
ọng của Tô Diêu.
Tô Diêu sợ sự kiện lần trước lúc miệt mài quá độ tái diễn, vì sức khỏe của bản thân, lập tức giãy dụa đứng dậy: “Này, máy tính của em.”
“Cái gì?”
“Máy tính của em anh có mang đến không? Không thể lên mạng chơi game là muốn em chết đó !”
Trì Thủy Mặc đối với cách dùng từ khoa trương của nàng lắc đầu cười cười, sau đó ôm Tô Diêu đứng dậy hướng thư phòng đi tới.
Rộng rãi trên bàn sách chỉnh tề bầy đặt hai máy tính, nhìn ra được một bàn mới tinh. Ngay cả trên màn ảnh u tầng bao trang còn chưa kịp hóa giải.
Tô Diêu cau mày: “Không phải là anh mới mua đó chứ? Chi bằng mang máy của em đến đây, thế này quá lãng phí.”
Trì Thủy Mặc đặt nàng lên ghế da, cười nói: “Máy của em anh nhìn qua rồi, có quá nhiều vấn đề, nên sớm bỏ đi thôi. Máy này của anh còn tốt lắm, yên tâm dùng đi.”
Vừa nói vừa giúp Tô Diêu mở máy.
Nhìn trên giao diện có biểu tượng Thiên Long, Tô Diêu hưng phấn nói: “Ngay cả trò chơi cũng download xong rồi?”
Trì Thủy Mặc cười cười: “Muốn lên đó chơi không?”
“Được ” Tô Diêu ấn vào biểu tượng, “Cũng mấy ngày không có lên rồi.”
Hai người cùng nhau truy cập vào trò chơi.
Vẫn là cảnh tượng Mai Lĩnh.
Tô Diêu mở túi đồ Yêu Nữ, cùng Đại Thần thay bộ tiên lữ tình duyên màu trắng.
Lẳng lặng đứng trong nước nhìn nhau.
Trên thực tế chỉ cách một cánh tay, nhưng Tô Diêu nhìn màn ảnh, vẫn cảm giác được trong lòng kích động.
Hai người cưỡi tử điện trở về thành.
Mới xuống ngựa, Yêu Nữ đã nhìn thấy rất nhiều tin tức trên kênh Bang.
Nguyệt Nguyệt bị cướp thương nhân .
Yêu Nữ mở Vụ Ảnh Truy Tung tìm vị trí Nguyệt Nguyệt, phát hiện tiểu đồ đệ đang ở của từ Đôn Hoàng đến Lạc Dương, lập tức chạy tới cửa Đôn Hoàng —— đồ đệ của nàng lẽ nào nàng còn không biết? Cái tính tình kia, một chút chiến đấu cũng không có, huống chi lúc chạy thương nhân.
“Đánh chó cũng phải ngó qua mặt chủ, dám khi dễ đồ đệ của ta?”
Để lại Hách Liên Thu Thủy một đầu hắc tuyến đưa mắt nhìn Yêu Nữ rời đi.
Ra khỏi cửa truyền tống Lạc Dương, Yêu Nữ liền bị công kích. Quay sang nhìn, chỉ thấy PK 2 đấu 2.
Nhưng thật ra là 2 đấu 2 cũng không chính xác —— củi mục đồ đệ của nàng chỉ có thể đứng tại chỗ hồi máu cho mình, lực công kích không đáng kể. Đối phương là Nga Mi nhưng rõ ràng mạnh hơn nàng rất nhiều.
Yêu Nữ không thèm để ý đến mấy lực công kích sát thương nhỏ trên người, chẳng qua là cau mày nhìn thân ảnh màu xanh biếc đang che ở trước Nguyệt Nguyệt: “Tiểu Thảo?”
Tiểu Thảo quay đầu lại nhìn thấy Yêu Nữ, sau đó hướng về phía Nguyệt Nguyệt kêu lên: “Có ta ở đây, bảo đảm ngươi sẽ không sao.”
Lời còn chưa dứt liền xông qua, kéo Nguyệt Nguyệt chạy trở về thành Lạc Dương, trước khi thân ảnh biến, đi qua bên cạnh Yêu Nữ Tiểu Thảo vẫn không quên dặn dò: “Hai kẻ này giao cho ngươi. Xử lý cho tốt.”
Yêu Nữ hắc tuyến.
Xông lên đem hai kẻ giết đồ đệ đến gặp Bà Bà, sau đó xoay người trở về thành Lạc Dương, ra khỏi cửa truyền tống đã nhìn thấy trên đỉnh đầu Tiểu Thảo một hàng chữ còn chưa kịp biến mất:
“Nhìn xem, không sao chứ?”
Yêu Nữ mặt đen lên nói: “Nếu như ta không đến thì sao? Cũng không có chuyện gì sao?”
Tiểu Thảo thản nhiên nói: “Ngươi không đến, lấy lực chân của ta, bỏ chạy cũng không thành vấn đề.”
Yêu Nữ mắt trợn trắng, chuyển hướng đến đồ đệ đang dùng Thanh Tâm PhổThiện chú sở trường phục huyết cho Tiểu Thảo: “Nguyệt Nguyệt, chuyện gì xảy ra?”
Nguyệt Nguyệt lắc đầu: “Em cũng không biết, chính là lúc Tiểu Thảo mang em chạy thương nhân bọn họ liền xông lại … Sau đó, em còn chưa kịp phản ứng gì thì đã chết…”
“Tiểu Thảo dẫn em đi?”
Sư phụ khẩu khí có cái gì không đúng, nhắm trúng khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của Nguyệt Nguyệt dời tầm mắt đi chỗ khác.
Yêu Nữ vừa nhìn về phía Tiểu Thảo, vẻ mặt tự tiếu phi tiếu.
Tiểu Thảo với ai cũng vậy. Ưỡn ngực nói thẳng: “Mang bà xã chạy thương nhân, có cái gì không đúng?”
Chương 43 Phiên ngoại 1
【 Nguyệt Nguyệt 】
Chơi game online là chuyện rất ngoài ý muốn.
Người đã học qua đại hỏi đều biết đại học rất thoải mái —— trừ phi ngươi muốn làm một sinh viên hàng đầu được cấp học bổng hàng năm mới cần tiêu tốn thời gian ở thư viện.
Mà đối với ta một người không ôm chí lớn, không cầu công lao mà nói, tham công tiếc việc đối với ta mà nói là quá xa xôi .
Ta thích nghe MP3 hơn, thích ngậm kẹo que, đến phòng trọ mượn một quyển tiểu thuyết, tìm một góc yên lặng ở túc xá hoặc là trong sân trường từ từ xem. Có thời gian liền lôi kéo bạn cùng phòng đi đi dạo một chút, mua đồ trang sức, mua quần áo. Thỉnh thoảng lên mạng——
Ngoài thời gian đi học, cuộc sống đại học của ta chính là lười nhác như vậy. Bạn cùng phòng ta cũng như vậy.
Nếu không phải các nàng sau có tình yêu, có game online.
Không biết bắt đầu từ lúc nào, tỷ muội trong túc xá cũng mê trò game nhảy nhót, mỗi ngày sau giờ học chuyện đầu tiên không phải là đến nhà ăn lấy món ăn mình thích nhất, ngược lại là chạy trở về túc xá, sau đó lại bắt đầu —— dùng lời của sư phụ Yêu Nữ chính là —— trên – dưới – trái – phải – space bar! ! ! – – (BL: à game audition)
Một nhóm người không chỉ chơi riêng còn muốn lôi kéo ta. Bất đắc dĩ n