
chạy đến đây để thúc đẩy mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu sao? Hạ Chân Ngọc, anh cho em mười phút, mười phút sau anh sẽ lại gọi điện thoại cho em, còn nữa anh đang ở bên ngoài tiểu khu đó, em tự mình xem xét và xử lý đi.” Nói xong anh hoàn toàn không cho Hạ Chân Ngọc cơ hội giải thích, trực tiếp ngắt điện thoại.Hạ Chân Ngọc ở trong phòng gấp đến độ không ngừng dậm chân, không vì cái gì khác, chính là cô sợ Chu Cẩn Vũ sẽ làm ra chuyện gì đó, chỉ có thể gọi điện thoại cho Cao Mai Lệ.“Hạ Chân Ngọc, cậu làm cái gì vậy hả? Tối muộn như vậy rồi mà còn gọi điện thoại cho mình, mình đang ngủ đấy cậu có biết hay không?” Ở bên kia điện thoại Cao Mai Lệ khá là không vui.Hạ Chân Ngọc nói: “Ngủ ư, làm sao cậu lại đi ngủ sớm như vậy?” Bình thường Cao Mai Lệ nếu chưa đến rạng sáng thì sẽ chưa đi ngủ.“Cậu muốn quản lý mình à, mình buồn ngủ, muốn đi ngủ sớm một chút liền đi ngủ thôi, cậu có chuyện gì à?” Cao Mai Lệ thầm nghĩ nhanh nhanh còn đi ngủ.Hạ Chân Ngọc ngắn gọn rõ ràng nhanh chóng kể ra tình huống khẩn cấp hiện tại của cô. Cao Mai Lệ nghe xong mặc dù luôn miệng oán trách Chu Cẩn Vũ không bình thường, nhưng mà vẫn là giúp Hạ Chân Ngọc.Hạ Chân Ngọc cảm thấy may mắn vì lúc vừa rồi khi nằm xem tiểu thuyết cô không có thay quần áo nếu không thì thời gian thật đúng là quá gấp, cô điều chỉnh tâm trạng rồi đi đến cửa phòng cha mẹ Lý Nguy khe khẽ gõ cửa.Tuy là tiếng gõ cửa rất nhẹ, nhưng mà Tống Quyên vẫn là mạnh mẽ mở cửa phòng ra, gần như là đã muốn tức giận: “Lại có chuyện gì nữa?”Hạ Chân Ngọc hơi cười, nói: “Mẹ, thật xin lỗi con lại đánh thức cha mẹ dậy, bạn của con là Cao Mai Lệ, chính là người mà hiện tại con đang đến ở cùng nhà, đêm nay nay cô ấy phải tăng ca, lúc trở về nhà mới phát hiện không có mang theo chìa khóa, cho nên đành phải gọi điện thoại cho con, bây giờ con phải mang chìa khóa đến mở cửa cho cô ấy.”Tống Quyên cau mày nhìn Hạ Chân Ngọc nói: “Lúc này rồi mà còn không để cho người ta nghỉ ngơi, đi ra ngoài không mang theo chìa khóa lại còn về nhà trễ như vậy, làm sao lại không suy nghĩ cho người khác vậy?”Hạ Chân Ngọc vội vàng đem di động đưa tới nói: “Không đâu ạ, cô ấy vẫn còn đang chờ, nếu không hãy để cho cô ấy nói với mẹ một hai câu.”Cô đem di động mạnh mẽ bỏ vào trong tay Tống Quyên, Tống Quyên không có cách nào khác đành phải nghe máy, ở bên kia điện thoại giọng nói của Cao Mai Lệ cũng không nhỏ. Cô ấy dùng giọng điệu cực kỳ áy náy cũng hơi hơi khóc nức nở nói: “Dì, cháu là Cao Mai Lệ, thực xin lỗi vì đã trễ như thế này rồi mà vẫn còn quấy rầy đến dì, hôm nay Vương trưởng khu bảo nhóm cháu tạm thời ở lại tăng ca, không nghĩ tới lại sẽ trễ như vậy, hơn nữa trước đó cháu cũng không biết hôm nay Hạ Chân Ngọc về bên nhà dì và ở lại đó, cho nên cháu cũng không có mang theo chìa khóa. Cháu muốn ở lại khách sạn nhưng mà lãnh đạo chỗ cháu lại không yên tâm, nhất quyết cho người đưa cháu về nhà, nếu không thì để cháu chuyển điện thoại cho khu trưởng của chúng cháu nói với dì mấy câu được không?”(137)Tống Quyên hoảng sợ, lập tức xua tay cũng không nghĩ tới người khác hoàn toàn không nhìn thấy được động tác này, sau đó mới kích động nói: “Không cần, không cần, nhà chúng tôi luôn luôn ủng hộ công tác của chính phủ, việc đó cũng không cần đâu, Tiểu Cao à, cô cũng nên để cho lãnh đạo cử người đưa cô về nhà, tôi sẽ bảo Chân Ngọc đón xe đi đến nhà cô.”Nói xong bà ta vội vàng đưa trả lại điện thoại di động cho Hạ Chân Ngọc. Hạ Chân Ngọc trực tiếp ngắt điện thoại di động, khó xử nhìn Tống Quyên, Tống Quyên thấy cô nhìn bà ta thì oán trách nói: “Cô cũng không nói cho rõ ràng, vừa rồi cứ để mặc cho tôi nói, khiến cho khu trưởng của bọn họ tưởng là tôi là người không thấu tình đạt lý chứ. Cô mau mau đến đó đi, gọi điện thoại đến hãng xe taxi để đón xe đi cho an toàn, nếu không, tôi và cô cùng nhau xuống lầu chờ xe đi.” Miệng thì nói nhưng bà ta lại không hề có ý định di chuyển thân mình.Khu trưởng ở đâu ra, Cao Mai Lệ cũng đủ quá thái, nhưng mà mẹ Lý Nguy lại cũng tin tưởng thập phần, vì thế nói: “Làm sao con lại có thể để mẹ phải đi xuống dưới lầu cùng con được, lúc này cũng chưa có vấn đề gì, trên đường vẫn còn người, hơn nữa trong tiểu khu cũng có đèn đường, con đi trước.”Tống Quyên suy nghĩ một chút vẫn là nói: “Cô tới nơi thì hãy gọi điện thoại về cho tôi.”Hạ Chân Ngọc nói: “Thôi không cần ạ, đến lúc đó lại đánh thức cha mẹ dậy.”Tống Quyên tức giận nói: “Lúc này cũng đã đánh thức đến vài lần rồi, tôi còn có thế ngủ được sao, cô không cần phải quan tâm, tôi bảo cô gọi thì cô cứ gọi về đi.”Hạ Chân Ngọc đành phải đáp ứng, lúc này điện thoại di động lại vang lên, chắc chắn là Chu Cẩn Vũ, cô nhanh chóng đi giầy vào rồi ra khỏi cửa, đem cửa đóng lại cẩn thận rồi mới nghe điện thoại: “Tôi đang đi ra, đang chuẩn bị vào thang máy rồi, không có tín hiệu đâu, tôi cụp máy đây.” Nói xong cô tắt điện thoại đi vào thang máy.Cửa thang máy vừa mới mở ra, điện thoại lại liền được gọi tới, cô nhận điện thoại nói: “Anh đừng gọi nữa, tôi gần tới nơi rồi.”Giọng nói của Chu Cẩn Vũ ở đầu dây bên kia cũng khá là vội vã: “Đừng ngắt máy, em cứ