Duck hunt
Mặt nạ Hoàng Tử

Mặt nạ Hoàng Tử

Tác giả: Kio

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325971

Bình chọn: 8.5.00/10/597 lượt.

gian dừng lại. Dáng người thong dong toát lên ánh sáng tuyệt hảo, từng đường nét trên mặt hài hòa cân đối như bức vẽ. Jay – Ju? Jay là Ju? JAY LÀ JU? Trong đầu tôi nhập nhòe hình ảnh làn da sáng khác thường của Ju khi chúng tôi lạc trong rừng lúc trời mưa hôm cắm trại, là chiếc niềng răng rơi trong tô mì khi tôi tới nhà Ju nấu cho Ju ăn khi Ju ốm, là những vệt mầu nâu hôm trời mưa JU đứng dưới nhà tôi. Có phải lớp da mầu nâu, chiếc niếng răng…là giả? Là để che giấu đi con người có dung mạo của thiên thần này?Ói máu mà chết mất!May mắn rằng tôi không tức đến mức đó. Ju đến lại gần phía tôi, ánh mắt nâu như bao phủ cả bầu trời, cúi xuống hỏi tôi.– Cậu biết tớ là ai rồi chứ?Tôi nhìn không chớp gương mặt như thiên thần phía trước, sau vọt miệng.– Ăn đu đủ không cần thìa.Hai người bên cạnh ôm bụng cười ha hả, tôi vội vàng lấy tay lên che miệng. Người phía trước vẻ mặt mờ mịt như phù hơi sương, hỏi lại tôi bằng một giọng hết sức quái dị.– Vậy cậu có cần tớ phát âm từ “CHUM” cho nghe không?Tôi lắc đầu. Sau lại gật đầu như gà mổ thóc. Gân cổ lên cãi.– Nhưng mà thế này là thế nào? Công nghệ biến hình sêu tốc à?HạnhNhi đứng cạnh tôi, lên tiếng.– Tùng Anh chúng mình xuống căn tin thôi. Trên này ngột ngạt quá đi à?– Ừ. Phải đấy.Tôi xây xẩm mặt mũi. Hai cái con người kia, sao lúc nào mọi chuyện cũng biết hết vậy. Khi tôi mắc kẹt trong mớ câu hỏi thì lại nắm tay nhau biến mất.– Cậu có ngạc nhiên không Đan?Tôi nhìn thẳng vào đôi mắt phía trước, đáp.– Không. Nhưng chỉ cần Ju vẫn là Ju là được.Ju mỉm cười. Sau cúi xuống sát tai tôi, nói nhỏ.– Đan nhắm mắt lại đi. Sẽ tặng Đan một món quà. Muốn tặng nó từ đầu hè nhưng lại chưa có cơ hội.Tôi mừng ra mặt.– Quà gì vậy.– Nhắm mắt lại đi.Tôi chun mũi, sau cũng nhắm mắt lại.Và khi mi mắt vừa khép xuống. Bờ môi ấm dần lên. Đó là nụ hôn đầu tiên của tôi. Trong veo và ấm áp như những tia nắng đầu hè.Chiếc mặt nạ cuối cùng đã được gỡ xuống.– the end – CHƯƠNG 60. MẶT NẠ CỦA HOÀNG TỬ. – END – (4) Mọi chàng trai đều là Hoàng tử. Mỗi Hoàng tử đều có một chiếc mặt nạ của riêng mình. Một cô gái bình thường sẽ chọn một chàng trai có chiếc mặt nạ hoàn hảo nhất. Công chúa thì không như vậy, cô ấy sẽ gỡ chiếc mặt nạ đó ra, và hôn lên khuôn mặt phía sau lớp mặt nạ ấy.Vẻ bề ngoài dế dẫn đến một tình yêu sét đánh. Nhưng tính cách mới gìn giữ được tình yêu vĩnh cửu!Có Hoàng tử nào đang đeo mặt nạ mà bạn chưa biết không? NGOẠI TRUYỆN.1 . Vi phạm hợp đồng.