pacman, rainbows, and roller s
Mẹ độc thân tuổi 18

Mẹ độc thân tuổi 18

Tác giả: Cơ Thủy Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329874

Bình chọn: 9.00/10/987 lượt.

mặt hàng độc quyền ít thấy trên thị trường. Còn đồ trang trí bày trong đại sảnh đều là những đồ cổ, có bối cảnh lịch sử, hoặc là đồ được làm dưới tay của nghệ nhân chế tác nổi tiếng của thế giới.

Mỗi món đồ trang sức trên người mẹ chồng tương lai của cô đều là đồ cực phầm. Những món đồ bày bán ở trung tâm thương mại đây chắc chắn không vừa ý của bà. Mà quần áo, đồ dùng, hay những thứ khác ở Đường gia tuyệt đối không thiếu.

Mẹ chồng của cô, quần áo đều là hàng do các nhà thiết kế châu Âu may đo theo yêu cầu. Đừng nói châu Á chỉ có một bộ, mà e rằng cả thế giới có khi cũng chỉ có một bộ do bà mặc.

Đồ của cha chồng tương lai của cô cũng vậy, so với Đường Hạo có khi còn được chú ý hơn gấp mấy lần.

Càng đi, Tiểu Ngưng càng cảm thấy khổ sở: “ Hạo, làm sao bây giờ? Rốt cuộc nên chọn thứ gì đây? Bác trai, bác gái bọn họ thích gì vậy?”

“ Anh đã nói với em rồi, ba mẹ anh muốn chính là muốn có thêm cháu bế! Em mang thai một tiều bảo bối nữa thì đó chính là lễ vật tốt nhất đấy!” Đường Hạo lẩm bẩm bên tai cô, lần này tuyệt đối không phải có ý nghĩ không đứng đắn mà chính là nói chuyện nghiêm túc.

Tiểu Ngưng giơ tay lên, cho hắn một quyền vào vai, thở dài một hơi, ai oán nói: “ Đường Hạo, anh lại trả lời không đứng đắn rồi!”

“ Anh cũng rất nghiêm túc trả lời mà! Em nghĩ rằng anh đang trêu em sao?” Đường Hạo nhíu mày. Hắn nói đều là những lời ở trong nội tâm thôi!

“ Con, em nhất định sẽ sinh! Còn quà tặng vẫn phải có!” Tiểu Ngưng mặt trắng không còn chút máu, ghé vào tai hắn thì thầm.

Hắn một lần nữa nói đến vấn đề này, cứ giống như là cô sẽ không bao giờ sinh con cho hắn nữa vậy. Loại lo lắng này thật nhàm chán. Hơn nữa, có trời mới biết cô mong ngóng một cục cưng nữa như thế nào. Lời nói của đứa bé trước kia đến bây giờ vẫn còn quanh quẩn trong đầu cô.

Những tiếng gào non nớt của đứa bé kia đến giờ cô vẫn còn nhớ rất rõ.

Nó nói nó rất sợ, rất thống khổ,….. Nó nói với cô nó rất lạnh, rất nhớ thế gian đã sớm phải rời đi này….

Hơn nữa, đứa bé kia từng nói hận cô. Lời nói đó đến nay vẫn còn khiến tim cô đau nhức. Cô không muốn con của cô hận cô. Cô nhất định phải sinh nó ra, cho nó một tính mệnh hoàn chỉnh.

Nghe thấy cô nói như vậy, Đường Hạo cảm thấy chuyện hắn luôn lo lắng khẩn trương trong lòng cuối cùng cũng được giải quyết. Bất quá, hắn chỉ có thể mừng trộm, không dám biểu lộ ra bên ngoài.

Ừ – Nếu như cô biết hắn lo lắng vì chuyện này, có phải là sẽ cười hắn không?

Đường Hạo giữ lấy Tiểu Ngưng, để cho cô ngừng việc tìm kiếm, đối mặt với chính mình.

Tiểu Ngưng ngước mắt lên, nhìn hắn thật sâu: “ Anh muốn nói gì với em à? Có ý kiến gì sao?”

“ Kỳ thật, em cũng biết trong nhà anh cái gì cũng có, ba mẹ anh cái gì cũng không thiếu. Cho nên, em không cần phải khẩn trương quan trong hóa vấn đề như thế! Chỉ cần em chọn một thứ gì đó, ba mẹ anh nhất định cũng sẽ rất thích!” Đường Hạo cực kỳ thành thật nói. Nhìn cô vì chuyện này mà phiền não, hắn cũng thấy đau lòng.

Nhìn hắn xác thực không có ý nói giỡn, Tiểu Ngưng mới thực sự suy nghĩ lại, ngẫm ra cũng rất có lý: “ Thật sự là như vậy ư?”

Đường Hạo gật đầu chắc như đinh đóng cột, hai tay ở đầu vai cô nhấn một cái, như cổ vũ không lời thêm cho cô.

“ Tốt lắm!”

Cô nghiên cứu tạo hình và hóa trang, nếu như chọn một món quà về lĩnh vực này thì chính là cô có thể khiến cho mẹ chồng tương lai trở nên đẹp nhất.

Ít đi một chút áp lực, Tiểu Ngưng đột nhiên nghĩ ra nên chọn món quà gì.

“ Đi theo em!” Tiểu Ngưng mạnh mẽ lôi kéo tay của Đường Hạo, bước nhanh về phía tầng một.

Nhìn phụ nữ nhỏ bé đang kéo lấy tay mình, Đường Hạo nhịn không được mà phàn nàn: “ Chậm một chút! Chân của anh đau quá, không đi nhanh được!”

Cùng phụ nữ đi dạo phố là một việc làm vô cùng tốn thể lực. Bây giờ Đường Hạo mới biết, hắn căn bản không cần phải đến phòng luyện tập thể thao làm gì, chỉ cần đi theo cô mấy ngày đến khu mua sắm là được rồi! Loại vận động này so với các máy tập chạy còn tốn sức hơn nhiều.

“ Anh thật dong dài! Nhanh lên!” Tiểu Ngưng không kiên nhẫn, vẫn kéo tay hắn đi.

“ Được rồi! Được rồi! Đến đây!” Đường Hạo nhịn xuống cơn đau nhức ở bàn chân, nhanh chóng bắt kịp với cước bộ của cô.

Sớm biết như thế này, hắn đã đi giày thể thao cho rồi!

Chương 405

________

Tiểu Ngưng cẩn thận ôm lấy món quà lấy lòng mà cô vất vả lắm mới tìm được, chỉ sợ sơ sẩy một chút là sẽ làm rơi.

“ Đưa anh xách giúp cho!” Đường Hạo chủ động tiếp lấy túi giấy trong tay cô.

Tiểu Ngưng né sang một bên, làm cho hắn không đụng được tới: “ Không cần phải! Anh cầm lỡ chẳng may rơi xuống đất thì hỏng bét!”

“ Làm sao mà rơi được? Em cũng đừng quên những thứ này cũng không phải đồ dễ vỡ!” Đường Hạo cau mày lầm bầm, như thế nào mà vị trí của hắn ở trong lòng cô lại thấp như vậy?

Thậm chí so với cái món quà kia còn kém, cô xem chúng giống như báu vật vậy!

Tiểu Ngưng nhìn theo hắn, nháy mắt nói: “ Em sợ anh làm rơi thôi mà!”

“ Không tin anh như vậy thật sự khiến anh quá đau lòng! Ngưng, anh khiến cho em thấy không yên tâm sao?” Trong lòng cô lại thiếu cảm giác an toàn đối với hắn, điều này thật là