Disneyland 1972 Love the old s
Lớp trưởng và tôi

Lớp trưởng và tôi

Tác giả: xuxumeomeo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323893

Bình chọn: 9.5.00/10/389 lượt.

viên à.

– Gì … Nó lắp bắp

– Cậu độc ác vậy biết cô ấy bị bệnh còn để cô ấy quỳ dưới trời mưa nữa. Ngọc Thư là một cô gái như vậy sao.

– Tôi sao chứ. Rõ ràng nó có mang ô và quay lại chỗ đó mà.

– Nhi đã nói gì.

– Nhi nói tôi hãy tránh xa cậu ra.

– Nói dối.

– Sao cậu nghĩ tôi vẽ chuyện à. Xin lỗi Ngọc Thư này không rảnh như thế. Nói rồi nó bỏ đi.

Minh Thái vò mái tóc rối của mình vì gió. Trời ạ, con gái sao rắc rối quá.

– Đồ vô tính, chó lớp trưởng dám vì con nhỏ đó mà quay sang trách mình sao. Đáng ghét. Nó dậm chân bình bịch xuống sàn nhà. Chuyện bây giờ mới biết thì ra ghen là như vậy.

– Ngọc Thư.

– Ủa Thanh Nhi. Sao lại ở ngoài đây.

– Chuyện kia cô giúp tôi được chứ.

– Tôi không thể, xin lỗi Thanh Nhi tôi không thể buông tay Thái ra được.

– Con người ai rồi cũng khác, nắm chặt đến mấy cũng sẽ đến ngày buông tay.

– Không bao giờ. Tôi không thể chấp nhận yêu cầu của cô. Xin lỗi tôi về trước, hãy nghỉ ngơi đi.

– Nếu cô không tự nguyện buông thì đừng trách tại sao tôi lại độc ác.

Nó cứ đi thẳng không thèm quay lại làm Thanh Nhi tức anh ách.

– Đợi đấy tao chỉ quỳ trước mày một lần duy nhất thôi. Nhi liếc nhìn nó.

– Thanh Nhi.

– Minh Thái nãy giờ anh ở đâu em chờ anh mãi. Ngoài đây lạnh quá. Thanh Nhi đổi giọng ngọt ngào.

– Ngốc thật về phòng đi.

Ngọc Thư ghé qua căn phòng 201, một cô gái xinh đẹp đang ngồi trên giường, đôi mắt hướng lên bầu trời đêm.

– Xin lỗi. Nó cất tiếng, cô gái đó quay lại

– Ngọc Thư.

– Chị biết em sao

– À ừ Vũ Khang kể cho chị nghe rất nhiều về em.

– Dạ?

– Cần gì phải ngạc nhiên như vậy Vũ Khang kể về em nhiều lắm đến chị còn phải ghen tị với em nữa đấy. À quên mất chị là Ngân Thùy. Cô gái ngừng một lúc, nhìn nó mỉm cười.

– Trong khi ấy Khang huynh toàn bắt nạt muội … em có thể gọi chị là tỷ được không. Nghe như vậy chả lẽ lại không đoán ra được Ngân Thùy là bạn gái của Vũ Khang.

– Tất nhiên là được rồi. Nó nhận ra Ngân Thùy rất hay cười, nụ cười của chị ấy rất đẹp.

– Nhưng tại sao chị lại ở đây.

– Hồi chiều chị bị tai nạn, chỉ say sát nhẹ thôi không đáng lo đâu. Ngồi xuống nói chuyện với chị đi chị không sao. Thái độ của em và Khang chẳng khác gì nhau.

Rồi hai chị em ngồi tám chuyện trên trời dưới đất mãi đến 10 giờ hơn nó mới xách dép đi về.

—————–

Hello các bạn dạo này xuxu đang thi nên có ra chap trễ hơn mọi khi :))) Xin lỗi nhé. Cảm ơn vì các bạn luôn ủng hộ “Lớp trưởng và tôi”

CHƯƠNG 22: SAI LẦM NỐI TIẾP SAI LẦM (PART 2)

Sáng hôm sau nó đến lớp với một tâm trạng khá tốt, ai chả vui khi biết anh mình có bạn gái xinh ơi là xinh, hiền ơi là hiền. Cả sáng nó cứ tủm tỉm cười khiến cả lớp cứ nghĩ nó bị thần kinh.

– Ê mày với Thái bộ có chuyện gì hả sáng giờ cười như con dở. Kim Khánh quay sang hỏi nó

– Hả không chuyện khác mà sao sáng nay hắn ta không đi học.

– Người nhà mày sao lại hỏi tao.

– Gì mà người nhà tao.

– À không phải phu quân mày tao làm sao biết được.

– Đợi xíu, có tin nhắn. Nó lôi điện thoại ra, là tin nhắn của Thái.

”Chia tay đi, tôi chán cậu rồi. Và làm ơn tránh xa Thanh Nhi ra”

Nó im lặng hồi lâu rồi cất điện thoại lại vào cặp.Giờ ra về trời lại đổ mưa.

– Dạo này trời hay đổ mưa quá. Muốn về chung không Xuxu. Nó quay sang nhìn Tuyết, cười nhẹ rồi lắc đầu.

– Tao muốn về một mình. Về trước đi. Mặc cho trời mưa nó vẫn quyết định đi bộ. Bởi dưới trời mưa người ta sẽ không biết được mình đang khóc. Nước mưa khiến mắt nó nhòe đi chả thấy được gì.

– Xin lỗi. Người đi đường vội vã chạy mưa quẹt vào vai khiến nó mất đà ngã xuống. Đầu gối đập xuống vỉa hè, chảy máu. Nó cũng chẳng buồn để ý. Người ta thì chạy ngược xuôi tránh mưa còn nó lại chấp nhận dầm mưa. Thì ra khi chia tay con người có thể làm những điều điên rồ tới vậy. Nó cứ ngồi như vậy cho đến khi cơn mưa qua đi, vô tình đưa mắt sang phía đường bên kia có một cặp nam nữ cười nói vui vẻ dắt nhau vào quán ăn. Quán đó chẳng phải nó và Minh Thái hay đến ăn sao và cặp nam nữ đó chẳng phải là Thái với Nhi sao.

– Sao có thể. Cuộc đời thật biết trêu nhau nha. Nó bấm dãy số quen thuộc gọi cho người con trai, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy.

– Mình chia tay. Không đợi bên kia trả lời nó ngắt máy.

Minh Thái chưa kịp hiểu mô tê gì đã nghe thấy những tiếng tút dài vô tận. Cậu gọi lại nhưng máy bận, hàng chục cuộc gọi diễn ra ngay sau đó nhưng đáp lại là sự im lặng.

– Xin lỗi, cậu thích thì cứ ở lại ăn tôi có việc về trước. Minh Thái chạy đ