“ Hợp đồng thoả thuận trợ giúp.Tôi. Tống Linh Đan sẽ nhận đảm đương trách nhiệm giúp bạn Dương Kiệt Luân chơi ghita cho đến khi cậu ấy biết chơi và hài hài lòng thì thôi.Đổi lại, Dương Kiệt Luân sẽ giúp tôi có nhiều điều kiện để theo đuổi Quang Anh.Chúng tôi xin hứa sẽ làm đúng bản hợp đồng. Nếu một trong hai phá lệ, sẽ phải đồng ý một việc do bên kia đề ra ( không được vi phạm pháp luật).”Tôi căng mắt nhìn tờ giấy trên tay Ju, ngạc nhiên.– Cậu vẫn còn giữ bản hợp đồng này sao?Ju nhún vai.– Tất nhiên. Và nếu nhớ không nhầm thì Đan đã vi phạm hợp đồng rồi.Tôi giãy nảy.– Ngày trước cậu biết chơi ghita mà giả như là không. Chơi đỉnh vậy thì ai còn dạy được nữa.– Lừa gì thì tớ không biết. Nhưng dù sao thì người đưa ra sáng kiến viết bản hợp đồng này là Đan. Mà nhớ cái lúc đó không. Bức thư tình đó.Ju ngồi gần lại phía tôi, chống cằm nhìn tôi với ánh mắt châm chọc. Tôi dính tờ giấy lên người bên cạnh, hậm hực.– Định lôi chuyện cũ ra hả? ý gì?– Chịu phạt.Tôi gân cổ lên cãi.– Này nhé. Đừng có mà đi làm rồi bắt nạt người đi học. Dù tớ mới năm nhất nhưng tớ làm được khối việc đấy.Người bên cạnh như đang nhịn cười, giọng trùng xuống.– Vậy về công ty tớ làm đi.Tôi đáp đầy kiêu ngạo.– Mơ đi. Dù sao thì ở trường Đại học cũng nhiều …trai đẹp.Người bên cạnh mặt tối sầm, giọng nhẹ nhàng đến mức quái dị.– Đó là lí do tớ mang bản hợp đồng này ra đây. Đan phải chịu một hình phạt.Đầu tôi nổi giông tố. Rõ là quân ăn cướp mà. Chuyện từ mấy thế kỉ rồi giờ bỗng dưng lại mang cái bản hợp đồng từ thời nào rồi phô ra. Ừ thì bây giờ Ju có cần phải học Đại học đâu, dù giấy mời nhập học bổng từ trường trong nước tới nước ngoài dội về như boom nhưng Ju vẫn không nhập học trường nào. Quyết tâm tập trung cho công ty mà hiệu trưởng giao phó.Thời gian của người đi học với người đi làm chênh lệch nhau nhiều, gặp nhau đã ít, ấy vậy mà lúc này lại còn mang bản hợp đồng cũ kĩ này ra chèn ép tôi. Tôi bực lắm. Nhưng ngẫm lại thì nét chữ trong bản hợp đồng và chữ kí bên dưới là của tôi thật. Ngậm ngùi.– Vậy theo cậu tớ nên chịu phạt gì.Ju nhíu mày vẻ nghĩ ngợi sâu xa, sau quay sang phía tôi, giọng nhẹ bâng.– Tù trung thân.Tôi suýt ngất. Gì chứ? Sao có thể lòng lang dạ sói đến mức đó cơ chứ. Không lẽ cậu ta đã yêu cô thư kí xinh đẹp mới chuyển đến văn phòng của mình rồi hay sao? Nghe đồn cô thư kí kiều diễm đó ngày ngày kề kề bên Ju và hẳn là có tình ý với cậu ấy. Tôi còn chưa đề cập gì đế