Disneyland 1972 Love the old s
Làm sủng phi như thế nào

Làm sủng phi như thế nào

Tác giả: Nhu Mễ Hôi Hôi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324061

Bình chọn: 8.5.00/10/406 lượt.

cô đem sự tình báo cho cấp trên, Lý Tế lập tức bị trục xuất khỏi cung. Ý tứ của tống xuất cung không giống như trục xuất khỏi cung, có lẽ Lý tế sau này ở hôn sự cũng là gian nan. Tuổi còn nhỏ mà công vu tâm kế như thế, còn bị trong cung phát hiện sai đưa về nhà thì nhà ai còn dám lấy người vợ như vậy? Không sợ bị trẹo cột sống sao?

Mà Ôn Dư bởi vì đã nhiều ngày bệnh thật dự quá nặng, dẫn đến cả người hoàn toàn suy yếu, tất nhiên là bị đuổi về nhà tĩnh dưỡng.

Chương 7: Thật Nhiều Quả Mơ

Cách ngày điện tuyển không còn mấy ngày nữa, A Uyển mỗi ngày ngoại trừ việc cần thiết ra ngoài cửa thì hoàn toàn giống như trạch nữ ở lỳ trong phòng, có thể không ra ngoài cửa liền không hề ra ngoài.

Qua nửa tháng hôm nay nhiệt độ bắt đầu tăng, ban ngày cũng độc ác không tốt, tiểu thân thể A Uyển này nếu như đi ra ngoài dưới ánh nắng mặt trời, sợ là muốn sinh ngất.

Tiểu cung nữ Thanh Sam lại chẳng nhận thấy điều đó, nàng cảm thấy cô nương nếu như lại buồn bực ở trong phòng như thế là muốn buồn đến sinh bệnh, chạng vạng cần phải lôi kéo cô nương ra ngoài đi tản bộ tiêu cơm một chút.

A Uyển lúc này đang ngồi ở trước án dùng bút tiếp tục tỉ mỉ tinh tế lĩnh hội tư tưởng trung tâm lấy hầu hạ Hoàng thượng làm vinh quang, thấy tiểu nha hoàn kiên trì như vậy liền ngẩng đầu nhìn xem phía ngoài cửa sổ, lúc này thái dương đã ngả về tây, để lại sương khói đầy trời, tầng tầng mây tía phô ra cảnh sắc thực sự rất đẹp, mỹ cảnh trước mặt, A Uyển liền quyết định đứng dậy cùng Thanh Sam ra cửa đi dạo.

Tầm hoàng hôn không nóng bức giống như giữa trưa, còn có từng trận gió rất mát mẻ, trong gió bí mật mang theo chút hương hoa thổi vào mặt thật sự khiến tâm tình người ta vui sướng.

Lâm Hoa điện mặc dù có chút xa xôi nhưng làm vườn trong cung cũng không qua loa, vừa mới đi tới cửa vườn đã đem quang cảnh của vườn nhìn không xót một cái gì, hòn non bộ với những quái thạch lởm chởm chiếm một nửa vị trí khu vườn, vườn tuy nhỏ nhưng bồn hoa hoa cỏ mọi thứ được trưng bày có thể thấy bố trí rất dụng tâm.

Cạnh núi giả cũng rất hấp dẫn A Uyển bởi vì từ núi giả nìn sang chính là một rừng cây mai, thời gian cây mai nở hoa đã qua từ lâu, quả trên cảnh cây mai cũng rất nhanh chín, quả xanh quả vàng đọng ở trên cây thực sự nhìn rất mê người, liền nhìn cảm thấy vị chua rất muốn ăn nha.

Chỉ là A Uyển nhìn kỹ thì lại phát hiện trong rừng có mấy vị tiểu thư mặc cung trang màu hồng chẳng biết làm gì tại trong rừng mai mà vui cười quầy rầy ra động tĩnh cũng không nhỏ. Lúc này côn trùng bay trong rừng mai sợ là không ít, những nhóm cô nương này ở trong rừng mai đi dạo lẽ nào chỉ là vì ăn quả mơ?

Còn không chờ A Uyển nghĩ xong, Thanh Sam chỉ vào rừng mai nói với A Uyển: ”Cô nương, đường nhỏ giữa rừng mai được thông hướng tới Ngự hoa viên.”

A? Như thế có thể giải thích mấy nhóm tiểu thư khuê các vì sao tụ tập ở chỗ trong rừng mai chơi đùa. Ở trong rừng chơi đùa, vừa không có cách xa Lâm Hoa điện, cũng không bước vào Ngự hoa viên, coi như nếu đụng phải vị quý nhân ấy cũng không tính là mất nghi, nếu như Hoàng thượng bị hấp dẫn đến trong rừng mai chỉ cần nói là chơi đùa quá tận hứng liền tranh cãi ầm ĩ, lúc xin lỗi đoán chừng cũng sẽ không phỉ chịu nghiêm phạt gì, dù sao cũng là bản thân Hoàng thượng đi tới trong rừng.

Như vậy có thể không tính là vượt qua quy củ lại còn có thể là biện pháp lưu lại cho Hoàng thượng một ấn tượng, thật là quá khéo léo, cũng không biết là ai nghĩ ra được.

A Uyển cũng không muốn đi lên trước nữa, đỡ phải đi vào trong rừng cũng những tú nữ không quen biết lui tới. Nhắc tới Ôn Uyển xuyên đến thế giới này không thích ứng nhất chính là cùng nhóm quý nữ qua lại thì mỗi câu nói đều phải ở trong đầu lăn qua lăn lại mấy lần mới có thể chân chính cảm nhận được ý tứ hàm xúc trong câu nói của người khác, khá phí đầu óc.

Nhưng là từng viên từng viên đọng ở đầu cành xem ra quả thức chua ngọt ngon miệng, nước quả mơ tựa như từng giọt một đều ở đây hướng nàng ngoắc tay. A Uyển cực lực nhịn xuống xúc động nuốt nước miếng trước mặt mọi người, hỏi: ”Thanh Sam, rừng mai nhiều quả mơ như vậy năm vừa rồi đều xử lý thế nào?”

”Quả mơ năm vừa rồi đều do ngự thiện phòng bọn họ hái, cũng không biết dùng làm gì, nhưng rừng mai quá lớn, những quả mơ này người ngự thiện phòng cũng không ngắt hết được, phần lớn quả mơ đều rơi trên mặt đất bị hư đâu.” Thanh Sam vẻ mặt thành thật trả lời, lại thấy cô nương nhà mình trên mặt lộ ra biểu tình phí của trời.

A Uyển nhìn quả mơ dụ dỗ nàng chính là cảm thấy thập phần đau lòng, nhìn bốn bề vắng lặng không ai ở đây nghe lén liền liên tục nói: ”Lẽ nào bọn họ không biết quả mơ này có thể chế thành mai khô có thể pha rượu có thể ướp ngâm sao! Thật là lãng phí thái quá, đáng tiếc Thanh Sam bọn ngươi trông chừng một mảng rừng mai lớn như thế lại không được ngắt thật là cực kỳ đáng tiếc.”

Trong cung này tất cả sản phẩm trước khi chủ nhân chưa cho phép thì không thể tự mình hái, nếu không thì chính là một trận đòn đau.

Thanh Sam không chịu thua kém nhìn chủ tử đều nhanh muốn chảy ra nước miếng, trực tiếp chọc A Uyển: