Hồng Lâu Mộng

Hồng Lâu Mộng

Tác giả: Tào Tuyết Cần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210482

Bình chọn: 10.00/10/1048 lượt.

, kiểu quả cũng thế. Mỗi người một bình rượu nhỏ bằng đồng đen chạm và một cái chén pha lê.

Mọi người ngồi xong, Giả mẫu cười nói:

– Trước hết, chúng ta mỗi người uống hai chén. Hôm nay cứ phải có “tửu lệnh” mới có ý nghĩa.

Tiết phu nhân cười nói:

– Cụ chắc có nhiều tửu lệnh hay, các cháu hiểu thế nào được? Người định để cho các cháu say, các cháu xin uống thêm mấy chén nữa.

Giả mẫu cười nói:

– Dì hôm nay nói nhún quá, chắc là chê tôi già rồi.

Tiết phu nhân cười nói:

– Không phải là nói nhún, sợ không theo nổi lệnh, lại làm trò cười thôi.

Vương phu nhân cười nói:

– Nếu không theo nổi, thì uống thêm một chén, say rồi đi ngủ, còn ai cười chúng mình vào đâu?

Tiết phu nhân gật đầu cười nói:

– Xin theo lệnh. Nhưng cụ phải uống trước một ly rượu lệnh mới được.

Giả mẫu cười nói:

– Đúng thế.

Liền uống một chén.

Phượng Thư vội đến cười nói:

– Đã ra tửu lệnh, nên cho Uyên Ương đứng hành lệnh mới phải.

Mọi người đều biết tửu lệnh của Giả mẫu là do Uyên Ưống nhắc trước, nên khi nghe xong, đều nói: “Phải lắm”.

Phượng Thư kéo Uyên ương đến. Vương phu nhân cười nói:

– Đã được cử ra hành lệnh, không có nhẽ cứ phải đứng mãi.

Liền quay lại bảo a hoàn nhỏ: “Lấy một cái ghế nhỏ để ở trước bàn hai mợ mày”.

Uyên Ương rụt rè, xin phép ngồi xuống, rồi uống một ly rượu, cười nói:

– Tửu lệnh phải nghiêm như quân lệnh, không cứ sang hèn, đều do tôi làm chủ cả. Trái lời tôi phải phạt.

Vương phu nhân cười nói:

– Đúng thế, hãy nói đi.

Uyên Ương chưa kịp nói, già Lưu đã đứng dậy xua tay nói:

– Đừng trêu chọc người ta! Tôi đi về đây.

Mọi người đều cười nói:

– Không thể thế được.

Uyên Ương quát sai bọn hầu nhỏ ra kéo già Lưu vào ghế. Già Lưu kêu lên:

– Thôi tha cho tôi!

Uyên Ương nói:

– Bà còn nói nữa sẽ phải uống một bình.

Già Lưu mới chịu thôi. Uyên Ương nói:

– Bây giờ tôi nói cách chơi bằng con bài. Từ cụ trở xuống đến già Lưu, đều phải theo lệnh. Ví dụ tôi gọi tên một phu bài, tôi sẽ tách riêng ba con ra, bắt đầu nói con thứ nhất, rồi đến con thứ hai. Nói đến lượt ai, người đó sẽ nói một câu, phải đúng vần. Nếu sai sẽ bị phạt một ly rượu.

Mọi người cười nói:

– Lệnh hay lắm, nói mau đi.

Uyên Ương nói:

– Đây có một phu bài. Bên trái là quân thiên.

Giả mẫu nói: Trời xanh đứng ở bên trên.

Mọi người nói: “Hay”.

Uyên Ương nói:

– Ngũ lục đứng ở trung gian.

Giả mẫu nói:

– Lục kiều mai nở hương tràn thấu xương.

– Một quân lục hợp yêu.

– Một vành đỏ chói đương treo giữa trời.

– Hợp thành con quỷ bù đầu.

