Insane
Lớp trưởng và tôi

Lớp trưởng và tôi

Tác giả: xuxumeomeo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323843

Bình chọn: 7.00/10/384 lượt.

trong lòng.

– Đúng là vô cùng khó chịu nhưng sao không chịu kể cho tôi nghe. Muốn sao đây nối lại tình xưa với người ta hở. Nó buông tay ra nhưng Thái đã nắm chặt không cho nó rút về

– Đã nói rồi cơ mà. Tay Thái vẫn nắm chặt lây tay nó

– Nhớ mình đã nói gì không quá khứ của cậu tôi không quan tâm, tôi chỉ quan tâm cậu của hiện tại và tương lai thôi. Nó nhoẻn miệng cười

– Ăn kem không. Thái đề nghị

Ngửi thấy mùi kem chùa nó lập tức đồng ý. Thái đưa nó đến tiệm kem mới mở nghe đồn kem ở đây rất ngon

– Ăn kem gì. Thái hỏi trong khi nó lướt mắt trên bảng menu điện tử

– Sao món nào cũng ngon hết vậy thôi cậu gọi đi.

– Là cậu nói nhé.

Nó đưa mắt dõi theo dòng xe đang hôi hả ngược xuôi. Giữa nhịp sống như thoi đưa ̉này được ăn kem với người mình yêu thật thích. Minh Thái rón rén áp ly kem lạnh vào má nó.

– Thích không

– Tất nhiên rồi đâu phải ai cũng có thể thoái mái ngồi ăn kem với người yêu như tôi.

– Thích đến vậy sao. nó gật đầu chắc nịch

– Vậy ngày nào tôi cũng đưa cậu đi ăn kem nhé.

– Cậu muốn giết giọng ca oanh vàng của 12A1 sao. Lớp trưởng độc ác. Nó giận dỗi quay mặt sang chỗ khác.

– Xin lỗi anh là Phan Minh Thái phải không ạ. Giọng một bạn nữ vang lên, nó quay ngoắc lại

– À đúng rồi. Minh Thái cười

– Vui vẻ quá ha. Nó nhăn mặt ăn kem

– Em ngồi đây được không ạ, em là thành viên của tờ báo trường Diamond và em muốn được viết bài về anh. Anh có thể giúp tụi em được không ạ sẽ không chiếm thời gian của anh lâu đâu ạ. Ngọc Thư bị bơ hoàn toàn

– Vô duyên hết sức, kem kiểu gì thế này sao mãi không mở được nẳp. Nó cau mày, đã thế từ này về sau không bao giờ ăn kem ở đây nữa.

– Anh và chị Thanh Nhi từng quen nhau ạ? Nó dừng việc mở nắp kem, ngước nhìn hai người

– Ừ. Thái nhìn nó, nhưng bọn anh…..

– Em không mở được nắp hộp kem Thái mở hộ em. Nó bất bình lên tiếng, xin lỗi em để anh chị yên ổn ăn kem được không vậy. Nó tỏ vẻ khó chịu

– Chị là….

– Bạn gái của Phan Minh Thái, trả anh ấy lại cho chị được rồi chứ. Nó bực mình chả lẽ mỗi ngày nó phải làm cho Thái xấu bớt đi để khỏi lọt vào mắt xanh của mấy chị em khác. Có người yêu đẹp trai thiệt khổ mà. Con bé ấy lầm lũi quay đi, chí ít cũng xin lỗi một tiếng

– Đang ghen sao? Thái cười tươi lộ rõ răng khểnh

– Tức điên lên được, ghen cái đầu cậu ẩy.

– Há miệng ra nào, ngoan ngoan há miệng ra Thái đút kem cho Thư ăn nhé.

Nó ngoan ngoãn ăn từng thìa kem mát lạnh, có chút ngọt nơi đầu lưỡi.

