
ông của anh cũng để cho em sờ còn không được sao?” Nói xong anh rút tay ra, kéo tay Hạ Chân Ngọc đặt vào cái đó ở giữa hai chân mình, anh giữ chặt tay cô cọ xát qua lại.Khuôn mặt Hạ Chân Ngọc lúc trắng lúc hồng, cô dùng lực muốn rút tay mình về, kết quả là tay của Chu Cẩn Vũ lại trực tiếp mò mẫm vào trong váy của cô. Hạ Chân Ngọc cũng không dám lại đưa tay ra ngăn cản anh, nhưng Chu Cẩn Vũ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước đem chiếc quần lót của cô khiều sang một bên, bàn tay trực tiếp xoa nắn vuốt ve nơi mềm mại non nớt của cô.Hạ Chân Ngọc đã muốn chết tâm rồi, cô nhỏ giọng nói: “Anh đừng như vậy có được không, rút tay ra đi.”Chu Cẩn Vũ trên mặt thì bày ra vẻ chững chạc đàng hoàng, còn miệng thì lại khẽ nói: “Anh nghĩ là không thể, anh chỉ muốn sờ sờ một chút cho đỡ thèm mà em cũng quản, nếu không bây giờ chúng ta liền đi ra ngoài, vào trong xe của anh, anh sẽ hầu hạ em.”Hạ Chân Ngọc không thèm nói chuyện, cô tận lực di chuyển thân mình sang bên cạnh để cách xa Chu Cẩn Vũ một chút, cô bình tĩnh cầm đôi đũa nhưng cũng không có gắp thức ăn. Chu Cẩn Vũ dịu dàng vuốt ve trong chốc lát, lại đem một ngón tay đâm vào bên trong, khe khẽ gảy gảy rồi chuyển động ra vào. Hạ Chân Ngọc hút một ngụm khí, chịu đựng từng trận tê dại truyền đến, có chút ngồi không yên.Lúc này Lý Nguy ở bên kia cũng đang cùng Trương trưởng phòng trò chuyện, hắn ta cũng không còn khẩn trương như lúc trước, lại bưng một chén rượu đứng lên nói với Chu Cẩn Vũ: “Chu thị trưởng, cảm ơn ngài hôm nay đã quan tâm cùng khích lệ tôi, tôi nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng. Hơn nữa tôi càng muốn cảm ơn ngài ngày thường đối với Chân Ngọc đã có nhiều chiếu cố và coi trọng. Một lần nữa tôi kính ngài một ly.” Nói xong liền trực tiếp uống cạn chén rượu.Chu Cẩn Vũ hài lòng nở nụ cười hết sức thâm sâu, nhưng một câu cũng chưa nói, chỉ là anh gia tăng thêm lực đạo trong tay, đồng thời chân anh cũng cuốn lấy chân của Hạ Chân Ngọc không cho cô vùng vẫy né tránh. Sắc mặt Hạ Chân Ngọc càng lúc càng không thích hợp, loại cảm giác trí mạng này tích lũy ngày càng cao, cô muốn tách ra lại bị Chu Cẩn Vũ cố tình áp chế không cho cử động, chỉ có thể cúi đầu cắn chặt môi dưới chịu đựng, cô sợ mình không khống chế được sẽ phát ra âm thanh, cũng không còn tâm tư nào đi để ý đến bọn họ nói gì đó.Lúc này Chu Cẩn Vũ đã mở miệng, thanh âm có chút nhanh: “Lương cục trưởng, xem ra Lý Nguy là một đồng chí xuất sắc, nếu cần thiết, có phải hay không nên cân nhắc một chút?”Lương cục trưởng lập tức nói: “Vâng, nên là như thế, nhưng mà hiện tại vẫn còn tồn tại một ít khó khăn khách quan. Trong cục cũng có nhiều đồng chí làm lâu năm, biên chế của cục cũng là có hạn. Chỉ có điều là nếu Chu thị trưởng ngài muốn đề bạt, thì cho dù có khó nữa tôi cũng nhất định làm được.”(166)Lý Nguy nghe xong cuộc đối thoại này thì hoàn toàn bị choáng váng, Chu thị trưởng đang nói cái gì, cất nhắc sao? Chẳng lẽ là bọn họ đang nói đến chuyện sẽ cất nhắc hắn ta, chuyện này thật đúng là không thể tin được. Có những người cả đời cũng không được cất nhắc tới nửa bậc, nhưng dựa vào tình hình hiện tại thì xem ra, người khác có cố gắng cả đời cũng không làm nên chuyện, nhưng mà chỉ cần Chu Cẩn Vũ nói một câu thôi là có thể thực hiện được.Chuyện này rốt cuộc là thiệt hay giả, Chu thị trưởng là đang nói đùa, hay là thực sự có ý tứ này? Lý Nguy cảm thấy hắn ta phải làm cho rõ ràng, hơn nữa hiện tại cần phải xác nhận, nếu không qua đêm nay hắn ta nào có khả năng gặp lại Chu Cẩn Vũ, mà Chu Cẩn Vũ cũng hoàn toàn không có khả năng nhớ rõ hắn ta là ai.Lúc này trên bàn tiệc ngoại trừ Trương trưởng phòng, Đinh cục trường còn có Lương cục trưởng thì những người khác đều đã viện cớ rời đi. Lý Nguy cho rằng đây là thời cơ không thể tốt hơn, ở trong lòng sắp xếp từ ngữ hồi lâu, vừa định mở miệng thì bị Lương cục trưởng ngăn cản: “Tiểu Lý à, một lát nữa tôi lại anh nói đến chuyện này, trước tiên hãy ăn chút gì đi, cũng đã uống nhiều rồi.”Lý Nguy miễn cưỡng ngồi lại đằng đó uống rượu cùng với Lương cục trưởng. Chu Cẩn Vũ lại đột nhiên đứng lên nói: “Vừa rồi uống chén rượu kia xong thấy có chút đau đầu, tôi đi ra ngoài giải tỏa một chút. Chân ngọc đi mua giúp tôi ít thuốc giảm đau đi.” Sau đó anh kéo Hạ Chân Ngọc đang có chút mềm nhũn đứng dậy đi ra ngoài theo đường dành cho khách quý.Đây là cái cớ thối nát gì vậy, có nhiều người như thế, chẳng lẽ thế nào cũng phải bắt cô đi mua thuốc hay sao, Lý Nguy vẫn còn đang ngồi ở chỗ đó. Bị Chu Cẩn Vũ cấp bách kéo đi Hạ Chân Ngọc vô cùng phiền muộn.Chu Cẩn Vũ trực tiếp kéo Hạ Chân Ngọc vào bãi đỗ xe, anh mở cửa sau xe ra trực tiếp đem cô nhét vào bên trong và đè cô ngã xuống. Anh cởi váy cùng quần lót của cô ra, rồi lại cởi bỏ thắt lưng của mình, ôm lấy eo của Hạ Chân Ngọc trực tiếp đâm vào bên trong.Thân thể Hạ Chân Ngọc vốn là mẫn cảm lập tức bị động tác của Chu Cẩn Vũ kích thích liền co rút một chút. Chu Cẩn Vũ điều chỉnh tốt vị trí, dưới thân không ngừng ra sức chuyển động rút ra rồi lại đâm vào. Anh vừa thở hổn hển vừa nói: “Bảo bối của chú, có thoải mái không? Để chú hầu hạ bé c