
: “Bà cô của tôi ơi, cô lại làm ra chuyện gì chọc cho Thái tử điện hạ không vui, khiến cho toàn bộ Tước La Điện thiếu chút nữa đều bị đập nát, giờ Thái Tử đang đứng trên đống đổ nát lệnh cho cô phải lập tức qua đó.”
Ta chậm chạp bò dậy, thay quần áo rửa mặt chải đầu xong, lúc này mới từ từ đi qua Tước La Điện.
Lưu Niên đã đứng trước cửa chờ rất lâu, lúc thấy ta, ngay cả một lời nói khách sáo cũng chẳng có đã đẩy mạnh ta đi về phía Tước La Điện. Ánh sáng trong điện có chút u ám, ta hơi nheo mắt lại, lúc này mới nhìn thấy dưới chân mình là một đống đồ sứ vỡ nát, sách vở bút nghiên đều bị ném ra ngoài. Ta bước về phía trước một bước nhỏ, “Phịch” một tiếng, một cái bát rất chuẩn xác ném thẳng đến bên chân ta.
Ta ngẩng đầu nhìn lên. Thái tử và Đồng Sa điện hạ cùng đứng sau án thư. Chỉ là hôm nay trong ánh mắt Đồng Sa điện hạ thiếu vài phần đáng ghét. Ngược lại sắc mặt Thái tử điện hạ âm lãnh. Thấy ta mà chẳng hề áy náy, cười nói: “Nghe nói Thanh nhi hôm qua đi đến tẩm cung của mẫu hậu, lời nói rất hùng hồn, ngay cả mẫu hậu cũng kinh sợ, khen nàng là một người ngay thẳng.”
Bốn chữ cuối cùng, quả thật là từng chữ từng chữ một được phát ra từ hàm răng đang nghiến chặt .
Ta chắp tay hành lễ, vô cùng bình tĩnh nói: “Quá khen quá khen!”
Ánh mắt Đồng Sa điện hạ lấp lánh, ý cười trong mắt nhịn cũng không nhịn được mà tỏa sáng. Ta trừng mắt nhìn hắn, hắn ho khan một trận rồi mới ngừng lại.
Hôm nay Thái tử điện hạ xem ra tức giận không nhẹ, nhìn thấy bộ dạng vô lại của ta, nắm chặt chung trà trong tay, tức giận nói: “Hôm nay nàng nói rõ ràng cho ta biết, nàng đây là muốn hối hôn sao?”
Ta thấy hắn cuối cùng cũng nghiêm túc hỏi ta vấn đề này, cơ hội như thế làm sao có thể bỏ qua? Lập tức lắc đầu, cười nói: “Không phải vậy. Thanh Loan chưa bao giờ đồng ý việc hôn nhân này, làm sao nói chuyện hủy hôn được?”
Một tiếng sặc nước vang lên, một chung trà bay lướt qua thái dương ta, hai giọt nước ấm trong đó bắn vào mặt ta, chỉ cảm thấy đau nóng bỏng rát. Nếu không phải ta tránh nhanh, thái dương này của ta thế nào cũng phải bị vỡ. Đồng Sa điện hạ đã giậm chân nói: “Ca ca, huynh đập vỡ chung trà của mình cũng đã đành, hà cớ gì chung trà nóng mà đệ đang uống huynh cũng ném luôn?”
Thái tử điện hạ tức giận nói: “Câm miệng!”
Hắn lại cười lạnh với ta: “Hôm nay mới biết Thanh nhi thế nhưng tình thâm ý trọng, mắt thấy bộ tộc Giao Nhân có họa diệt tộc, nhưng nàng vẫn một lòng nghĩ đến thái tử Giao Nhân kia. Từng nghe nói hắn ca múa vô cùng tuyệt diệu, chẳng lẽ vì vậy nên nàng mới tâm tâm niệm niệm không quên được hắn?”
Ta cứng họng, không rõ khi nào mà ta cùng với Ly Quang tình thâm ý trọng? Thái tử điện hạ này tâm tư quả thực có chút kỳ quái. Nếu vì vậy mà mang đến họa diệt tộc cho Ly Quang, cũng là ta không đúng.
Ta lắc đầu, biện giải nói: “Thanh Loan không chịu gả cho Thái tử, cũng không có can hệ gì đến Ly Quang. Mặc dù Thái tử điện hạ phong nhã tài hoa che mờ nhật nguyệt, nhưng không phải là nam tử Thanh Loan ngưỡng mộ trong lòng. Cái gọi là lưỡng tình tương duyệt, thế gian cũng có câu bảo là dưa hái xanh không ngọt. Thanh Loan nguyện làm tiên nga vẩy nước quét nhà, chỉ cần chăm sóc cho hoa cỏ trong hoa viên của điện hạ là đủ rồi.”
Kỳ thật trong lòng ta muốn nói: ngay cả đám hoa cỏ trong cung của ngươi Bổn Tiên cũng không muốn hầu hạ, sao lại đồng ý làm cái chức danh Trắc Phi vứt đi kia, địa vị dưới người?
Việc này quyết không thể nào nhân nhượng!
Chương 53: Thà Làm Ngọc Nát
Thái tử điện hạ hừ lạnh một tiếng, rõ ràng là nổi cơn thịnh nộ, có lẽ do thân phận tôn quý, lại bị ta trước mặt thẳng thừng từ chối nên có chút khó chấp nhận. Trong ba người, so ra Đồng Sa điện hạ là thoải mái nhất, hắn bước lên tự rót cho mình một chung trà, nhấp một ngụm, nửa trêu chọc nửa nghi ngờ nói: “Ngươi Tiểu Ngốc Điểu này lẽ nào không biết tốt xấu đến vậy? Có thể làm Thái tử Trắc phi, cùng Thái tử ca ca hỉ kết lương duyên, chính là một chuyện tốt, ở Thiên Giới này có không biết bao nhiêu tiên tử xếp thành hàng muốn được làm Thái tử Trắc phi, sao đến ngươi lại muốn từ chối?”
Chuyện trái lương tâm, ai không làm?
Lời trái lương tâm, ai không nói?
Chẳng qua là tính toán được chăng hay chớ, đôi bên cùng có lợi mà thôi. Mặc dù trước giờ ta là một kẻ càn quấy, nhưng đại nghĩa khí tiết trái lại cũng hiểu được chút ít, bị người bức ép không được tự do, làm nô làm thiếp, trừ phi đánh gãy xương cốt ta.
–Không, xương cốt có gãy cũng không thể chấp nhận!
Ta nhướng mày cười nói: “Đồng Sa điện hạ cũng biết số tiên tử muốn làm Thái tử Trắc phi không phải ít, nhưng Thanh Loan dù một chút cũng không có suy nghĩ xa xỉ này. Thái tử điện hạ chỉ có thể là biểu tỷ phu của Thanh Loan, không thể có vai trò nào khác!”
Gương mặt Thái tử điện hạ cao ngạo quyết tuyệt, bắt tay niệm một câu quyết, ngoài điện gió chợt nổi lên, có một vật nặng sượt qua người ta, ta chăm chú nhìn, trong tay Thái tử điện hạ là một cái tháp lưu ly hình bát giác, cực kỳ chói mắt.
Đồng Sa điện hạ vô cùng kinh ngạc: “Ca ca, chẳng qua là chuyện hôn nhân thôi, sao phải dùng đến Trấn T