện khiến anh không có thời gian đi tìm, không ngờ người phụ nữ này thế nhưng cùng một chỗ với Viêm Lãng, chỉ là không biết, phế vật như vậy, tại sao Viêm Lãng lại nhận lấy?

“Không ngờ lão đại Viêm còn nhớ rõ tôi.” Khóe miệng Vạn Nhã Cầm mang theo nụ cười, trong tươi cười thế nhưng mang theo bảy phần vẻ mặt của Vạn Tuyết Cầm, tư thái ưu nhã nói: “Mặc dù có mấy lần qua lại với lão đại Viêm, nhưng dưới trường hợp này gặp mặt cũng là lần đầu tiên, trước có chút hiểu lầm, kính xin lão đại Viêm xem Nhã Cầm chỉ là một phụ nữ mà không nên trách tội.”

Vừa dứt lời, một cái tát của Viêm Lãng vỗ vào cái mông Vạn Nhã Cầm, làm bộ như có chút tức giận nói: “Bây giờ em là người của tôi, sao lại gọi em năm là lão đại Viêm?” Trong giọng nói đầy cưng chiều bất luận kẻ nào cũng có thể nghe được.

Đôi mắt Viêm Dạ Tước đột nhiên co rụt lại, xem ra không phải ánh mắt Viêm Lãng thay đổi, mà là Vạn Nhã Cầm thông minh, thật không nghĩ tới một người như thế lại cũng có thể tâm cơ, chỉ là càng như vậy, càng nói rõ quyết tâm muốn báo thù của cô ta.

Đan Hùng thấy người phụ nữ mới vừa xuất hiện gây sự đối với lão đại, trong lòng nhất thời tức giận, cũng không quản cô ta đã là người phụ