– Quỷ này ôm chặt đùi sau Chung Quỳ.

Mọi người cười rộ, khen ngợi. Giả mẫu uống một chén.

Uyên Ương lại nói:

– Lại có một phu bài. Bên trái quân đại trường ngũ đây.

Tiết phu nhân nói:

– Hoa mai trước gió tung bay từng chùm.

– Bên phải là quân đại ngụ trường.

– Tháng mười hai nức mùi hương trên ngàn.

– Giữa có quân tạp thất đây.

– Chức Ngưu thất tịch đêm ngày gặp nhau.

– Hai chàng dạo Ngũ Nhạc chơi,

– Cuộc vui tiên cảnh, dưới đời kém xa.

Mọi người khen hay, rồi Tiết phu nhân cũng uống một chén.

Uyên Ương lại nói:

– Đây là một phu bài nữa. Trường yêu bên trái hai vần.

Tương Vân nói:

– Hai vầng nhật nguyệt sáng trưng trần hoan.

– Trường yêu bên phải lập lòe.

– Tiếng hoa rụng xuống nào nghe thấy gì.

– Giữa con yêu tứ nữa đây.

– Kìa cây hồng hạnh tựa mây bên giời.

– Hợp thành một quả anh đào.

– Vườn qua lại để chim vào tha ra.

Nói xong, Tương Vân uống một ly rượu.

Uyên Ương lại nói:

– Lại có một phu bài nữa. Bên trái là quân trường tam.

Bảo Thoa nói:

– Một đôi chim yến kêu ran trên xà.

– Bên phải là quân tam trường.

– Gió đua thủy hạnh thòng lòng dây xanh.

– Giữa là tam lục chín khuyên.

– Núi Tam Sơn ngả ngoài miền trời xanh.

– Thuyền neo dây sắt chơi vơi.

– Nơi nào sóng gió là nơi buồn rầu.

Nói xong, uống một chén.

Uyên Ương lại nói:

– Quân thiên bên trái đây rồi.

Đại Ngọc nói:

– Ngày vui cánh đẹp tự trời biết sao.

Bảo Thoa nghe thấy câu ấy, quay lại nhìn. Đại Ngọc chỉ sợ bị phạt, nên không để ý.

Uyên Ương nói:

– Giữa bình gấm đẹp lạ lùng.

– Song the nào thấy ả Hồng báo tin.

– Nhị lục tám điểm đều nhau.

– Trước sân ngọc điện sắp chầu hai bên.

– Họp thành lẵng hái hoa rừng.

– Gánh hoa thược dược thơm lừng gậy tiên.

Nói xong uống một chén.

Uyên Ương nói:

– Bên trái tứ ngũ chín hoa.

Nghênh Xuân nói:

– Hoa đào đẫm mưa màu càng thắm.

Mọi người cười nói: Đáng phạt! Sai vần rồi, lại không đúng nghĩa.

Nghênh Xuân cười, uống một ly rượu phạt.

Nguyên vì Phượng Thư và Uyên Ương đều muốn nghe già Lưu nói để cười, cố ý bảo Nghênh Xuân nói sai đi. Đến lượt Vương phu nhân, thì Uyên Ương đọc giúp, sau đến già Lưu. Già Lưu nói:

– Chúng tôi ở nhà quê, khi nào rỗi, cũng thường họp mấy người chơi lối này, nhưng nghe không haỵ Thôi để tôi thử nói xem.

Mọi người cười nói:

– Dễ thôi, bà cứ nói đi, không việc gì.

Uyên Ương cười nói:

– Bên trái đại tứ là “người”.

Già Lưu nghe rồi, nghĩ mãi mới nói:

– Là người nhà quê chăng?

Mọi người cười vỡ nhà.

Già Lưu cười nói:

– Chúng tôi người nhà quê chẳng qua chỉ nói chuyện nhà quê, các cô các mợ đừng cười.

Uyên Ương nói:


XtGem Forum catalog