
ô Cửu Tiện: “Ngươi từ đâu chạy đến đây vậy? Nhanh nhanh đi về đi, chúng ta không có quen người mặt dày không biết xấu hổ như ngươi!”
Yêu Nữ họ Triệu: “Không phải như vậy sao? =___= Thế thì rốt cuộc là cái gì?”
Vừa vặn Từ Hoãn cũng mới đăng nhập, hắn ngồi đọc lướt qua mấy câu, cuối cùng vẫn là chịu không nổi, ngồi lọc cọc gõ vài chữ.
“Cưng ơi, YY chính là tự sướng, chỉ là một kiểu nói chuyện phiếm mà thôi!”
Khuôn mặt Yêu Nữ ngay lập tức đỏ bừng lên — thật quá mất mặt a!
Cho nên cô vội vàng bỏ chạy trối chết, nhảy vào chiến trường chém giết điên cuồng, lát sau mở web ra down phần mềm “Ý dâm” về máy tính. (~~> Theo như A.T hiểu là chị ý down phần mềm tán gẫu [chat'> về để YY, dưng mà do lúc trước hiểu lầm là “Ý dâm” cho nên bây giờ gọi đùa là “Ý dâm” luôn)
Đợi đến lúc máy tính rốt cuộc cũng download và cài đặt xong xuôi, tài khoản cũng đã tự tay lập một cái, Yêu Nữ như cũ mặt vẫn không vì thế mà đổi sắc.
Chạy đến bang đồng minh, cô đột ngột hét lớn:
“Lão nương ta cũng tới ý dâm một phen!”
Mọi người: “…”
Sau này khi đã dùng thành thạo phần mềm “Ý dâm”, cô liền cảm thấy phần mềm này cực kỳ tốt. ( Tha thứ cho cái đầu óc không chút thuần khiết của nữ nhân này, cô vốn cũng không phải loại con gái đàng hoàng gì ~ Yêu Nữ: nói nhảm, thì ta vốn là Yêu tinh mà! Ta khinh!)
Mà chức năng tốt nhất chính là, cô muốn nói cái gì cũng đều có thể nói thẳng, không cần phải tốn thời gian gõ chữ nữa.
Hơn nữa khi đánh nhau, chỉ huy là mấu chốt nhất, chờ cho đến khi gõ xong mấy dòng chữ thì đảm bảo đã bị địch chém cho tan xương ra rồi, vì thế nên nói chuyệnchắc chắn là nhanh hơn.
Dĩ nhiên Yêu Nữ nhà ta vẫn còn chút tình người. Cho nên ngoại trừ bang chiến hoặc đồng minh chiến cần cô bố trí chỉ điểm ra, thì thời gian còn lại cô chỉ an nhàn yên tĩnh ngồi nghe người khác “Ý dâm” ~~
Nhưng mà, Yêu Nữ tuy “vẫn còn tình người mà không đi quậy phá lung tung”, chỉ tiếc rằng hai chữ “vẫn còn” không biết có thể duy trì được trong bao lâu — đừng nên bị vẻ mặt vui vẻ khi trò chuyện của cô đánh lừa, cũng tuyệt đối chớ quên cô nổi danh giang hồ với danh hiệu đệ nhất Yêu Tinh, mà hơn nữa điều quan trọng nhất chính là —
Yêu Nữ là lão bà của đại thần!
Nguyên một ngày, cả đám đồng minh chen nhau lên YY, nói trời nói đất, nói đến hồn xiêu phách lạc cũng chưa chịu ngừng.
Thời điểm Tô Diêu đăng nhập, cũng đúng lúc cô nghe được Thiên Sơn đồng mỗ đang qưở trách Phi Thành Vật Nhiễu thân là thành phần tri thức của thế kỷ 21 lại không biết đam mỹ là cái gì (nam nhân này hình như không để ý đến khái niệm này bởi vì không có hứng thú gì với nó ╮ (╯▽╰ )╭ ), cho nên bạn Thiên Sơn đồng mỗ hôm nay nhất định phải ra tay hiệp nghĩa, định bụng sẽ dùng nguyên cả ngày trời để nhồi nhét vào đầu Phi Thành Vật Nhiễu một đống tư tưởng đam mỹ — bắt đầu từ cái gọi là biểu tượng hoa cúc, cho đến 100 tư thế nam nam xxoo! (~~> hình như “hoa cúc” chính là biểu tượng của giới đam mỹ phải không nhỉ? A.T không đọc đam mỹ cũng không đọc “kế hoạch hủ nữ” nên không biết á >”<)
Về phần Phi Thành Vật Nhiễu, sau khi nghe giảng giải không tới mười phút, trong đầu liền hiện lên cảnh hai đại nam nhân trần truồng đang ở trên giường lăn qua lăn lại — nhất thời cảm thấy món súp mà lúc tối mẹ nấu cho ăn đang ứ lên đến tận cổ họng. Hắn lập tức bật dậy xông thẳng vào nhà xí nôn ọe không thôi, cảm giác ghê tởm tràn vào đại não, hại hắn khổ khổ sở sở suốt cả nửa ngày.
Hắn lấy tai nghe ra khỏi tai, tránh xa giọng điệu độc hại của Thiên Sơn đồng mỗ, nhưng mà trời lại không chịu thương xót con nhà người ta, Thiên Sơn kia ngoại trừ nói dông nói dài ra còn đè cổ hắn mà hỏi tới tấp, thỉnh thoảng lại lên giọng “Ngươi có đang nghe không đó? Đang nghe a, vậy ngươi có ghi lại không? Ta vừa rồi vừa diễn tả cái gì ngươi thử nói lại xem, ví dụ như tư thế phải như thế nào mới tốt…”
Nếu mà hắn không trả lời được, đảm bảo nhân vật của hắn đời này kiếp này tuyệt đối không được yên thân — cứ thế này mãi thử hỏi hắn sao không bị nữ nhân độc ác kia cường bạo đến chết? Bất đắc dĩ hắn chỉ còn cách cuối cùng là phải cắn răng chịu đựng nghe cho đến khi nữ nhân ma quỷ kia phát chán mới thôi.
Nếu có thể một câu để hình dung cảnh tượng thê thảm của Phi Thành Vật Nhiễu lúc này, thì đó chính là: Muốn sống không được, muốn chết không xong!
Cho nên thời điểm Tô Diêu oai phong hùng dũng xuất hiện, Phi Thành ca ca từ một đại nam nhân ngay lập tức biến thành cún con bám riết lấy cô năn nỉ ỉ ôi!
“Ô ô ô, phó bang chủ, ngươi mau lôi đại biến thái nữ nhân kia đi đi, người ta nói năng giảng giải thì dễ nghe, vậy mà cô ta vừa mở miệng đã làm ta buồn ói muốn chết a!!!!”
Lát sau, nhờ vào sự “thương người” cô dễ dàng đánh lạc hướng sự chú ý của Thiên Sơn đồng mỗ, nhanh chóng giải cứu cho Phi Thành Vật Nhiễu, nhưng mà giờ đây cô lại không khỏi cảm thấy hối hận.
Tại sao?
Bởi vì…Thiên Sơn đồng mỗ bây giờ lại đem mục tiêu chuyển sang cô a!!!
Mặc dù Tô Diêu không phải hủ nữ, nhưng mà dù sao cũng từng có kinh nghiệm đọc qua đam mỹ rồi, cho nên lúc này cũng không thể coi như bị Thiên Sơn tẩy não được. Nhưng là Tô Diêu cảm t