Polaroid
Khoảng Cách Tình Yêu

Khoảng Cách Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326105

Bình chọn: 9.5.00/10/610 lượt.

tay đang cầm súng của ông ta.

Một luồng máu chảy ra từ vết thương thấm ướt cái áo khoát của chú Minh, cánh tay ông ta rơi xuống. Sắc mặt chú Minh tái xanh, khẩu súng rơi ra khỏi tay ông ta, hai chân khụy xuống đất, ông ta nhìn Lăng phong chờ đợi phát súng thứ hai.

Nhưng Lăng Phong không băn thêm phát súng nào nữa hết, cậu đến gần nhặt cây súng của chú Minh lên dốc hết đạn ra và nói:

– Phát súng này kết thúc hết ân tình của chúng ta. Lần sau gặp lại, sẽ không có sự nhân nhượng như bây giờ. Con trai chú hiện đang được chăm sóc ở biệt thứ số 8.

Lăng phong nói xong thì bỏ đi, Jay nhìn chú Minh đang quỳ dưới mặt đất lắc đầu tiếc cho một người như ông ta.

Khi cả hai đi xa, Jay nhìn Lăng Phong thắc mắc:

– Sao không cho người xử lí ông ta luôn đi, cậu làm vậy không sợ về sau càng nguy hiểm hơn sao?

– Mình không thích giết gười – Lăng Phong vừa đáp vừa nghĩ đến Bảo Phương – Với lại, trong tay ông ta có nhiều thủ hạ. Nếu giết ông ta bây giờ sẽ khiến bang nổi loạn ngay. Huống hồ, bọn người bang khác đang lâm le dòm ngó chúng ta, lúc này mà tan đàn xẽ nghé thì nguy.

– Cho nên cậu cố tình cho ông ta một ân huệ, lại nói cho ông ta biết chỗ con trai ông ta ở đâu để ông ta tạm thời yên vị, không làm loạn, chờ đến khi ta cũng cố lại được thực lực rồi mới đối đầu đúng không?

Lăng Phong không đáp chĩ khẽ gật đầu, tâm trí cậu hiện đang ở chỗ Bảo Phương, dù biết ca phẩu thuật của cô đã thành công, Bảo Phương cũng đã an toàn rồi. Nhưng trong lòng Lăng Phong vẫn không có cảm giác yên tâm chút nào, cậu muốn được nhìn thấy cô. Nhưng lúc này lại là thời gian khó khăn nhất.

– Được rồi, mình sẽ giúp cậu gặp cô ấy – Jay hiểu tâm trạng của Lăng Phong nên quyết định ra tay giúp đỡ.

Lăng Phong khẽ cười nhìn Jay cảm kích.

Khi Jay vừa về nhà thì cảm giác có chút khác lạ, cậu nghi ngờ mở cửa phòng, chậm rãi bước vào bên trong quan sát tỉ mỉ thì bỗng thấy một bóng đen lao ra túm lấy mình, lực rất mạnh gần như dồn cậu vào vách tường. Lăng Phong định hất ngược lại người đó ra nhưng nhìn kỹ lại thì thấy đó là Bảo Nam, cậu hơi ngạc nhiên nhìn Bảo Nam hỏi:

– Là anh, sao anh vào được đây?

– Tôi cảnh cáo cậu, không được đến gần Bảo Phương nữa, lần này con bé dùng tính mạng đỡ cho cậu, cho nên tôi tôi mới giúp cậu tiêu diệt hai tên sát thủ kia, nhưng lần sau, tôi sẽ không màng đến sự sống chết của cậu – bảo nam gầm lên.

– Anh gia nhập tổ chức đó rồi sao – Lăng Phong trầm mặt hỏi.

– Không liên quan gì đến cậu, cũng đừng có cho Bảo Phương biết- Bảo nam trầm giọng lại nói, cái ý nghĩ Bảo Phương biết anh là sát thủ đáng kinh tởm khiến anh rùng mình.

– Yên tâm, tôi cũng không muốn cô ấy biết mà thêm lo lắng cho anh – Lăng Phong hất tay Bảo Nam ra.

– Cậu phải biết, thế giới của cậu khác thế giới của Bảo Phương, cho nên hãy tránh xa con bé ra, hãy để nó có cuộc sống yên ổn. Coi như tôi xin cậu, lần này may mắn con bé thoát chết, nhưng lần sau thì thế nào?

Nếu như tôi còn thấy cậu ở gần con bé nữa, tôi nhất định sẽ giết cậu.

– Yên tâm đi, 2 ngày nữa tôi đã ra nước ngoài rồi – Lăng Phong nói với giọng trầm buồn.

Vì chuyện ám sát mà ba cậu quyết định ra nước ngoài, một phần tránh cảnh sát và phe đối địch, một phần cũng cố thế lực sau khi chú Minh bỏ đi. Lăng Phong là con trai duy nhất nên buộc phải theo cạnh ông nhằm đảm bảo an toàn.

Bảo nam nghe vậy thì thở phào nhẹ nhỏm.

– Nhưng khi tôi đủ mạnh mẽ, đủ khả năng bảo vệ cô ấy, tôi sẽ quay trở lại – Lăng Phong nhìn Bảo Nam kiên định nói.

Bảo Nam thấy ánh mắt đó thì chột dạ, nhưng cậu lại thấy tin tưởng.

Nhờ Jay, Lăng Phong có thể vào thăm Bảo Phương khi cô đang ngủ. Cậu nắm lấy tay cô bé, bàn tay đeo chiếc vòng ngọc lục bảo đầy mềm mại.

– Xin lỗi, hại em ra nông nỗi này….Anh phải đi rồi, từ nay chúng ta không thể gặp nhau được nữa. Em phải cố gắng sống thật tốt nha, có biết không.

Bàn tay Lăng Phong khẽ siết chặt lấy tay cô, vuốt nhẹ tóc cô rồi sau đó cậu đặt lên môi cô một nụ hôn.

– Đi thôi – Jay khẽ giục

Lăng phong luyến tiếc rồi khỏi tay Bảo Phương theo Jay ra sân bay. Cửa vừa khép lại, Bảo Phương mở mắt, một giọt nước mắt lăn dài.

Chương 4: Biển trời trong xanh

Tại hộp đêm lúc gần khuya, một cô gái ăn mặc đầy sức gợi cảm, áo hai dây để lộ bờ ngực căng phồng đầy đặn, chiếc quần jean ngắn để lộ đôi chân thon thả, mái tóc dài được uốn bới một cách kì công thật đẹp. Giữa trời đêm mà cô đeo một chiếc kính đen, áo khoát trên vai hờ hững, miệng nhai sin gôm, lêu lâu lại thổi ra một cái bong bóng, bước đi uyển chuyển hướng về phía cửa của hộp đen.

Cô ngạo nghễ đứng trưởc cửa của hộp đêm quét mắt một cái thì nhún người bước vào trong. Nhưng bảo vệ đã đưa tay ngăn cô lại

– Xin lỗi, người đẹp là….

Cô gái không nói gì, phun bã kẹo vào bàn tay đang chìa ra của tên bảo vệ. Kéo cặp kính xuống để lộ đôi mắt kẻ chì sắc sảo đầy sức quyến rũ, cô nhếch môi cười nói:

– Tôi được anh Huy mời đến đây.

Nghe đến tên người quản lí hộp đêm thì sắc mặt mấy tên bảo vệ dịu lại, hắn ta vò bã kẹo trong tay quăng xuống đất rồi hất đầu hướng bên trong ngầm ý bảo cô vào.

Cô kiêu hãnh nhún người bước vào bên