Pair of Vintage Old School Fru
Khi Những Kẻ Ngốc Yêu

Khi Những Kẻ Ngốc Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324604

Bình chọn: 8.00/10/460 lượt.

ối, chiếc bóng lặng lẽ đỗ dài trên chiếc grap giường màu hồng nhạc trông thật cô đơn…

“Mình đã làm đúng… mình đã làm đúng… Nếu mình ko làm vậy thì chỉ làm khổ anh Gen thêm thôi, mình làm như vậy chẳng khác nào lừa dối anh ấy…” – Nó lẩm bẩm tự chấn an chính mình về cảm giác tội lỗi đang dày xéo trong lòng… Từng lời… từng lời của Gun cứ văng vẳng bên tai của nó… dù thế nào… sự thật là… Nó đã làm anh tổn thương…Nước mắt lại lăn xuống thành 1 vệt dài…

…Ring…ring…

Tiếng chuông cắt ngang suy nghĩ của nó… mệt mỏi…nó ko muốn nghe…

…Ring…ring…

Tiếng chuông vẫn cứ vang lên… nó đành vớ tay lấy chiếc điện thoại…màn hình hiện lên cái tên…Bin

_Alo… – Nó vội nghe máy

_Sao em lâu bắt máy thế – Bin trách yêu

_Em xin lỗi, nãy giờ…em trong toilet – Nó ngập ngừng rồi đành nói dối

_Em…em khóc à? – Bin nghe giọng nó trầm trầm

_Ơ…ko…ko có – Nó chối biến

_Rain!!! Anh yêu em…anh biết em đang chịu nổi đau giày vò khi cảm giác tội lỗi đối với anh Gen … – Bin trầm ấm nói

_Em…em…ko – nó bật vỡ òa khi ko còn đủ khả năng chèn nén cảm xúc được nữa

_Ko sao, anh sẽ bên cạnh bảo vệ em… em có tin anh ko?

_Có…em tin anh – nó nức nở

_Cám ơn em…Thôi, em ngủ đi, mai bắt đầu đi học lại rồi, sáng mai anh sang đón em nhé

_Dạ – những tiếng nói Bin nghe thật nhẹ tâm hồn

Cúp máy… nó siết chặt ôm chiếc điện thoại vào lòng nó vẫn còn 1 nỗi dạy dứt nhưng nó sẽ vượt qua được…

….

7h sáng…

…Cạch…

_Chào buổi sáng… – Bin mỉm cười khi nó vừa bước ra khỏi nhà

_Chào anh – đón nhận nụ cười thật đẹp, đối với nó hôm nay thật đẹp

_Hai tụi bây…? – Kan tính hỏi gì đó nhưng rồi lại thôi…

_Anh 2 ko cùng đi với tụi em àh? –nó hỏi với theo khi Kan đi về hướng ngược lại đường đến trường…

_Ko – Kan đáp gọn rồi tiếp tục rảo bước

_Anh Kan bận đi đón Sunnt đấy mà – Bin cười cười nói nhỏ vào tai nó

_Àh – nó òa lên 1 tiếng như hiểu ra – Vậy chúng ta đi thôi anh

Bin nắm lấy tay nó, cả 2 bước đi bên nhau thật vui…cảm giác ko giống như bên cạnh Gen…nó vui

_Rain… -Sunny gọi khi nó vừa bước vào trường, phía sau nhỏ là Kan

_Hì!! Trùi!! Mới sáng sớm thấy anh hai phắn mất, tưởng gì, thì ra là đi đón nàng – Nó nheo mắt cười tươi rói trêu Sun và Kan

_Mày mún ăn đòn huk? – Kan hăm dọa mà mặt ửng đỏ xấu hổ

_Xì!!! Thì cũng như mày thôi…có điều chắc ko có phước bằng mày – Sun lè lưỡi trêu ngược

Nó ú ớ ko bít nói gì đành ngậm bù hòn làm ngọt…

_Boo đâu? Hôm nay ko đi cùng àh? – nó thắc mắc vì 1 sự vắng mặt

_Nó đi với Gun từ sáng rồi… hôm nay ngày đầu đi học lại nên nó ko muốn đi trễ ấy mà– Sunny nói mà giọng hơi trầm buồn

Nó cũng có thể hiểu đó chỉ là 1 lí do nhỏ…còn lài thì bởi vì….

