Polly po-cket
Không thể ngừng yêu

Không thể ngừng yêu

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326155

Bình chọn: 10.00/10/615 lượt.

trộm trốn ở một góc khóc”

Nhâm Niệm nghĩ đến chuyện cũ, hơi ngượng ngùng: “Lúc cô ấy đi rất đột ngột, em hy vọng dùng thứ gì đó để làm kỉ niệm để chúng em không quên nhau. Thật buồn cười, bọn em dùng vòng keo dán đôi, mỗi người một cái, đeo ở trên tay mình, hơn nữa mãi mãi cũng không tháo xuống”

Nhâm Niệm nhìn cổ tay mình trống trơn, hứa hẹn lúc còn trẻ đã hóa thành mây khói, còn nhớ tâm trạng lúc đó, cũng không giữ gìn vật kỉ niệm đúng chỗ

Chu Gia Trạch nhìn cổ tay cô một chút: “Lúc Gia Dao về, trên tay đeo phật châu mẹ tặng cho nó”

Kỳ thật, cũng không có làm được, tình bạn lúc còn trẻ hoặc sẽ phai mờ theo thời gian, có người căn bản đã quên nhưng có người lại cảm thấy khó chịu vì trí nhớ của mình quá tốt

Nhâm Niệm cười cười, không nói gì

Nét mặt của Chu Gia Trạch tràn ngập ưu thương nói: “Thật ra có nhiều người từng thề thốt với nhau rất nhiều nhưng cuối cùng vẫn không làm được, ở trong mắt người khác, họ cho rằng đối phương không giữ lời hoặc phản bội. Thậm chí phủ định tình cảm đương thời, nhưng rất nhiều khi, chúng ta không theo kịp bước đi của thời gian, cảnh vật đã thay đổi, tâm tình đã thay đổi. Hứa hẹn và lời thề ngày đó đã không còn phù hợp, chỉ đơn giản như vậy mà thôi”

“Anh đang an ủi em sao?”

Chu Gia Trạch lắc đầu, ôm cô vào lòng mình, nhìn chằm chằm mặt cô nói:

“Em không phát hiện, anh đang tìm lý do cho mình sao?”

Cô nhìn vào mắt anh, dường như có thể bước vào linh hồn anh, khi nhìn thấy kết quả, đúng vậy, cô biết ý của anh, không cần phủ nhận những gì đã qua, cũng không cần nghi ngờ hiện tại, thời gian khác nhau sẽ có những lựa chọn khác nhau

Hai tay của cô đặt ở trên cổ anh nói: “Lý do không tệ”

Chu Gia Trạch dùng ngón tay chỉ chỉ mặt cô nói: “Vì sao em lại thích anh, anh không phải là người tốt”

“Có lẽ vì thị lực em không tốt”

“Không phải em vẫn luôn tự hào vì thị lực của em chỉ có cận 0,5 độ sao?”

“Ai, có lẽ vì em hoa mắt” cô cười khanh khách, đổi lại Chu Gia Trạch lại giở thủ đoạn với cô

Chương 24

Từ lúc quan hệ của Nhâm Niệm và Chu Gia Trạch được công kh đến nay, số lần bọn họ cùng nhau trở về Chu gia giảm đi rất nhiều, nguyên nhân lớn nhất trong này là do Nhâm Niệm, mỗi lần cô đối mặt với người nhà họ Chu đều có cảm giác gò bó, mặc dù cô đã cố gắng khống chế cảm giác đó tồn tại, hơn nữa còn nỗ lực tỏ ra mình giống như trước đây. Cô cho rằng mình ngụy trang rất giống, thật không ngờ Chu Gia Trạch lại nhìn thấu cô, anh cũng không nói rõ, mỗi lần gọi điện đều để cô nói chuyện với bà nội Chu, sau đó chính anh sẽ truyền đạt ý nguyện chủ nhật không về được

Mặc dù đối với cách làm của anh, Nhâm Niệm cũng không nói gì, nhưng lại rất vừa lòng, anh đóng vai “người xấu” khiến cô vừa ý, nhưng mà nghĩ sâu hơn, cô kiểm điểm lại chính mình, có phải cô hơi kiêu hay không?

Chủ nhật này, mục đích của Chu Gia Trạch rất rõ ràng, ngày đầu tiên sẽ dạy cô học lái xe dạp, ngày hôm sau sẽ dạy cô học bơi lội, lý do là anh biết được ngay cả xe đạp cô cũng không biết lái, không ngừng ghét bỏ sự ngốc nghếch của cô, vì không muốn cô kéo cấp bậc của anh xuống thấp hơn, anh quyết định nhất định phải dạy cô học

Nhâm Niệm cho rằng anh chỉ nói đùa, ai ngờ anh tỏ ra rất nghiêm túc, một chiếc xe đạp để trong gara dự bị của anh, nắp xe cũng không đậy lại, không biết lúc anh lái xe có suy nghĩ gì. Một chiếc xe xa hoa đến mức tận cùng, phía sau xe chở một quý bà, chỉ tưởng tượng chút thôi cô cũng cảm thấy buồn cười

Chỉ là rất nhanh cô không cười nổi nữa rồi

Thật không có chuyên môn tìm địa điểm, ở phía dưới khu nhà trọ có một khoảng đất trống lớn làm chỗ ăn chơi. Nhâm Niệm nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, bước qua lấy lòng nói: “Anh xem, ở đây nhiều người như vậy, ngộ nhỡ em phạm sai lầm không phải sẽ làm mất mặt anh sao?”

Chu Gia Trạch tỏ ra hết sức trượng nghĩa nói: “Biết là sẽ mất mặt, vậy em hãy cố gắng học cho tốt, ở đây nhiều người như vậy, em ngay cả học sinh trung học cũng không bằng?”

Lấy lòng không có hiệu quả, Nhâm Niệm đành phải nhận tội

Chu Gia Trạch vẫn rất nhẫn nại, vững vàng nắm xe đạp để cho cô lái, để cho cô chú ý chuyển động về phía trước, anh ở phía sau ổn định bảo cô không cần phải sợ, tất cả đều rất thuận lợi, Chu Gia Trạch chuẩn bị buông tay từ từ, Nhâm Niệm liền kêu to: “Đừng buông… Em sợ”

Chu Gia Trạch chỉ cảm thấy buồn cười, tại sao cô còn nhát hơn một đứa bé nữa

Nhưng mà anh vừa mới buông tay, xe chạy đơn độc trên đường lập tức ngã sang một bên, anh vội chạy đến đỡ xe, cô nắm chặt tay vịn rất lâu mới ổn định lại được

Chu Gia Trạch còn muốn nói gì đó, học chạy xe ngã vài cái là chuyện bình thường. Đang chuẩn bị để cho cô thử lại thì phát hiện sắc mặt của cô trắng bệch, anh mím chặt môi không nói thêm gì nữa, đỡ cô đến một bên. Sắc mặt của cô vẫn không tốt, hít thở cũng dữ dội

Anh sờ sờ cái trán của cô, bàn tay vuốt vuốt mái tóc cô hỏi: “Sao vậy?”

“Có thể không học không?”

Cô quay đầu, chân mày hơi nhíu lại, giống như đứa trẻ bướng bỉnh không chịu uống thuốc, có thể không uống không?

Chu Gia Trạch cảm thấy lòng mình thật kì quái, anh mang theo tâm trạng của một “th