Old school Easter eggs.
The Love Of Stars

The Love Of Stars

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322673

Bình chọn: 8.00/10/267 lượt.

ời bạn của con ở một mình trong ký túc xá nên rủ con đến ở cùng…

– Bạn? Vũ Vũ à? Hồi trước nó ở với ai cơ mà?

– …dạ, nhưng người bạn đó mới chuyển đi nên…

– Vậy thì con bảo Vũ Vũ tới nhà ta ở luôn đi, khỏi phải ở xa nhà. Mệt lắm con à…

– Nhưng…à…tụi con phải ở ký túc xá để tiện việc đi lại. Với lại, hè này tụi con phải học nhiều lắm, sang năm là năm cuối nữa, tụi con muốn tập trung vào việc học. Ở ký túc sẽ có không gian…

– Ừm. thôi được rồi. nhưng con chờ bố mẹ về đưa con tới ký túc luôn.

– Dạ, không cần đâu ạ. Con chỉ có một ít đồ đạc, con tự bắt taxi đến đó cũng được. Bố mẹ cứ đi làm đi ạ.

– Ừ. Thế cũng được. Khi nào rãnh bố mẹ sẽ đến thăm con, mà con nhớ phải về nhà thường xuyên đấy.

– Dạ, con biết rồi ạ…

…..

Giờ nghĩ lại, Diệp Tuyết cũng hơi lo, lỡ đến lúc nào đó bố mẹ cô đến ký túc xá thật thì sao. Gay đây. Thôi kệ, đến lúc đó rồi tính.

………………………………

Nhật kí, ngày…tháng…năm…

Ngày thứ 5 không có anh bên cạnh…

Hôm nay em bị cảm anh ạ.

Tự nhiên lúc chiều, sau khi ra khỏi tòa soạn thì trời đột nhiên đổ mưa. Lúc đó cũng đã 8h rồi. Em phải làm thêm ca mà.

Trời mưa càng lúc càng to, có cả sấm chớp nữa.

Em lại không có dù hay áo mưa.

Ngoài đường thì vắng vẻ, chỉ có vài bóng người chạy đi tìm chỗ trú mưa.

Lúc đứng chờ, cứ nhìn mưa là em lại nhớ tới anh…

Đôi mắt em có cái gì đó ươn ướt…

Không biết tự dưng trong đầu em có ý nghĩ chạy ra ngoài đường, dầm mưa.

Và rồi em đã làm thế thật…

Nước mưa cứ tạt vào mặt em…

Em thấy có vị mặn mặn…thì ra…em đang khóc…

Có người đã từng nói:

“ Hãy cười thật nhiều để không ai biết mình đang buồn.

Hãy đi dưới mưa thật lâu để không ai biết mình đang khóc…”

Phải, giờ em khóc nhưng không ai biết được cả, chỉ có mình em biết…mình em đau…

Khi về nhà, em biết mình đã bị cảm, trán ngày càng nóng. Có lẽ em bị sốt rồi.

Thật kì lạ. Thể lực của em rất tốt, trước đây rất ít khi bị bệnh do dầm mữa. Vậy mà giờ…

Em giấu không cho Vũ Vũ biết. Em cứ nằm lì trong phòng không ra ngoài. Vũ Vũ cứ nghĩ em làm tăng ca nên bị mệt. Cô ấy chỉ dặn em nghỉ ngơi rồi lại vào phòng viết bài…

Em cảm thấy mệt mỏi kinh khủng. Đầu óc cứ ong ong, choáng váng như muốn nổ tung…

Em đúng là điên thật rồi…em điên vì quá nhớ anh…vì quá yêu anh…

Chương 6:

Diệp Tuyết nằm ngủ một giấc đã đời mới thức dậy, đầu tóc rối mù đi ra ngoài. Đi ngang qua phòng làm việc của Devil thì thấy cả nhóm đã tụ tập đủ cả.