Nó cụp mắt, hơi buồn… Bin thấy vậy siết lấy tay nó, kéo vào lòng trấn an, vỗ về nó…và hình ảnh âu yếm đó đã lọt vào mắt 1 người…

_Ồ!! Sao trông 2 người thân mật thế… ko lẽ…? – 1 giọng chua chua lâu ngày ko gặp vang lên đến bẩn tai

_Hừm!! con rắn độc thối tha – Sunny lẩm bẩm rủa thầm…

Mary bước từng bước điệu đà đến chỗ nó… ả ghé mặt gần sát nó nhếch mép, bày ra 1 nụ cười quỷ ghê tởm…

_Vậy hẳn là cô và Gen chia tay rồi… chắc anh ấy chơi chán rồi chứ gì -Ả khinh miệt – Mà cô cũng lợi hại thật, vừa bị Gen đá xong thì vớ ngay Bin… khá nhỉ.. cô dùng cái gì mà hay vậy

_Cô… – Sunny giận run

Bin mặt tối sầm, tay siết thành nấm đấm tức tối…

…Bốp…

1 cái tát chói tai vang lên khiến cho cả trường nín thở khi thấy Mary đang lảo đảo ngã vật xuống đất…

Kan,Bin và Sunny há hốc giật mình nhìn cảnh vừa diễn ra trước mắt mình…

_Mày dám… – Con Mary căm phẫn rống lên

_Cái này là cho Yumi – khuôn mắt nó lạnh căm, 1 nỗi căm hận trào dâng khóe mắt

…Bốp…

Chưa kịp định hình, con Mary lãnh thêm 1 bạt tai như trời giáng nữa…

_Cái này là cho anh Gen – Nó lạnh lùng cất giọng

…Bốp…

Một bạt tai nữa nhanh quá khiến con Mary ko kịp đỡ, máu ứa khóe mép, mặt sưng phù rát tẹ tái, in lằn 5 ngón tay…

_Cái này là do mày dám sỉ nhục tao… cái thứ thối tha như mày ko có quyền nói ai hết, mày đã từng cảm thấy ghê tởm cho chính hành động của mày chưa?… – Nó lạnh nhạt ko 1 xúc cảm quay đi, nó như trở thành con người khác vậy…

Nó rảo bước đi…từng lời kể kí ức mà Kan nói cứa thẳng vào trái tim nó…

….

_Còn ả Mary thì sao hả? bộ ko phải trả giá sao? – Sunny căm phẫn rít lên

Siết chặt đôi bàn tay Kan run lên đầy tức hận…

_Nhờ thế lực và tiền của gia đình, ả ko phải chịu 1 mức án nào, tất cả đều chỉ xem đó là 1 tai nạn, mọi trách nhiệm đều đổ cho lũ côn đồ… nhưng sau vài ngày truy bắt, người ta chỉ tìm thấy xác của bọn chúng… tất cả đều đc sắp xếp… và ả nhởn nhơ đi du học sau tất cả những gì ả gây ra như ko có gì xảy ra …



Dòng hồi ức cắt ngang…1 giọt nước mắt trào ra…tay siết chặt 1 nỗi căm hờn… miệng nó bật ra 2 tiếng ko hay mà chính nó ko ngờ nó có thể thốt ra đc…

_Khốn nạn…

Bin và Sunny lo lắng đi theo nó đến tận lớp… để ả Mary ngồi sống xoài trên đất, tay ả siết chặt, người run lên căm hận, răng nghiến vào nhau, khuôn mặt hết đỏ lại đen xám xịt tức giận…

_Con Khốn, dám đụng đến tao, tao sẽ cho mày sống ko bằng chết



_Em ổn chứ? – Bin nói nhỏ vào tai nó khiến nó giật mình…thì ra mình đã đến l