Ring ring
Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327091

Bình chọn: 9.00/10/709 lượt.

phải nhịn, chỉ có thể cắn răng nuốt chua xót khổ sở vào tận đáy lòng. Lúc này trong đầu dần dần hình thành một ý niệm, tựa như hai cánh đã bay qua thiên sơn vạn thủy, vật lộn nhiều ngày với sóng gió, chung quy cũng đến lúc tìm một chỗ để an thân.

Dõi mắt trông về phía xa, lại chỉ thấy trời biển một màu, mưa bụi mênh mông, núi cao kỳ vĩ mỹ lệ, vách núi dựng thẳng kiêu ngạo, lại không thấy bóng dáng của thành Tu La. Nghe nói thành Tu La ở dưới đáy biển sâu, dứng ở trên không trung không thể nhìn thấy được thành quách, ta đang do dự phải đi đâu để tìm thành Tu La thì trong nước liền hiện ra một đoàn nam tử, ước chừng có sáu bảy người, thân hình to lớn, làn da ngăm đen, nếu so sánh với nam nhi của Thiên Giới thì tự nhiên đám người này sẽ bị cho là xấu xí, nhưng trên người bọn họ tỏa ra một khí thế thiết huyết[1'> lạnh thấu xương , không cho phép người khác nhìn gần.

[1'>Thiết huyết: ý chí kiên cường, giàu lòng hi sinh

Nam tử dẫn đầu nhìn thấy ta đang đứng lơ lửng giữa không trung, quay đầu trao đổi ánh mắt với nam tử bên cạnh, nhỏ giọng bàn bạc một hồi rồi mới cao giọng hỏi: “Vị tiên tử này, cô đến núi Tu Di để làm gì?”

Câu hỏi của hắn tràn đầy hòa khí. Chiến tranh giữa Thiên Giới và tộc Tu La không phải ngày một ngày hai, nhưng nam tử này cũng không có vẻ ghét cay ghét đắng với ta. Ta vô cùng bình tĩnh, vui vẻ cười nói: “Nghe nói nơi này có thành Tu La, càng nghe nói Tu La Vương rất oai hùng, Tiểu Tiên đặc biệt đến đây để chiêm ngưỡng phong cảnh sắc thái của thành Tu La.”

Đội tướng sĩ Tu La kia ngây ngốc đứng ngay tại chỗ, sắc mặt có chút cổ quái, xem ta như người bị bệnh thần kinh nên mới dám đưa ra yêu cầu không thể tưởng tượng này.

Tim ta đập thình thịch, lại liếc nhìn mấy vị Tu La đó, cũng cảm thấy thuận mắt không ít, hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ thành Tu La bế quan tỏa cảng, không cho phép người ngoài tiến vào?”

Nam tử dẫn đầu lắc đầu,“Chuyện này chưa từng có. Người trong thành Tu La cực kỳ hào sảng hiếu khách, đương nhiên sẽ không để cho tiên tử ở ngoài cổng thành, nhưng trông tiên tử…… không giống như đến thăm viếng thành Tu La?”

Khóe môi ta hơi có rút, không phải đến thăm viếng thì chẳng lẽ đến để đánh nhau? Lời này cùng lắm chỉ suy nghĩ trong đầu, cũng không thể nói ra ngoài miệng được. Lại thấy mấy người bọn họ đang bàn bạc không ngừng, rốt cục ta cũng không còn kiên nhẫn nữa.

“Các vị tướng quân, Tiểu Tiên nghe nói Tu La Vương và nhị công chúa Điểu Tộc từng có một đoạn nhân duyên, tuy Thanh Loan là tiên tử của Tiên Giới, nhưng cực kỳ ngưỡng mộ, bội phục vị nhị công chúa dám yêu dám hận này thế nên mới nghĩ ra ý tưởng đến thành Tu La, mong chư vị tướng quân thành toàn cho tâm nguyện này của tiểu nữ?”

Nói xong thức thời cúi đầu, cố gắng nhỏ hai giọt nước mắt, lừa gạt nói: “Tiểu Tiên bị cha mẹ ép buộc chuyện hôn nhân, trong lòng không vui, cho nên mới muốn đến một nơi mà bọn họ không tìm thấy……”

Mấy vị Tu La đó nhìn thấy gương mặt thê lương đau xót của ta như vậy, lại nhắc tới mẫu thân thì sắc mặt lộ ra nét đồng tình. Nam tử dẫn đầu nói: “Một khi đã như vậy, tiên tử xuống dưới đi. Mặc dù Thành Tu La xây dựng ở đáy biển sâu, nhưng nếu không có người dẫn đường thì nhất thời nửa khắc cũng không dễ dàng tìm được.”

Ta hạ xuống đụn mây, đứng ở trên mặt biển, khoảng cách giữa ta với mấy vị Tu La đó càng gần hơn, nét mặt bọn họ không biết vì sao mang theo chút quỷ dị. Mặc dù bọn họ nhìn ta hết lượt này đến lượt khác nhưng cũng chưa từng có sát ý.

Người dẫn đầu tắc lưỡi thở dài: “Nhìn dung nhan của tiên tử, có năm sáu phần giống Vương phi của chúng ta.”

Ta từng nghe nói Tu La vương phụ thân chưa từng nạp phi, suốt mấy vạn năm cũng chỉ có một mình mẫu thân nên cảm thấy cực kỳ cảm phục người trọng tình trọng nghĩa như phụ thân, lúc này lại nghe có người khen ta giống mẫu thân, trong lòng ngọt ngào, cười nhạt nói: “Lời của tướng quân là sao? Thanh Loan rời nhà xa vạn dặm, chẳng qua chỉ muốn tìm một chỗ tị nạn ở chốn tha hương. Nghe nói Tu La vương rộng rãi, Vương phi lại từng là công chúa Điểu Tộc, thiết nghĩ thành Tu La dưới sự quản hạt của Tu La vương ắt hẳn dân phong thuần phác, thế nên mới muốn đến nơi này định cư. Về phần nói giống Vương phi, Tiểu Tiên có tài đức gì chứ?”

Vị tướng lãnh kia thấy ta khiêm tốn, không khỏi lộ ra sắc mặt suy tư.

Bổn Tiên vốn tưởng rằng, thành Tu La chôn sâu ở dưới đáy biển tất nhiên cũng là một tòa thành trì ngâm mình ở trong làn nước giống Đông Hải long cung hoặc thành San Hô, nhưng hôm nay đi vào dị giới Tu La mới hiểu được, vương thành Tu La này mặc dù ở chỗ sâu thẳm nơi biển cả, nhưng nước biển trôi nổi ở phía trên vương thành, vương thành kéo dài hơn trăm vạn dặm, mênh mông rộng lớn, trong ngoài bảy tầng thành lũy, thành vàng cổng bạc, đứng ở dưới chân cổng thành, cảm thấy mình nhỏ bé như con kiến, dĩ nhiên là một con kiến đứng nhìn bốn cái chân to lớn của con voi, khiến ta phải cảm thán. Trong thành rợp bóng cây xanh, muôn chim hòa ca, suối xanh theo dòng, du khách đông đúc, quả là một phong cảnh phồn vinh giàu có.

May mà vị Tu La tướng quân dẫn ta vào trời sinh tí