– Ngon không. Thái hỏi, nó gật lia lịa, vậy ngày nào tôi cũng mua cho cậu ăn nhé, nó tiếp tục gật, đổi lại ngày nào cũng hôn tôi.

– Nghe sao Thái được lợi nhiều thế không ổn phải là kem Thái làm cơ. Nó phồng má làm nũng

– Được rồi Thái hứa. Về thôi.

Lúc ra về, trời đổ mưa khá to, từng giọi nước thi nhau rơi xuống từ nền trời hồng hồng kia. Vậy mà trước cổng nhà Thái có một cô gái đang đứng chờ ai đó, ướt như chuột lột.

– Minh Thái. Cô gái mỉm cười vui vẻ, chạy lại. Em chờ anh mãi.

Nó ngây ngô không hiểu gì hết.

– Ai vậy. Nó ôm chặt lấy eo Thái nhìn cô gái kia. Dường như nhận ra điều gì đó bất thường cô gái liếc nhìn xuống tay nó, khẽ nhăn mặt.

– Xin lỗi đã làm phiền anh Minh Thái. Rồi cô gái đó bỏ đi.

– Xin lỗi tôi có chuyện cần giải quyết tối tôi sẽ giải thích rõ ràng cho cậu hiểu thế nhé. Thái vội đuổi theo, nó đứng chôn chân tại chỗ, bất giác nước mắt chảy dài. Thái hồi nãy rất vội vàng, mặt cậu ấy hiện lên hai chữ lo lắng rõ nét. Minh Thái,đó là người yêu cũ của cậu sao.

CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CŨ

– Thanh Nhi, Thanh Nhi. Mặc cho chàng trai gọi, cô gái xuyên qua màn mưa cứ đâm đầu về phía trước. Chiếc xe tải bấm còi inh ỏi, cô cố tình bước chầm chậm qua đường, chuyện gì đến cũng sẽ đến cả người cô gái đổ rập xuống làn đường. Máu cùng tiếng kêu xé toạc màn đêm, át cả tiếng mưa.

Ngọc Thư mơ hồ cảm thấy sợ hãi, nó đã gọi cho Thái hơn chục cuộc nhưng Thái không hề nhấc máy, vội đội mưa chạy qua nhà tìm nhưng Minh Chi bảo Thái chưa về. Sự lo lắng dâng cao gấp bội, mưa càng ngày càng to và không hề có dấu hiệu ngừng trong khi Minh Thái vẫn còn chưa về nhà, nó như bật khóc khi nhìn thấy cuộc gọi đến là số Thái.

– Cậu đang ở đâu vậy. Nó hét lên trong điện thoại

– Bệnh viện. Giọng hắn có chút mệt mỏi

– Gì cơ, cậu đã xảy ra chuyện gì sao lại ở bệnh viện. Đợi đi tôi đến ngay đây.

– Đừng đến Nhi không thích như vậy, cô ấy vừa bị tai nạn.

– Liên quan gì

– Xin lỗi bác sĩ đến rồi nói chuyện sau nhé.

Thái cúp máy, nó thẫn thờ rốt cuộc mọi chuyện là sao. Thanh Nhi là ai, sao cô ấy lại bỏ chạy, sao thái độ của Minh Thái lại như vậy, sao sao sao và sao, hàng ngàn câu hỏi không lời giải đáp bủa vây lấy nó.

– Ay thiệt là đau đầu mà. Nó day day thái dương, Minh Chi em biết Thanh Nhi là ai không

Hành động của Minh Chi dừng lại một giây : – Em ghét chị ta

Nó ngồi lại hóng chuyện : Là sao

– Chị ta yêu anh hai chỉ vì tiền nhà em. Em cực không ưa chị ta, anh hai chưa bao giờ xem chị ta là bạn gái cả, nếu ngày xưa ….. Minh Chi dừng lại

– Năm xưa làm sao? Minh Chi làm nó tò mò quá.

– Ngày xưa anh hai gây ra m