Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình…!!!

Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình…!!!

Tác giả: Uyên Đặng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323382

Bình chọn: 8.5.00/10/338 lượt.

vào mặt Thiện một cú đấm đau điếng đến tối sầm mặt mày. Mọi người đứng gần đó thấy vậy liền la hét bỏ chạy ra khỏi nhà ăn. Khánh chạy lại kéo thằng bạn mình ra khỏi thằng em mình. Linh vội vàng tới đỡ Thiện cùng nó. Ly với Ngọc thì được phen hú hồn. Hồng giả vờ cản hắn lại.– Anh làm gì vậyNó đứng dậy nhìn hắn căm ghét, rồi đỡ Thiện xuống phòng y tế cùng Linh. Hắn chỉ dõi theo nó cho đến khi không thấy nữa thì thôi.– Khỉ thật _ hắn đã văng mọi thứ xung quanh rồi còn hét lớnKhánh chưa bao giờ thấy hắn như vậy, dù cho ba hắn có làm gì quá đáng với hắn thì hắn cũng không nổi giận ghê sợ như vậy. Ly và Ngọc ôm nhau khóc thét lên khi hắn hét lớn. Hồng như cảm nhận được sự đau đớn của hắn khi hắn mãi nhìn theo nó. Hồng ngồi bệt xuống đất nhìn hắn đau lòng.Đọc tiếp Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình – Chương 32 Lòng tự trọng của một cô gái bảo bình _ chương 32Phòng y tế– Các em dám đánh nhau trong trường sao _ cô y tá mắng tụi nó– Chỉ là xích mích nhỏ thôi cô à _ Linh nói– Ngồi đấy cho nó khô thuốc rồi hãy đi _ cô đứng dậy cú mạnh vào đầu ba đứa nó _ nghe chưa– Dạ rồi _ nó với Linh nhăn mặt thưa– Em đang bị thương đó cô _ Thiện xoa xoa đầu gắt– Em muốn bị thương không _ cô trừng mắt nhìn thằng nhỏ– Cô à _ thằng nhỏ nhỏng nhẽo nhìn cô– Biết rồi biết rồi _ cô quay lưng bỏ đi _ tôi mệt mỏi với các cô các cậu quá– Tụi em chào cô _ nó nói– Dụ gái giỏi quá hơ _ Linh nhéo Thiện một cái ngay hông– Ya, cậu làm gì vậy…tôi đang bị thương mà _ Thiện chụp tay Linh kéo ra– Bị thương mà còn nhõng nhẽo dụ gái à _ Linh trừng mắt nhìn Thiện– Hì, xin lỗi Thiện nha, tại Bảo mà….– Xùy! Nói linh tinh gì vậy má _ Linh nói với nó– Có gì đâu…tại tôi biết chuyện, tôi hiểu cảm giác của Bảo nên giúp thôi _ Thiện gãi đầu _ công nhận tôi cũng gan thật á, chưa một lần tôi dám đứng trước anh Đức cãi lại ảnh hết á…há háNó biết Thiện đang pha trò để nó bớt buồn, nó thấy nó thật hạnh phúc khi có được hai người bạn tốt này. Thấy Linh và Thiện đang chọc cười nó, nó cũng muốn cười lắm. Môi miệng nó cười nhưng mắt nó đâu có cười. Nó đứng dậy, vội quay đi để hai đứa bạn không thấy giọt nước mắt nó vội rơi đó.– Bảo lên lớp lấy đồ cho hai người _ nó mở cửa rồi điTrên đường lên lớp nó cứ mãi suy nghĩ chuyện đã xảy ra, cố gắng sắp xếp chúng lại cho trật tự mà không nghe thầy Minh gọi.