
Lá bài cuối cùng
Tác giả: Trương Đỉnh Đỉnh
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3212045
Bình chọn: 9.5.00/10/1204 lượt.
với Lâm Dược thì không được?
Tại sao?
Trương Trí Công hỏi thế, thật ra trong lòng đã có đáp án rồi.
Lúc này, điều hắn quan tâm không phải là hành động của Ngụy lão lục sau này, không phải sau khi thua Hạo Nhiên sơn trang sẽ làm sao, mà là, Lâm Dược, sẽ bị làm gì.
Chương 30
Lâm Dược thua chắc rồi!
Sau khi Lưu Yên Nhiên đi xuống, ngoại vi đã bắt đầu thu lại.
Trong cuộc đấu trước kia, tuy mỗi khi giảm bớt một người, tỷ lệ cược đều sẽ giảm xuống biên độ lớn, nhưng bình thường sẽ mở tới cuối, dù sao chuyện đặt cược này, rất khó nói kết cục cuối cùng, cho dù đua ngựa, có lẽ trong vòng cuối cùng con chạy ở sau chót ngược lại có thể lao qua vạch thắng đầu tiên.
Mà hiện tại, hiển nhiên ngay cả nhà họ Trương cũng không cho rằng Lâm Dược có khả năng lật ngược.
Chip của y chỉ còn lại một chút xíu, quan trọng nhất là, biểu hiện của Daniau này cao thâm khó dò! Cột cao, quả thật khiến người ta hoảng sợ!
Tuy từ giọng điệu của hắn có thể nghe ra Lâm Dược không tệ, đương nhiên, có thể duy trì tới hiện tại, thì đã là không tồi, nhưng, rõ ràng không thể nào so sánh với Daniau.
Từ lầu hai tới lầu ba, gần như tất cả mọi người đều nhận định như thế. Ngụy lão lục thì đã dựa hẳn vào lưng ghế, bày ra thái độ hoàn toàn buông lỏng.
Hắn quả thật đã yên tâm rồi.
Quả nhiên là cao thủ nổi tiếng nằm trong top thế giới, cái giá bỏ ra quả nhiên đáng.
Khi biết năm nay đấu là bài poker Texas, hắn đã biết, không thể tìm người trong nước. Không phải là mạt chược, phì nhiêu trong nước vẫn còn hạn hẹp. Macao Hồng Kông tuy có vài cao thủ, nhưng tốt một chút thì đã sớm bị các sòng bài lớn thu nạp, muốn đào người từ tay đối phương, chưa chắc đào không được, nhưng lại không đáng giá.
Nơi tốt nhất, chính là Mỹ.
Las Vegas, sòng bài thế giới, mỗi năm đều tổ chức so tài poker thế giới, quả thật là nơi tập trung của cao thủ.
Cho nên, hắn đích thân tới Mỹ, đích thân thăm viếng các quan hệ có thể liên lạc được, hy vọng có thể tìm được một cao thủ.
Kết quả cũng đã tìm được vài người, nhưng đa số hắn đều không nhìn trúng. Miễn cưỡng có vài người hắn thấy được, nhưng người ta vừa nghe nói tới TQ, đa số đã thoái lui.
“Ở đây, không sao cả, đến TQ, đó là chỗ của anh.”
Đây là một cao thủ trông khá trực tiếp, trước khi đi đã nói với hắn.
Đúng, thù lao hắn ra không ít, ba triệu đô la, ngoài ra còn có phần thưởng. Đối với người bình thường, đây là số tiền cả đời cũng khó kiếm được, thậm chí nếu không phải làm việc ở mấy ngành kinh doanh như ngân hàng gì đó, ngay cả nhìn cũng không thấy được. Nhưng đối với các cao thủ thì quá bình thường.
Vì con số này, tới một ván đấu, tự nhiên không là gì, nhưng nếu vì thế mà phải vượt biển, đến một nơi hoàn toàn không quen thuộc, thì không phải là thứ họ muốn.
Cái này giống như một cao thủ TQ đến Châu Phi, nếu hắn sống tại TQ rất tốt, mấy triệu đều tiện tay là có, mà một tù trưởng Châu Phi cho hắn mấy triệu nhờ hắn giúp đỡ, tính ra đa số đều không bằng lòng.
Mà Daniau, lại tự động tìm tới cửa.
Người đàn ông này đột ngột xuất hiện tại khách sạn mà hắn trọ lại, nho nhã lịch sự lấy ra một tấm danh thiếp, để lại một câu: “Tôi tên Daniau, đợi khi anh biết tôi là ai, đến lúc đó hãy tới tìm tôi.”
Thời đại của Daniau đã qua rồi, nhưng, đó dù sao chỉ là chuyện mười hai năm trước, nếu muốn nghe ngóng, tự nhiên vẫn có thể nghe được.
Đương nhiên, sau khi nghe ngóng xong, hắn cũng cảm thấy rất khó tin nổi. Một người đáng ra nên ngồi tù sao lại có thể ra được? Hai Daniau này thật sự là cùng một người sao? Mong là không phải do người khác phẫu thuật thay đổi gương mặt.
Tuy hoài nghi, nhưng hắn vẫn đi tìm, mà vì dự phòng thật sự có người đang lừa bịp, hắn cũng an bài tản khách mời từ trong nước đấu thử, kết quả, đương nhiên là người hắn mang tới thua thảm.
“Ba triệu đô la quá ít rồi, tôi muốn năm triệu, Euro, hiện tại muốn đặt cọc một nửa, ngoài ra, tôi vẫn luôn cảm thấy rất hứng thú với TQ, cho nên, tôi muốn đi thăm thú, phương diện này cũng cần anh phụ trách.”
Năm triệu Euro so với số hắn chuẩn bị nhiều hơn một phần, nhưng hắn cuối cùng vẫn đáp ứng. Đúng, cho dù lấy được Hạo Nhiên sơn trang, chỉ riêng sòng bài ngầm đó thôi, một năm cũng chưa chắc có thể kiếm được ba mươi triệu.
Nhưng, nếu hắn có thể lấy được nơi này, nối hai tỉnh lại với nhau, một năm sao chỉ có ba mươi triệu cho được?
Đến bây giờ, Ngụy lão lục cuối cùng cũng có cảm giác nắm chắc trong tay, tóm lại, công sức của hắn không lãng phí.
Nghĩ thế, hắn lại có chút đau lòng.
Lúc đó hắn chỉ nghĩ tới năm triệu Euro, không mấy để tâm tới chuyện tham quan du lịch mà Daniau nói__ cái này tùy tiện có thể tốn bao nhiêu?
Nhưng sau đó hắn cuối cùng cũng biết, sinh hoạt của một người có thể xa xỉ tới mức độ nào.
Không phải khách sạn năm sao thì không ở, hơn nữa nhất định phải ở phòng tổng thống.
Không phải rượu vang Bordeaux không uống, hơn nữa nhất định phải uống loại rượu lâu năm của những tửu trang đặc biệt.
Không phải xì gà Cuba thì không hút, hơn nữa nhất định phải hút loại thủ công đặc chế của nước Anh, một điếu thôi cũng mất cả trăm đô la__ Người t