XtGem Forum catalog
Hôn nhân không tình yêu

Hôn nhân không tình yêu

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322621

Bình chọn: 8.00/10/262 lượt.

gì?” 

“Cá em và Cảnh Mạc Vũ sẽ ly hôn trong vòng hai năm.” 

“Nói vớ vẩn.” Nếu không phải đang mặc bộ váy cưới thánh thiện, chắc chắn tôi sẽ tung một cước vào đúng chỗ hiểm của Tề Lâm. 

“Nếu hôn nhân của hai người có thể duy trì hai năm trở lên, em bắt anh làm gì anh cũng làm. Nếu chưa đầy hai năm đã ly hôn, đến lúc đó em hãy gả cho anh. Em thấy thế nào? 

“Tề Lâm, nhân lúc còn chưa muộn anh hãy quên ngay ý tưởng đó cho tôi. Tôi và anh ấy tuyệt đối không ly hôn. Chúng tôi sẽ yêu nhau trọn đời, đến lúc đầu bạc răng long.” 

“Ờ, hai người yêu nhau như thế đó…” Tề Lâm giơ ngón trỏ, chỉ về phương hướng sau lưng tôi. Tôi quay đầu, liền nhìn thấy một đôi nam nữ đang ôm nhau. 

Tề Lâm nói tiếp: “Đám cưới còn chưa kết thúc, anh ta đã vội vã đi ôm “tiểu tam” rồi. Ngôn Ngôn, em xác định hôn nhân của em có thể duy trì hai năm?” 

(Tiểu tam: từ quen thuộc trong ngôn tình, chỉ người thứ ba) 

Thật ra tôi không hề bận tâm đến chuyện một người đào hoa như Cảnh Mạc Vũ ôm từ biệt hồng nhan tri kỷ trước đó của anh. Thế nhưng…bọn họ ôm nhau ngay trước mặt Tề Lâm, thử hỏi mặt mũi tôi quẳng đi đâu? 

Thế là tôi nhét ly rượu vào tay Tề Lâm, kéo gấu váy cưới trắng lên cao, kiên quyết đi bảo vệ thể diện của tôi. 

“Khụ…” Tôi cố ý hắng giọng. Sau khi xác định Cảnh Mạc Vũ đã phát hiện ra tôi và rời tay khỏi người mỹ nhân, tôi mới mở miệng: “Nếu anh không muốn ba ném cô ta xuống biển nuôi cá, tốt nhất anh nên tìm một nơi không ai nhìn thấy tiếp tục dây dưa với cô ta.” 

Cảnh Mạc Vũ chỉnh lại bộ ple hơi nhàu rồi nhướng mắt nhìn tôi. 

Bầu trời mùa thu trong vắt, bóng cây rậm rạp đã che khuất gương mặt điển trai với ý cười lạnh lùng của anh, nhưng không thể che giấu sự ngông cuồng không một người nào có thể trói buộc trong đáy mắt anh: “Ờ, kiến nghị của em không tồi, tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ!” 

Tôi hít một hơi sâu, cố không bận tâm đến ẩn ý trong câu nói của Cảnh Mạc Vũ. Tôi quan sát mỹ nhân trước mặt. Cô ta đúng là nhân vật nữ chính tiêu chuẩn trong ngôn tình, thân hình mảnh mai, gương mặt thanh tao, đẹp mà không tục. Từ người cô ta tỏa ra một vẻ u buồn hút hồn. Cảnh Mạc Vũ đúng là có mắt nhìn người, dù tôi có thua, cũng thua một cách oanh liệt. 

“Ngôn Ngôn? Ngôn Ngôn!” 

Nghe tiếng ba tôi gọi, tôi khoác tay Cảnh Mạc Vũ, kéo váy cưới màu trắng được may thủ công tinh tế, chậm rãi đi qua mỹ nhân mắt ngấn lệ, đi qua Tề Lâm đang nhếch miệng cười, đi qua đám khách mời vô tư lự. 

Những hạt đá quý trên áo cưới lấp lánh dưới ánh mặt trời làm tôi nhức mắt. 

Vào giây phút đó, tôi đột nhiên tỉnh ngộ. Nếu đây là tình tiết trong tiểu thuyết ngôn tình, không còn nghi ngờ gì nữa, tôi chính là nữ phụ đáng ghét bị mọi người chửi rủa. Tôi tưởng tôi có chút sắc đẹp là có thể khống chế anh. Quan trọng hơn, tôi tưởng tôi có một người cha lợi hại, chuyện gì cũng có thể giải quyết lại hết mực yêu thương chiều chuộng tôi, là tôi có thể thành công trong việc chiếm hữu nhân vật nam chính, người khiến phái nữ điên đảo. Tôi còn tưởng, có thể chờ đợi một tình yêu mà tôi cho rằng sớm muộn cũng sẽ đến với tôi… 

Chỉ có điều, chờ đợi tôi ở phía trước, liệu có phải là tình yêu?



Chương 4: Động phòng







Chương 5: Tình yêu của người cha







Chương 6: Phòng trống







Chương 7: Mê loạn







Chương 8: Bắt gian







Chương 9: Ghen tuông







Chương 10: Người tình







Chương 11: Lựa chọn







Chương 12: Ngủ chung







Chương 13: Tiểu biệt







Chương 14: Tỏ tình







Chương 15: Thực tập







Chương 16: Gặp nhau







Chương 17: Tiệc rượu







Chương 18: Động phòng







Chương 19: Hoan ái







Chương 20: Ngoại truyện 1: Đêm Bình An







Chương 21: Hợp tác







Chương 22: Nụ hôn đầu







Chương 23: Chương 23 (18+)







Chương 24







Chương 25







Chương 26







Chương 27







Chương 28







Chư