Đang định vào trong hỏi họ khi nào được ăn tối, Diệp Tuyết khựng lại vì những câu nói của nhóm.

– Tối nay sẽ hành động à? – cái này là Thái Tiến Long nói.

– Ừ. Không hành động ngay sẽ có nhiều người gặp nguy hiểm.

Devil lãnh đạm nói, thần thái rất bình thường.

– Để Hiểu Mi làm con mồi ư? – Hoàng Tuấn nhìn Devil như tìm câu trả lời.

– Cái gì??? – Thái Tiến Long, Trần Quân, Trần Lâm há hốc mồm nhìn Hoàng Tuấn rồi lại nhìn Devil.

– Tôi phản đối. – Thái Tiến Long to mồm.

– Không được đâu. Hiểu Mi chỉ chuyên về việc thu thập thông tin, làm sao để cô ấy làm việc này nữa. – Trần Quân cũng tán thành với Thái Tiến Long.

– Phải đó. Devil, cậu hãy nói lại với ông ấy đi. – Trần Lâm cũng lên tiếng.

Devil chẳng để ý đến thái độ của mấy người này mà đáp lại tỉnh bơ:

– Trong tổ chức còn con gái sao?

Hơ… Ai cũng nhìn nhau…

Họ đã quên mất rằng trong tổ chức ở Đài Loan chỉ có 2 người con gái duy nhất. Một người đang ở bên Mĩ, làm sao thực thi nhiệm vụ này được chứ. Còn một người…chính là Hiểu Mi…nhưng cô gái này lại bên mảng thu thập thông tin, không có biết tí gì về những hành động khó khăn như thế này.

Mặc dù biết là như vậy nhưng Thái Tiến Long vẫn kịch liệt phản đối vì…

– Nhưng như vậy rất nguy hiểm. Tôi nhất quyết phản đối.

Ban đầu Trần Quân và Trần Lâm có không đồng tình nhưng nghĩ lại, họ lại chuyển thái độ, tán thành với Devil.

Trần Quân nói với Thái Tiến Long:

– Tôi biết Hiểu Mi là bạn gái cậu nên cậu rất lo lắng nhưng đã là thành viên của tổ chức thì phải chấp nhận.

– Phải đó Long, cậu suy nghĩ kĩ đi.

– Không là không – Thái Tiến Long kiên quyết nói lên ý kiến của mình. Có ai lại muốn bạn gái mình đi vào chỗ chết đâu chứ.

Đang tranh luận xôn xao, Devil im lặng nãy giờ bỗng nhiên lên tiếng:

– Vào đi.

Sau đó vẫn chả thấy động tĩnh gì.

– Còn ở ngoài đó làm gì?

Đến nước này Diệp Tuyết mới vác vái bản mặt ỉu xìu như người có tội của mình đi vào phòng. Lòng thầm nghĩ không hiểu sao anh lại biết cô đứng ngoài nghe lén.

– Hơ… – bốn người kia đang nói chuyện “rôm rả” bỗng dừng lại.

– ….Chào buổi tối! – Diệp Tuyết nhăn răng cười lại còn giơ tay hình chữ V lên nữa.

– Cô ta nghe hết rồi ư? – Thái Tiến Long quay sang những người khác hồ nghi.

Nghe thấy vậy, Diệp Tuyết vội thanh minh:

– Ơ…không phải tôi cố ý nghe lén đâu…mà…tôi cũng chỉ nghe được chữ mất chữ được…

Devil hỏi:

– Nghe được những gì?

– Thì nghe cái gì mà hành động nguy hiểm…, rồi Hiểu Mi…, rồi tổ chức…, còn bạn gái gì đó nữa…Có nhiêu đó thôi à… – Diệp Tuyết thành thật khai báo.

Trừ Devil, ai cũng ngẩn người, đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn Diệp Tuyết.

– Cái này mà là chữ mất chữ được? – giọng nói Trần Quân mang th