– Gia Bảo _ thầy Minh gọi nó– Gia Bảo , em bị sao vậy _ thầy kéo nó lại– Dạ _ nó ngơ ngác hỏi lại– Em thấy không khỏe ở đâu sao _ thầy nhìn nó lo lắng– Dạ,…à không, em khỏe mà thầy _ nó cười– Ờ, nếu không khỏe có thể gặp thầy _ thầy cười _ thầy sẽ cho em về nhà– Hì, dạ _ nó cúi đầu _ cảm ơn thầy– À…xém nữa là quên, em ôn bài cho tốt, thầy sẽ tạo điều kiện cho em làm lại bài kiểm tra của 2 tháng trước mà em đã bỏ qua..nếu không em sẽ bị nợ môn chồng chất quá _ thầy lắc đầu– Em mới về mà thầy _ nó lo lắng nhìn thầy– Yên tâm _ thầy nháy mắt với nó _ tới giờ phải lên lớp rồi, ta đi thôi nàoLên tới lớp nó cũng theo thầy bước vào lớp. Chỗ của nó vẫn chưa có người thay thế. Việc nó trở lại lớp làm mọi người hỗn tạp cảm xúc, người thì vui mừng, người thì thương cho nó, người thì tò mò về những chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay.– Gia Bảo đã về với lớp ta rồi, ta nên chúc mừng em ấy trở vê chứ _ thầy vỗ tay cả lớp vỗ theo– Chúc mừng em đã trở về– Ráng mà theo kịp tụi anh đấy– Chào em trở lạiLúc nó bước xuống chỗ ngồi mọi người vui vẻ bắt tay vỗ vai nó.Việc ngồi học mà thấy khó chịu như vậy nó thấy không thoải mái xíu nào. Làm gì có chuyện cứ ngồi nhìn chằm chằm người khác như vậy chứ.– Làm ơn nhìn nơi khác dùm cái đi _ nó nói mà không nhìn mặt hắn– Tôi nhìn đâu là quyền của tôi _ hắn khiêu khích nó– Tôi sẽ thưa thầy đấy _ nó quay quá gắt với hắn– Lý do là tôi nhìn em nên em không học được sao _ hắn cười– Đừng động viên tôi làm việc đó _ nó đanh giọng lại– … _ hắn miết mày mỉm cười nhìn nó càng làm nó điên hơn– Thưa thầy, lúc nãy thầy nói em có thể về phải không ạ _ nó đứng dậy nói lớn– À…ờ…thầy có nói vậy, nhưng mà…không phải em đã vào lớp học rồi sao _ thầy nói– Phải thưa thầy, nhưng giờ em thấy rất khó chịu em có thể… _ nó nói– Ờ, thì được…em có thể về, nhưng thầy có thể biết lý do không _ thầy tò mò _ em đã vào lớp học rồi mà– Em không thể học khi tên khùng này cứ ngồi nhìn em chằm chằm đượcCâu trả lời của nó làm cả lớp cười ầm lên và nhìn hắn bằng con mắt biến thái. Thầy giáo cũng cố nhịn nhưng nghe nó nói cũng phì cười. Không còn cách nào khác thầy phải cho nó về thôi. Nó kéo cặp ra thu dọn sách vở rồi lên bàn Thiện cầm cặp cho thằng nhỏ cúi chào thầy rồi nó ra về.– Gì vậy chứ– Sao cậu lại nhìn con bé như thế chứCả lớp chọc quê hắn, khiến hắn như muốn điên lên vậy. Ngại quá hắn úp mặt xuống bàn để tránh mặt cả lớp. “ Gì đây “ hắn với tay xuống đất lấy một chiếc mp4 cùng chiếc headphone lên. “ Gia Bảo …còn khắc tên lên nữa chứ “ hắn xầm xoay xoay chiếc máy xem xét.– Lên làm thử bài này đi Đức _ thầy Minh gọi hắn– Xùy _ hắn bực bội đứng dậy nhét vội chiếc mp4 cùng chiếc headphone vào túi quầnNó đi bộ dọc hành lang sang lớp chuyên anh 12a1 để lấy cặp cho Linh. Nó chưa bao giờ tới l


Old school Easter eggs.